Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 105: Nỗi Đau Tái Phát: Canh Của Anh

Cập nhật lúc: 2025-11-02 17:07:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biết Trần Hà mất tích, Chu Chính Chính hiểu rằng nhiệm vụ ngụy trang của chắc chắn xảy sơ suất.

 

Mặt cô tái mét, ghế sofa, xem bộ hành trình từ Lam Châu đến nhà Trần Hà hết đến khác, cố gắng tìm chỗ sai sót.

 

Đột nhiên, một tia sáng lóe lên trong đầu.

 

bật dậy, rời khỏi phòng, thẳng xuống tầng một. Cô tìm đến chủ nhà trọ, xuất trình thẻ ngành.

 

Vì để tránh rò rỉ thông tin, cảnh sát hề tiết lộ về hành động của với chủ nhà, nên nhà trọ vẫn hoạt động như bình thường.

 

Chỉ điều, các đồng nghiệp phục kích quanh đó đều lệnh đặc biệt chú ý đến khách thuê phòng.

 

Chủ nhà là một đàn ông trung niên vẻ nho nhã, đột nhiên cảnh sát tìm đến liền lộ rõ vẻ căng thẳng:

"Có... chuyện gì , cô cảnh sát?"

 

Chu Chính Chính nhiều, mở điện thoại, đưa cho ông xem một bức ảnh — chân dung Hình Yêu do họa sĩ phác thảo đó.

 

"Khách sạn của thuê phòng ?"

 

Chủ nhà bức ảnh một lúc lắc đầu:

"Không , bây giờ là mùa vắng khách, chỉ một phòng ở tầng hai thuê thôi. Cũng mới đến gần đây, ở lâu ."

 

"Cho xem thông tin của vị khách đó."

 

Chủ nhà mời Chu Chính Chính trong, bật máy tính và mở hệ thống quản lý khách thuê.

 

Tên hiển thị màn hình: Lưu Đãi Hiểu.

 

Ảnh căn cước là một cô gái trẻ, khuôn mặt xinh , đôi mắt tròn, nụ ngoan ngoãn, trông như một chú cừu non hiền lành.

 

Một cái tên xa lạ, một xa lạ.

 

Chu Chính Chính chằm chằm thông tin cá nhân của cô :

"Là địa phương ? Sao thuê nhà trọ?"

 

Chủ nhà nhún vai:

"Cái đó . Có lẽ là cô tiền, thời gian rảnh, thích kiểu nhà cổ . Chuyện riêng của khách, cũng tiện hỏi.

trả tiền thuê phòng một cho cả tháng, gặp khách như còn mừng."

 

Chu Chính Chính cúi xuống kỹ ngày nhận phòng:

"Ngày 10 tháng 10... Ngày 10 tháng 10..."

 

Cô vội mở sổ việc, lật xem ghi chép. Đó là ngày thứ hai khi chương “Liệt Hỏa” của bộ truyện tranh cập nhật.

 

Một linh cảm khó chịu dâng lên, cô cảm thấy gì đó sai.

 

Cô hỏi tiếp:

"Hai tháng gần đây, Lưu Đãi Hiểu ở đây mỗi ngày ?"

 

Chủ nhà thoáng lúng túng:

" rõ lắm. Khách thuê kiểu thường thích yên tĩnh, nếu cứ để ý thì . chú ý cô khi nào, cũng chắc là cô ở đây mỗi ngày ."

 

Chu Chính Chính xem xong thông tin máy tính, hỏi:

"Cô ở một ?"

 

"Có lẽ là ... thấy cô về cùng một đàn ông, trông giống bạn trai cô ."

 

Chủ nhà nhớ :

" , hôm đó cô vẻ khó khăn, bạn trai cô đỡ. hỏi cô , cô , chỉ trật chân."

 

Chu Chính Chính đưa bức chân dung Hình Yêu cho ông xem:

"Anh nhận dạng xem ?"

 

Chủ nhà do dự:

"Người đàn ông đó đeo khẩu trang, ngẩng đầu lên, dám chắc."

 

"Còn vóc dáng và trang phục thì ?"

 

Chủ nhà ước lượng:

"Cao hơn một chút, ăn mặc khá sang trọng."

 

Ăn mặc sang trọng khiến lòng Chu Chính Chính lạnh .

 

"Làm phiền đưa lên phòng cô ."

 

Hai cùng đến cửa phòng khách tầng hai, gõ cửa nhưng thấy ai trả lời.

 

Chu Chính Chính :

"Mở cửa ."

 

Cánh cửa mở . Trong phòng bừa bộn, vẫn còn một đồ dùng cá nhân và quần áo, nhưng ai.

 

Cô suy nghĩ một lúc với chủ nhà:

"Làm phiền xuống tầng một, đó thẳng lên tầng ba, bấm vài bất kỳ khóa mật mã của nhà tầng ba."

 

Chủ nhà tuy hiểu lý do, nhưng vẫn hợp tác.

 

Chu Chính Chính ở trong phòng khách, hé một khe cửa, lắng tiếng bước chân của chủ nhà từ tầng vang lên.

 

Từ khe cửa, cô thấy bóng dáng ông thoáng qua ở góc cầu thang, bước lên vài bậc biến mất trong lối cầu thang hẹp.

 

Từ góc , thể quan sát tình hình cửa nhà Trần Hà ở tầng ba.

 

Nếu đóng giả Trần Hà ngang qua như , đang trốn ở đây lén theo dõi chắc cũng thể phát hiện sơ hở.

 

ngay đó, tít tít tít –

 

Chủ nhà bấm khóa mật mã nhà Trần Hà.

 

Chu Chính Chính vịn khung cửa. Cô hiểu chuyện gì đang xảy , cũng vấn đề .

 

Ngay từ khi chương "Liệt Hỏa" phát hành, Hình Yêu chú ý đến Trần Hà.

 

Hắn sai cô gái tên Lưu Đãi Hiểu thuê phòng ở tầng hai, giám sát Trần Hà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-105-noi-dau-tai-phat-canh-cua-anh.html.]

Hắn cũng từng tự đến đây, lẽ chỉ một . Thói quen sinh hoạt của Trần Hà trong tầm kiểm soát của .

 

Có lẽ, ý định g.i.ế.c từ lâu.

 

chắc chắn cũng thấy Thường Đình và cả cô , bước qua ngưỡng cửa nhà Trần Hà.

 

, dám hành động mạo hiểm.

 

Hắn tạm thời từ bỏ ý định tay với Trần Hà, dùng chiêu “gậy ông đập lưng ông”, mô phỏng cốt truyện trong truyện tranh, lượt “xử tử” Từ Tham Đông và Vu Ái Ái.

 

Một là để bịt đầu mối, hai là mượn lời Vu Ái Ái đổ hết tội lên đầu Từ Tham Đông, hy vọng chuyện sẽ dừng ở đó, còn bản thì thoát tội.

 

khi chương "Sụp Đổ" đăng tải, phát hiện thể che giấu nữa. Tên và khuôn mặt mà từng sử dụng phơi bày trắng trợn trong truyện tranh.

 

như Thường Đình và Trần Hà dự đoán, Hình Yêu tức giận đến phát điên. Sự hổ và căm phẫn khiến thể kiềm chế nổi cơn thôi thúc tay với Trần Hà.

 

Tuy nhiên, vẫn cẩn thận, trực tiếp xuất hiện tại đây.

 

Nếu từng đến gần tòa nhà , các đặc vụ phục kích xung quanh chắc chắn phát hiện .

 

Rất thể, đang ẩn nấp đó gần đây, tiên để Lưu Đãi Hiểu quan sát trong căn phòng , xác nhận rằng Trần Hà đang ở nhà một , mới tự tay gây án.

 

Tối hôm , khi Chu Chính Chính đóng giả Trần Hà lên lầu, Lưu Đãi Hiểu lý do gì để nghi ngờ.

 

Cho đến khi Chu Chính Chính nhập mật mã cửa.

 

Khi đó, Lưu Đãi Hiểu lẽ lén theo dõi, gọi điện cho Hình Yêu.

 

Tiếng bấm mật mã tít tít Hình Yêu thấy.

 

Sau thời gian dài giám sát, Hình Yêu nắm rõ từng chi tiết trong sinh hoạt của Trần Hà.

 

Trần Hà thật, mỗi khi về nhà, chỉ cần dùng vân tay để mở khóa, cần nhập mật mã.

 

Chính là bại lộ ở đây.

 

Bị bại lộ!

 

Chu Chính Chính giật phăng tóc giả đầu, ném xuống đất, xổm ôm đầu, tràn ngập thất vọng.

 

*

 

Vài giờ , tại Lam Châu.

 

Trần Hà một trong phòng khách sạn, ánh nắng ban mai nhạt nhòa xuyên qua ô cửa kính.

 

Con cá nhỏ bối rối trong lòng cô bơi , ẩn hiện yên.

 

Tóc Xoăn, con trai của bà chủ tiệm bánh cuốn lạnh Thất Thẩm.

 

Người đàn ông mặc đồ đen gửi thư nặc danh, tuy dáng vẻ và khí chất xa lạ, nhưng cô luôn cảm thấy điều gì đó quen thuộc trong đường nét và tỷ lệ cơ thể.

 

Và kỹ năng bắt chước của Chu Chính Chính, chỉ trong chớp mắt thể biến thành một khác...

 

Trần Hà cầm điện thoại, yên như hóa đá một lúc mới gọi cho Tống Chu.

 

"Tối qua về nhà , ?"

 

"Anh xin trực ca, ở phòng trực. Dễ xin lắm." Giọng Tống Chu vang lên vui vẻ ở đầu dây bên .

 

Trần Hà cũng khẽ :

"Phòng trực nghỉ ngơi , tìm một khách sạn nào đó thuê phòng nghỉ ."

 

"Cũng . Em chú ý an , tuyệt đối đừng khỏi cửa. Cảnh sát sắp xếp nhiều ?"

 

"Đủ nhiều, một con muỗi cũng bay . Anh cũng chú ý an nhé."

 

"Anh , yên tâm. Vẽ truyện mệt lắm ? Vết thương cũ tái phát ?"

 

"Không..." Trần Hà , vận động cánh tay đang đau nhức.

 

Tiếng khục khục của khớp xương vang lên qua ống .

 

"... Còn ." Giọng Tống Chu mang theo chút xót xa. "Lát nữa sẽ tìm kỹ, gọi một món canh bổ dưỡng cho em. Shipper sẽ giao đến quầy lễ tân, em nhờ cảnh sát giúp lấy nhé."

 

"Được."

 

"Vậy cúp máy đây."

 

"Ái phi." Trần Hà đột nhiên gọi.

 

"Hoàng thượng gọi thần ?"

 

"Em trẫm là hôn quân, yêu giang sơn, chỉ yêu mỹ nhân. Cho dù em là Đát Kỷ, trẫm cũng thích."

 

Tống Chu im lặng một lát hỏi:

"Nếu là họa bì thì ?"

 

Trần Hà hít sâu một , giọng nghiêm túc:

"Thì cũng thích."

 

Tống Chu im lặng một lát, : "Thần , hôn quân."

 

...

 

Sau khi cúp điện thoại, Trần Hà thẫn thờ một lúc. Cô mở danh bạ, tìm một điện thoại, do dự lâu mới bấm gọi.

 

"Khoa Phục hồi chức năng ? Làm ơn tìm bác sĩ Tống Chu giúp ."

 

Cô y tá ở đầu dây bên trả lời:

"Bác sĩ Tống ở đây, đang nghỉ phép năm."

 

"…Cảm ơn."

 

Trần Hà cúp máy, đặt điện thoại úp lên đầu gối, lòng cô rối bời.

 

 

Loading...