Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 107: Bóc Trần Bí Mật
Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:07:11
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù gương mặt giống đến mấy, cũng thể qua mắt một sinh viên mỹ thuật quen vẽ chân dung.
Trần Hà bức ảnh một lúc, lấy máy tính bảng của , mở hình nhân vật Tóc Xoăn mà cô từng vẽ.
Ừm... hề vẽ sai. Giống như lấy bức ảnh thẻ mẫu, thêm thắt, nhấn mạnh vài đặc điểm để phác họa thành hình ảnh phiên bản truyện tranh.
Tóc Xoăn, con trai của bà chủ quán Bánh tráng cuốn Thất Thẩm, chắc chắn là bé Tống Chu của trường y tế . là bạn trai Tống Chu mà cô đang quen, như cô từng nghi ngờ.
Cô cảm thấy yên tâm vì điều đó, ngược , trong lòng càng thêm bất an — hai vẻ ngoài gần như giống hệt, còn trùng cả họ tên.
Đều là tóc xoăn.
Điều tuyệt đối thể là trùng hợp.
Ngón tay cô lướt màn hình máy tính bảng, trượt đến hình nhân vật thiếu niên Khâu Tùng.
Cô chằm chằm một lúc, đột nhiên cầm bút cảm ứng lên, bắt đầu chỉnh sửa.
Cô vẽ kiểu tóc, đổi thành tóc xoăn. Xóa những vết bẩn mặt, điều chỉnh màu da cho sáng hơn.
Sau đó, cô thêm một cặp kính gọng mảnh độ.
Cô chằm chằm bức chân dung cuối cùng, tim đập dồn dập.
Cô từ từ úp máy tính bảng xuống giường, điều chỉnh thở, mở cửa phòng.
*
Đã là bảy giờ tối, hành lang sáng đèn.
Trương Hựu dám lơ là.
Cậu ở ngay phòng đối diện, luôn mở cửa phòng, ngược ghế, cằm tựa lưng ghế, mặt hướng về phía cửa phòng Trần Hà, gần như chớp mắt.
Đồng nghiệp cùng phòng đổi ca với , nhưng dám, chỉ thỉnh thoảng vệ sinh mới nhờ khác thế chỗ.
Cửa phòng Trần Hà mở, Trương Hựu lập tức dậy.
“Cô Trần, chuyện gì ?”
Trần Hà mỉm nhẹ: “Ở trong phòng một buồn quá.”
“Vậy cô thể qua phòng chúng trò chuyện mà!”
“Có gì thú vị để với mấy đàn ông chứ.”
Trương Hựu: “…”
“Có chị cảnh sát nào ?”
Từ căn phòng bên cạnh vang lên tiếng đáp: “, đây…”
Một nữ cảnh sát trẻ giơ tay, háo hức bước .
Nữ cảnh sát thuộc Sở Cảnh sát Lam Châu. Biết nhiệm vụ mấy ngày nay là bảo vệ một họa sĩ truyện tranh, cô vốn tò mò về Trần Hà nhưng vẫn ngại dám tiếp cận.
Giờ cuối cùng cũng cơ hội.
Nữ cảnh sát vui vẻ bước phòng Trần Hà. Hai trò chuyện rôm rả, tiếng vang lên giữa khí yên tĩnh của buổi tối.
Câu chuyện tự nhiên chuyển sang đề tài về 《Lời Tiên Tri của Bỉ Ngạn》.
“ truyện ,” trong mắt nữ cảnh sát ánh lên sự ngưỡng mộ, “Vụ nổ mười năm , tin những gì cô vẽ mới là sự thật.”
Cô hạ giọng tiếp: “Vụ án năm đó chắc chắn xử lý sai. Hai ngày nay sếp của chúng đang cho rà soát hồ sơ, những từng tham gia điều tra vụ án năm nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm!
Nếu nhờ truyện tranh của cô khiến cuộc điều tra khởi động , thì Khâu Tùng đáng thương cơ hội minh oan chứ!”
Trần Hà khẽ thở dài, trong giọng lộ rõ tiếc nuối: “Thực từng gặp Khâu Tùng. Hình dáng của là do tưởng tượng . , liệu vẽ giống ?”
Nữ cảnh sát vỗ n.g.ự.c quả quyết: “Cái dễ thôi! Mấy hôm hồ sơ cũ chuyển , bên trong chắc chắn ảnh. sẽ tìm và chụp gửi cho cô xem!”
“Ôi, như ? Có phạm kỷ luật ?”
“Không , sẽ xin ý kiến sếp , chắc chắn sẽ đồng ý.”
Trần Hà cảm kích : “Vậy phiền cô nhé.”
Không lâu khi nữ cảnh sát rời , Trần Hà nhận một bức ảnh thẻ mà cô gửi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-107-boc-tran-bi-mat.html.]
Ảnh thẻ của thiếu niên Khâu Tùng.
Trần Hà chỉ một cái, liền ôm điện thoại lòng, thụp xuống đất.
Tống Chu của cô, thật chính là Khâu Tùng.
“Khâu Nguyệt, trai vẫn còn sống. Anh chính là Tống Chu,” Trần Hà khẽ .
Nước mắt lặng lẽ chảy dài gương mặt.
Khi làn sóng cảm xúc bi thương vui mừng trong lòng dần lắng xuống, cô mới nhận một điều bất thường — nếu Khâu Tùng còn sống, c.h.ế.t trong vụ nổ năm đó là ai?
Nhiều năm như , tại che giấu phận thật của , đến mức giấu cả cô?
Chỉ trong giây lát, cô hiểu . Lòng chùng xuống nặng nề.
Người c.h.ế.t trong vụ nổ tiệm sửa xe năm đó, lẽ là Tóc Xoăn — con trai của bà chủ quán Bánh tráng cuốn Thất Thẩm, Tống Chu thật.
Còn Khâu Tùng, mượn phận và cái tên , trở thành Tống Chu.
Tại như ? Rốt cuộc xảy chuyện gì trong thời gian đó?
Anh ... mắc gì, liên quan đến cái c.h.ế.t ?
Trần Hà sàn, suy nghĩ rối bời. Khi ngẩng đầu lên, cô mới nhận căn phòng chìm trong bóng tối.
Trời tối hẳn.
Cô dậy, cử động tay chân, bật đèn.
lúc , một tin nhắn đột nhiên hiện lên điện thoại:
[Anh xin . Anh lừa dối em. Anh những chuyện phạm pháp. Anh đang ở Tiệm sửa xe Thanh Đức, em đến đây , sẽ cho em tất cả.]
Người gửi là Tống Chu.
Trần Hà hít mạnh một , lập tức gọi cho , nhưng điện thoại tắt máy.
Cô dậy, khoác áo .
Cô tin Tống Chu mà cô .
Anh sẽ hại Tóc Xoăn, cũng sẽ hại cô. Cho dù chuyện gì xảy , tất cả chắc chắn đều là do bất đắc dĩ.
Cô khao khát gặp Tống Chu, chỉ cần một lời giải thích.
Khi mặc quần áo chỉnh tề, cô bước đến cửa. Tay đặt lên tay nắm cửa, động tác chợt dừng .
Bên ngoài là cảnh sát. Theo lệnh của Thường Đình khi rời , họ tuyệt đối phép để cô rời khỏi khách sạn.
Nếu cô tình hình khẩn cấp, nhất định ngoài, Trương Hựu và những khác chắc chắn sẽ theo.
... câu “Anh những chuyện phạm pháp” khiến tim cô nhói lên.
Lỡ như... chuyện đó thật sự nghiêm trọng thì ?
Trước khi rõ việc, cô Tống Chu cảnh sát chú ý quá sớm.
Hơn nữa, nghĩ kỹ — Tống Chu rõ ràng từng dặn cô ngoài, tại bây giờ chủ động hẹn cô , ngay đó tắt máy?
Cô mở tin nhắn WeChat, từng chữ một.
Càng , cô càng thấy nghi ngờ.
Đây... thực sự là Tống Chu gửi ?
. Còn chuyện bát canh nữa. Tống Chu sẽ gọi canh cho cô, nhưng từ đầu đến giờ ai mang đến.
Cô địa điểm hẹn — Tiệm sửa xe Thanh Đức. Càng nghĩ càng thấy lạ.
Cô thử gọi của ông chủ Ngưu, nhưng ai bắt máy.
Một luồng lạnh buốt chạy dọc sống lưng. Cô cảm thấy rõ ràng mùi bẫy.
Tự đến đó, tuyệt đối lựa chọn khôn ngoan.
cảnh sát, cảnh sát giúp đỡ —
Cô thế nào đây?