Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 112: Trò Chơi Tâm Lý
Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:47:08
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình Yêu hiểu, nghi ngờ Tống Chu đang vòng vo mắng .
Hắn sầm mặt: “Đợi mày tự trải nghiệm hãy đưa đ.á.n.h giá của dùng.”
Tống Chu nhướn mày: “Mày g.i.ế.c tao, chẳng lẽ thể chạy thoát ?”
“Sao mày tao chạy thoát ?” Hình Yêu tự tin. “Mày bây giờ tao tên là gì ? Chason Xing. Tao là nước ngoài!”
Hắn dang hai tay khoe khoang: “Bất ngờ ? Bất ngờ ? Tao sắp về nước , máy bay cất cánh sáng mai.”
Tống Chu thực sự kinh ngạc: “Tốt quá!”
Hình Yêu sững sờ: “Mày điên ?”
Tống Chu bật : “Mày mới điên! Thật quá, cái loại bại hoại như mày nước tao!”
Hình Yêu tức giận, cơ mặt giật: “Vui vẻ lắm hả? Vậy tao cho mày thêm một chuyện nữa, để mày vui hơn.”
Hắn xổm xuống, ghé sát mặt Tống Chu: “Mày tại em gái mày chọn, và vì kết cục t.h.ả.m khốc như ?”
Đồng tử Tống Chu khẽ run, môi tái .
Anh , nhưng . Muốn , nhưng dám .
Hình Yêu quan sát phản ứng của : “À, đúng , chính là biểu cảm . Mày thấy , g.i.ế.c thì g.i.ế.c cả tâm.”
Tống Chu từ từ ngước mắt: “Còn thể vì ? Vì mày là một súc vật chỉ tàn hại kẻ yếu!”
“Mày nhầm , Tiểu Tùng.” Hình Yêu gần như ghé sát tai , giọng mang theo thở lạnh lẽo. “Người tay với em gái mày... tao.”
Vẻ mặt Tống Chu thoáng trống rỗng, ngay lập tức hận thù và giận dữ lấp đầy: “Mày còn chối cãi!”
“Chuyện gì mà chối cãi? Tay tao dính đầy m.á.u , thiếu gì chút m.á.u của nó? là cuối cùng tao g.i.ế.c nó, nhưng đó chỉ là việc dọn dẹp cùng.
Lúc tao khiêng Khâu Nguyệt lên xe, tao thực sự nghĩ nó c.h.ế.t. Tao chỉ chịu trách nhiệm chôn nó thôi.
Tao lái xe đến thung lũng, bỗng thấy tiếng động trong cốp xe. Dừng mở xem, thì nó tỉnh .”
Trên mặt Hình Yêu hiện lên vẻ khoái cảm và phấn khích từ tận đáy lòng: “Được g.i.ế.c , tao vui lắm.
Tao đỗ xe bên vệ đường phía thung lũng, vác nó vai, xuống dọc theo bậc thang.
Thân thể nó dựa vai tao, nhẹ tênh, dễ vỡ, giống như một chiếc lá rụng đáng yêu.
Trước khi đào hố, tao còn đặc biệt lấy hạt đào nhỏ trong túi áo , đeo lên tay. Đó là cảm giác nghi thức — bắt buộc .”
Lời của Hình Yêu như mũi khoan, xoắn sâu lục phủ ngũ tạng của Tống Chu, khiến đau đến mức thở nổi.
Hình Yêu khuôn mặt tái mét và những giọt mồ hôi lạnh trán , mỉa mai: “Mày cũng đừng trách tao, cung giương thì thể đầu. Đã đến bước đó , nó c.h.ế.t cũng c.h.ế.t, mày đúng ?”
Tống Chu nhớ cuộc điện thoại mà Hình Yêu gọi cho ai đó trong video lén ở nhà nghỉ.
Toàn run rẩy, cổ họng nghẹn . Gân xanh nổi lên cổ, mới gào một câu hỏi khàn khàn: “Còn một tên hung thủ nữa... là ai? Hắn là ai?!”
Thấy Tống Chu cơn giận dữ và đau khổ nhấn chìm, Hình Yêu càng thêm vui vẻ, giọng điệu nhẹ bổng: “Xuống suối vàng, hỏi em gái mày .”
Hình Yêu cuối cùng cũng thấy con mồi sụp đổ, vô cùng phấn khích. Hắn đồng hồ: “Chắc sắp đến chứ?”
Tống Chu giật , bộ não hỗn loạn bỗng tỉnh táo : “Mày ai sắp đến?”
Hình Yêu lấy một chiếc điện thoại từ túi áo, với giọng điệu trịnh trọng: “Tiểu Tùng , điện thoại mở khóa bằng vân tay an , mày ?
“Ví dụ, bất cứ ai cũng thể dùng điện thoại của mày, gửi tin nhắn cho bạn gái mày, : ‘Anh phạm pháp , em đến đây, sẽ cho em tất cả’... Tao lừa cô , mày chính là một tên lừa đảo mạo danh.” Hình Yêu khúc khích.
Tống Chu hoảng hốt về phía cửa nhỏ, sợ giây tiếp theo sẽ xuất hiện bóng dáng quen thuộc.
Mặt trắng bệch, là đang tự an ủi cảnh cáo Hình Yêu: “Cô sẽ mắc lừa !”
Hình Yêu lắc đầu đồng tình: “Gặp cái gọi là tình yêu, thiên tài nhỏ cũng sẽ giảm trí thông minh, trở nên mù quáng bốc đồng, theo ý . Đặc biệt là phụ nữ.”
Khóe miệng nở một nụ nham hiểm: “Chúng đ.á.n.h cược . Cô nhất định sẽ giữ bí mật cho mày, dám kinh động cảnh sát, sẽ một đến đây.”
“Mặc dù cảnh sát canh gác ở khách sạn, nhưng trọng tâm của cảnh sát là phòng thủ bên ngoài, chứ bên trong.
Muốn lẻn ngoài đương nhiên dễ, nhưng tao tin thiên tài nhỏ của chúng nhất định cách cắt đuôi cảnh sát, đến tham gia cuộc hẹn với mày.
Cô gan lớn, thể sẽ chạy cứu mày, cao thượng tự chui lưới. Mày chế phục một cô gái nhỏ dễ dàng đến mức nào.
Đương nhiên tao cũng ngại nâng tay, để cô chạy một chút bắt . Trò chơi săn bắt đêm khuya cũng vui.
Tóm , chỉ cần cô đến, sẽ thoát khỏi lòng bàn tay tao. Tao sẽ bẻ gãy tay chân cô , để hai đứa mày yêu thương dựa . Sau đó tao sẽ ngoài...”
Hình Yêu nắm chặt điều khiển từ xa, động tác nhấn xuống: “BÙM... Mày tìm em gái, Trần Hà tìm bạn của cô , ba đứa mày đoàn tụ đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-112-tro-choi-tam-ly.html.]
Hoàn hảo.”
Hắn tự khen , nhét điện thoại của Tống Chu túi: “Cái tao giữ cho mày, coi như vật kỷ niệm .
À, vật kỷ niệm mà Khâu Nguyệt để cho tao cũng là điện thoại của nó. Điện thoại của hai em mày cũng thể đoàn tụ .”
Tống Chu run lên, c.ắ.n chặt hận thù trong hàm, gì.
“Vậy vĩnh biệt nhé, Tiểu Tùng...” Hình Yêu định , chợt nhớ điều gì đó. “À, đúng , khi mày gặp Khâu Nguyệt, nhớ hỏi hộ tao một chuyện.”
“Chuyện gì?” Ánh mắt Tống Chu đen kịt .
“Hỏi nó tại .”
Ánh trăng năm năm chiếu lên cô gái yếu ớt trong hố đất.
Hình Yêu đào hố xong, ném Khâu Nguyệt . Cô mở to mắt, thẳng lên , .
Nếu cô thể rơi những giọt nước mắt tuyệt vọng thì sẽ hảo bao.
cô . Một cô gái yếu đuối, đang đau đớn sắp c.h.ế.t, dựa mà ?
Nụ đó cứ đeo bám như một cái gai, đ.â.m suốt năm năm trời.
Vì , khi Khâu Nguyệt tàn tạ trong truyện tranh của Trần Hà cũng nở nụ tương tự, suýt nữa khiến phát điên.
Sự bực tức và khó hiểu khiến má Hình Yêu giật giật. “Chính cái nụ đó tao nhịn vung xẻng đập đầu nó.”
Càng càng vui, tiện tay rút con d.a.o găm ở thắt lưng, xổm xuống, dùng sống d.a.o vỗ vỗ trán Tống Chu ở vị trí lệch sang trái. “Chính là vị trí . Thật là, lẽ nó cần chịu cú đó, khuôn mặt như đập hỏng .”
Lưỡi d.a.o trượt xuống, vẽ lên cổ họng Tống Chu. “Tiểu Tùng, mày xuống hỏi hộ tao, tại nó ...”
Chưa dứt lời.
BỐP!
Thái dương của Hình Yêu đột nhiên chịu một cú đ.á.n.h nặng nề.
Cơn đau dữ dội xuyên từ trái sang , Hình Yêu cảm thấy đầu như đập nứt ngang, tai ù chói tai, mắt tối đen, mũi trào dòng m.á.u nóng.
Hắn thể giữ chắc d.a.o găm, chiếc điều khiển từ xa trong tay cũng rơi khỏi tầm kiểm soát.
Có lẽ ngất vài giây. Khi ý thức phục hồi, thấy ngửa mặt trong vũng dầu.
Một đầu gối cứng đè nặng lên n.g.ự.c , khiến thể thở nổi, mùi tanh trào lên cổ họng.
Tầm còn mơ hồ, thấy một nắm đ.ấ.m mang theo tiếng gió từ giáng xuống.
Hốc mắt trái truyền đến tiếng rắc giòn tan, lẽ xương chân mày nứt, nghi ngờ nhãn cầu cũng tổn thương, mắt một màu m.á.u tanh.
Giọng lạnh lùng của truyền tai đang ù ù: “Sư phụ ở Kim Đạt từng dạy, luôn giấu một lưỡi d.a.o cạo ở phía thắt lưng. Như khi trói ngược, dễ lấy , cắt đứt dây thừng.”
Lại một cú đ.ấ.m nữa giáng xuống, trúng ngay miệng Hình Yêu. Hắn cảm thấy vài chiếc răng và m.á.u trôi xuống cổ họng.
Giọng Tống Chu như mũi băng: “Mày học giảng ?”
Hình Yêu vùng vẫy trong cơn nghẹt thở. Tay trái tình cờ chạm con d.a.o găm rơi bên cạnh. Trong tầm mờ dính máu, đ.â.m mạnh bụng Tống Chu.
Tống Chu đưa tay đỡ cổ tay , xoay và vặn một cái.
Khớp cổ tay vặn đến một góc kỳ quái, rõ ràng trật khớp.
Hình Yêu phát tiếng rên rỉ đau đớn, m.á.u và răng vỡ b.ắ.n , d.a.o găm tuột khỏi tay.
Tống Chu khắc nghiệt : “Tốc độ của mày . Năm xưa học đ.á.n.h mày trốn tránh, xem kìa, bây giờ chẳng nên trò trống gì.”
“À đúng , mày bẻ gãy tay chân của ai cơ?” Tống Chu nắm chính xác điểm đau của , bẻ ngược , khiến phát tiếng rít gào của loài thú.
Tống Chu lệnh: “Nói nữa thử xem.”
Hình Yêu trợn trắng mắt, miệng còn phát tiếng .
“Mày g.i.ế.c g.i.ế.c , tưởng giỏi lắm.” Giọng Tống Chu như một con d.a.o nhiệt độ, từng nhát từng nhát cắt .
“Không dùng ná cao su thì dùng t.h.u.ố.c mê, là chiêu hiểm. Chưa bao giờ dám đối đầu chính diện với thể hình tương đương, thì bản lĩnh gì?”
“Mày bác sĩ phục hồi chức năng hiểu rõ nhất về cái gì ?” Tống Chu chống chân dậy, nắm chặt cổ tay trái trật khớp của Hình Yêu, kéo cánh tay trái lên.
“Khớp .”
“Nắn dễ dàng đến mức nào,” Tống Chu ấn mạnh cánh tay trái xuống, một tiếng giòn tan vang lên, khớp vai trái cũng trật, “tháo dễ dàng đến mức đó.”
“Chỉ là quen tay thôi.”