VONG TRẦN - 5
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:47:07
Lượt xem: 6,332
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:47:07
Lượt xem: 6,332
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Hệ thống bộ hiểu thấu chuyện: “Ta thấy nào đó chẳng những thành công trong việc công lược, mà còn sắp công lược !”
Ta nhẹ: “Cút .”
Lời hệ thống khiến tâm trạng rối như tơ vò, và khi lên mặc đồ, vô ý trượt chân và ngã một cú đau điếng.
Tiếng động khá lớn, khỏi thét lên.
Chưa kịp dậy thì cái bóng lao tới hù dọa khiến kêu ré lên nữa.
“Sao ? Cô ?”
Tần Lạc Trần chần chừ chút nào, lo lắng mò mẫm bước gần .
Ta vội vàng quấn chặt áo, mặt đỏ bừng, lắp bắp: “Huynh, chờ ! Đừng... đừng tới đây!”
09
Cổ chân sưng lên, trông như cái chân giò.
Ta giường, Tần Lạc Trần nâng chân lên, nhẹ nhàng xoa bóp.
“Ngày mai tiệm thuốc lấy thuốc về đắp.” Hắn .
“Ừm.”
Ta vành tai đỏ hồng của , nghĩ bụng mới là sơ suất, thì ngại ngùng cái gì chứ, với còn thấy nữa.
Lúc đầu cũng ngượng ngùng lắm, nhưng dần dần cảm thấy thoải mái, chỉ tận hưởng, chẳng còn để tâm đến gì khác.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Sao tay nghề của giỏi thế? Thoải mái quá.”
Vì tay nghề , cũng rõ, chỉ khẽ đáp: “Thoải mái là .”
Ta bỗng nhớ , Tần Lạc Trần lớn lên trong môn phái tu tiên.
Nữ chính Lâm Thanh Sương là con gái của sư phụ , hai là đồng môn sư , sống chung từ nhỏ.
Họ cùng luyện kiếm, tất nhiên đôi khi cũng nhức mỏi chân tay.
Hắn thích nữ chính như thế, chắc là mát-xa cho nàng ít nhỉ.
Nghĩ đến đây, lòng bỗng chùng xuống.
“Huynh cũng mệt , nghỉ ngơi sớm .”
Nghe , ngạc nhiên, nhưng vẫn dậy về giường của .
Ta tắt đèn, trở , thêm câu nào.
Nửa đêm tỉnh giấc, phát hiện Tần Lạc Trần còn ở đó.
Ta vội dậy tìm, mở cửa thì thấy đang bậc thềm.
Ta bước tới xuống bên cạnh.
Gió đêm thu vẫn lạnh buốt.
Hắn sang : “Ngoài lạnh, cô đừng đây.”
“Huynh cũng ngoài lạnh, ngủ mà một ở đây?”
“Ngủ , trở sợ cô thức giấc.”
Hóa sợ phiền ngủ.
Ta nhận một điểm ở giống .
Chẳng hạn như phiền khác, nên gì cũng cẩn thận.
Có lẽ vì lớn lên ở trại mồ côi, dựa sự giúp đỡ của khác, còn cũng là đứa trẻ môn phái nhận nuôi.
Ta đoán tâm sự: “Huynh đang nghĩ gì ?”
Hắn im lặng một lúc, hỏi: “Mắt liệu lành ?”
Ta ngạc nhiên vì ngờ bận tâm đến , vội đáp: “Sẽ khỏi thôi, đảm bảo với .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vong-tran/5.html.]
“Ta mong nó sớm lành.”
Chuyện vội , chỉ thể an ủi : “Không , từ từ trị liệu, chê .”
“Ta chỉ mau khỏe…
“Để thể bảo vệ cô hơn.”
Ánh trăng đêm nay sáng trong, dịu dàng chiếu xuống, vẽ nên dáng hình của thật .
Ta rõ là do lời , là do quá cuốn hút, mà tim bỗng đập mạnh.
“Ai thèm bảo vệ.” Ta thì thầm.
Trong tiểu thuyết, là sâu sắc và trách nhiệm.
Đối với nữ chính, càng si mê vô độ, dù trầm tính giỏi bày tỏ nhưng gặp chuyện sẽ nguyện liều vì nàng.
Giờ đây, ký ức mất , lẽ tình cảm của từ nữ chính chuyển sang , đây lẽ là lý do vì dù đối xử với , điểm hảo cảm vẫn tăng.
Ta cảm thấy cay cay nơi khóe mắt.
Hắn mò nắm lấy tay , bàn tay rộng lạnh ngắt đan ngón tay .
Rồi nghiêm túc :
“Mạng của là do cô cứu, thì đời là của cô.
“Nếu bảo vệ cô, thì ai bảo vệ?”
Con đúng là ngốc nghếch, cứ thế mà coi như gán cho .
Đáng yêu thật.
Ta đáp, định gì đó.
Chưa kịp mở miệng, chặn bằng một nụ hôn.
Giống như một con chuột cơ hội, tham lam nhấm nháp món quả ngọt ngào .
Môi lành lạnh, mềm mại, tim đập thình thịch, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, rời khỏi môi .
“Xin .” Ta khẽ hít mũi, thì thầm.
Bàn tay giữ chặt gáy , tay còn mò mặt, lau giọt nước mắt .
Giọng dịu dàng và đầy trân trọng:
“Tại xin ?”
Khi chạm đến môi , cúi xuống và hôn sâu thêm nữa.
Tay giữ chặt đầu , đôi môi xâm chiếm chút kiêng dè, cả hai đều vụng về nhưng chẳng hề ngại ngùng.
Ta như c.h.ế.t đuối vớ cọng rơm cứu mạng, siết lấy cổ .
“Đừng xin .
“Ta thích nàng.”
“Đinh!
“Chúc mừng chơi Trang Ly, tiến độ công lược hiện tại: 50%.
“Còn 50% nữa để công lược thành công Tần Lạc Trần, mong ngươi tiếp tục cố gắng."
10
Mưa rơi ngớt mấy ngày liền. Ta vốn chẳng ưa trời mưa, tâm trạng cũng vì thế mà u ám hơn.
Kể từ đêm đó, và Tần Lạc Trần lâm tình trạng chiến tranh lạnh, đúng hơn thì là đơn phương chiến tranh lạnh với .
Tâm trạng vẻ , ngày ngày tận tâm săn sóc, bôi thuốc và xoa chân cho .
Sau mấy ngày chăm sóc tận tình, chân cũng bình thường. Tiền thuốc nợ lão chủ tiệm thuốc cũng trả gần hết, bèn tranh thủ ngày mưa ở nhà nghỉ ngơi. Ta ít chuyện với , phần lớn một bên cửa sổ ngắm mưa.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.