Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 114: Kế Hoạch Song Song

Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:47:10
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông chủ Ngưu ôm cổ dậy:

"Ối giời ơi... Đầu chóng mặt quá... Thằng khốn nạn lấy kim đ.â.m ..."

 

Trần Hà đỡ tay ông:

"Tráng Tráng, dậy ? Chúng khỏi đây ..."

 

Hai , mỗi một bên, dìu ông chủ Ngưu cửa xưởng.

 

Ông chủ Ngưu loạng choạng bước , rên rỉ:

"Trong xưởng nhiều xăng quá... nguy hiểm lắm... Ngoài sân cũng , chúng xa hơn..."

 

Ba dìu khỏi sân , băng qua con hẻm nhỏ, vượt qua đường, cuối cùng phịch xuống gốc cây hòe lớn, mới thấy tạm an .

 

Ông chủ Ngưu dựa cây, thở dốc một , giơ tay về phía Tống Chu:

"Này ..."

 

Tống Chu lưng , lùi bóng râm gốc cây.

 

"Này, cái chẳng thèm để ý ?" Ông chủ Ngưu cằn nhằn, sang hỏi Trần Hà bên cạnh:

"Cô bé, là ai thế?"

 

"Bạn trai cháu, Tống Chu."

 

Trần Hà đổi chỗ, sát bên Tống Chu, chắn tầm của ông chủ Ngưu.

 

"À, là bạn trai cô ? Hơi hướng nội quá, năng gì cả, hê hê hê hê. Ôi trời, đầy xăng..." Ông chủ Ngưu kéo vạt áo ướt sũng, phàn nàn.

 

Chắc là nhận . Trần Hà thầm thở phào.

 

Cũng thôi, thợ sửa xe nhỏ năm xưa và bác sĩ Tống bây giờ khác quá nhiều. Hơn nữa, trời tối, ông chủ Ngưu chắc chắn nhận .

 

Cô phát hiện vết rách ở khóe môi Tống Chu, đau lòng :

"Ôi trời ơi, rách da ." Rồi cô đưa tay sờ lên má .

 

Tống Chu theo phản xạ né tránh, mặt sang hướng khác.

 

Trước đây, chỉ cần Trần Hà đưa tay, nhất định sẽ đưa mặt đón. Hành động né tránh , nay từng .

 

Tay Trần Hà cứng đờ giữa trung.

 

Không khí bỗng trở nên đông đặc.

 

Cơn gió nhẹ đầu đông thổi qua, Trần Hà khẽ rùng .

 

Tống Chu như bừng tỉnh khỏi cơn mộng du, lập tức vòng tay qua vai cô:

"Sao mặc ít ? Lạnh ?"

 

"Lạnh c.h.ế.t ." Trần Hà nhân cơ hội ôm chặt lấy kẻ né tránh .

 

Muốn trốn ? Không cửa .

 

Tống Chu định cởi áo khoác ngoài cho cô, nhưng nhận chiếc áo đen xăng thấm ướt.

 

Ông chủ Ngưu đột nhiên xích gần.

 

Trần Hà giật , vội ấn đầu Tống Chu tựa vai , giấu mặt .

 

"Ối giời ơi..." Ông chủ Ngưu tỏ vẻ vô cùng ghét bỏ cảnh tượng .

" hai cô , thể đừng vội vã yêu đương lúc ? Ai điện thoại thì mau gọi cảnh sát ."

 

"Không cần gọi, họ sắp đến ." Trần Hà .

 

Chưa dứt lời, ở cuối con đường, vài chiếc xe cảnh sát lao tới như bay.

 

Ông chủ Ngưu kinh ngạc:

"Này cô bé, ghê gớm thật, tính toán chính xác đến thế?"

 

Trần Hà bật , lấy điện thoại xem.

 

Trên màn hình, đồng hồ bấm giây vẫn đang nhảy .

 

Nửa tiếng , Trương Hựu gõ cửa phòng khách sạn, thấy cô Trần , chỉ một cô bé phục vụ đang mặc quần áo của Trần Hà.

 

Cô bé mở to đôi mắt vô tội, :

"Chị bảo hợp tác với cảnh sát, cho chị mượn quần áo. Anh cảnh sát? hợp tác ?"

 

Trương Hựu suýt phát điên.

 

Cô phục vụ chính là do cảnh sát tự chọn trong đội ngũ nhân viên khách sạn, chuyên phụ trách phòng của Trần Hà.

 

Không lâu đó, Trần Hà than rằng ga giường bẩn, yêu cầu mới. Trương Hựu nghĩ nhiều, lập tức gọi phục vụ đến.

 

Chỉ một lát , “cô phục vụ” đeo khẩu trang, ôm một đống ga giường và chăn đệm, che kín cả đầu lẫn mặt, rời khỏi phòng.

 

Trương Hựu ở phòng đối diện mở to mắt , nhưng nhận tráo.

 

Ngoài Trương Hựu, từ cửa phòng Trần Hà đến thang máy, dọc hành lang còn nhiều phòng đang mở cửa. Ánh mắt của các cảnh sát bên trong như những ngọn đèn pha, phía cả cảnh sát thường phục, nhưng một ai phát hiện sơ hở nào.

 

Kỹ năng ngụy trang , cô Trần chắc chắn học từ Chu Chính Chính.

 

Người tài, học gì cũng nhanh.

 

Trương Hựu hiểu nổi tại Trần Hà tự ý rời , rốt cuộc là , gặp nguy hiểm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-114-ke-hoach-song-song.html.]

 

Đầu dây bên , Thường Đình cũng gần như phát điên, tiếng hét xuyên qua ống :

"Lập tức kiểm tra camera giám sát, xem cô ... tiếng gì ?"

 

Trương Hựu cũng thấy tiếng "tít tít", ngẩng đầu lên hỏi:

"Tiếng gì thế?"

 

Cô phục vụ tắt chuông báo thức điện thoại, đáp:

"Chị bảo đặt báo thức 10 phút. Hết giờ, nhiệm vụ của kết thúc. Cảnh sát sẽ đến Tiệm sửa xe Thanh Đức, hội ý với chị , giải cứu bác sĩ Tống nghi phạm bắt cóc."

 

Trương Hựu sững một lúc, nhảy dựng lên, lao khỏi cửa.

 

Trước khi rời khách sạn, Trần Hà tính toán kỹ thời gian.

 

Tiệm sửa xe Thanh Đức chắc chắn là một cái bẫy, nhất định cảnh sát đến.

 

cô cần đến sớm hơn cảnh sát một chút, để nếu tình huống bất ngờ, vẫn còn đường xoay xở.

 

Cô bắt taxi đến tiệm sửa xe, mất hai mươi phút.

 

Xe cảnh sát chắc chắn nhanh hơn, chỉ mất mười lăm phút.

 

Vì thế, khi cải trang rời phòng, cô bảo cô phục vụ đặt báo thức mười phút, đó báo tin cho cảnh sát.

 

Như , xe cảnh sát sẽ xuất phát muộn hơn cô mười phút.

 

thể đến sớm hơn cảnh sát năm phút.

 

Năm phút, chắc là đủ.

 

Lên xe ôm công nghệ, cô chỉ một câu:

"Bác tài, cháu việc gấp."

 

Tài xế chạy với tốc độ tối đa trong giới hạn cho phép, vì cô còn đến sớm hơn dự kiến một chút, kịp chứng kiến cảnh Tống Chu đ.á.n.h Hình Yêu...

 

Vài chiếc xe cảnh sát phanh gấp gốc cây hòe lớn.

 

Trần Hà tắt đồng hồ bấm giây điện thoại.

 

Kết quả hiển thị: xe cảnh sát đến muộn hơn cô tám phút ba giây.

 

Khóe môi cô cong lên một nụ chiến thắng.

 

Trương Hựu nhảy khỏi xe thấy Trần Hà, xúc động đến rơi nước mắt.

 

"Cô Trần!"

 

Cậu nghẹn ngào gọi, lao vội về phía cô.

 

Một bóng đen vụt qua như cơn gió, chắn ngay mặt.

 

Bản năng chiến đấu huấn luyện của cảnh sát khiến Trương Hựu lập tức phản ứng, tay giơ chiêu phòng thủ, bỗng khựng khi rõ gương mặt đối phương.

 

Cậu kinh ngạc:

"Bác sĩ Tống? Anh thoát ?"

 

Trần Hà vội chen giữa hai :

"Cảnh sát Trương, chuyện là thế ."

 

Cô khéo léo chắn Tống Chu , :

"Hình Yêu bắt cóc Tống Chu, uy h.i.ế.p đến tiệm sửa xe, còn tấn công cả ông chủ Ngưu.

 

Hắn dùng điện thoại của Tống Chu, mạo danh gửi tin nhắn cho , hẹn đến đây một ..."

 

Cô đưa điện thoại lên, lướt nhanh qua mặt Trương Hựu:

"Tình yêu mù quáng, cũng ngoại lệ, mắc bẫy của .

 

dám trực tiếp báo cho các , sợ Hình Yêu phát hiện, kích động Tống Chu gặp nguy hiểm. nếu tự ý rời , thành hợp tác với công việc của các , nên chọn cách dung hòa.

 

quyết định tự đến , đồng thời nhờ cô phục vụ nhắn , mời các đến .

 

Chuyện do tự ý hành động. Cảnh sát Trương đừng lo, sẽ tự giải thích với Thường Đình. Tất cả là của , liên quan gì đến ."

 

với tốc độ nhanh, lượng thông tin quá nhiều khiến đầu óc Trương Hựu nhất thời xử lý kịp. May mà vẫn nắm trọng điểm:

 

"Khoan , cô Trần, cô Hình Yêu ở trong đó ?"

 

"Ở trong tiệm sửa xe đó. Tống Chu đ.á.n.h gục — là tự vệ chính đáng, ơn ghi rõ điều đó.

 

Bên trong sàn nhà là xăng, các cẩn thận."

 

Trần Hà dứt lời, giơ tay chỉ về hướng tiệm sửa xe...

 

Như thể một phép thuật nào đó kích hoạt, “BÙM” một tiếng vang trời...

 

Ngọn lửa lớn bốc lên dữ dội, cuộn theo khói trắng dày đặc, thổi tung mái tôn của xưởng sửa xe lên trung.

 

Một hàng xe cảnh sát sóng xung kích hất bổng rơi xuống đất, kính vỡ tung tóe.

 

Mọi kịp phản ứng, đều hất ngã bởi luồng khí mạnh.

 

Tiệm sửa xe nổ tung.

 

 

Loading...