07
Tần Lạc Trần ngoại hình ưa và phong thái khác thường.
Dẫn ngoài mới vài hôm mà ít cô gái ghé qua tiệm ngắm .
Lão đại phu cũng ngờ ngày tiệm của náo nhiệt đến .
Ông lầu bầu mắng mỏ đuổi , mặt nặng như chì:
“Trước đây cô lôi tên bán thịt lợn tới, đuổi vất vả lắm , giờ kéo tới cả đám.”
“Thôi nào!” Ta vội xoa dịu, “Các cô nương chỉ nhất thời tò mò thôi, vài hôm sẽ còn đến nữa.”
Tần Lạc Trần là bắt trọng điểm ngay: “Tên bán thịt lợn ?”
Ta: “…”
Miệng Đại Bảo chẳng khác gì pháo, lập tức tuôn : “Là Lý Nhị bán thịt ngoài chợ đấy, dạo cứ suốt ngày đến tiệm, cưới Ly Ly tỷ về vợ!”
Không do ảo giác , nhưng sắc mặt Tần Lạc Trần khó coi càng khó coi hơn.
đang bối rối, chú ý đến .
“Đừng nhắc chuyện cũ nữa, chẳng cuối cùng cũng thành ?” Ta .
Tần Lạc Trần nhạt một tiếng.
Ta hiểu, liếc .
Đôi mắt đen sâu của tuy thấy gì nhưng kỳ lạ, vẫn thể chuẩn xác mà bắt gặp ánh mắt .
Ta bất giác chột .
là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, hôm Lý Nhị liền tìm đến. Hắn Tần Lạc Trần từ đầu đến chân, hừ lạnh từ cổ họng.
“Trang Ly, ngươi vì mà năm bảy lượt từ chối ?
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Ngươi xem, ngoài bộ mặt mã thì gì hơn ? Giữ một kẻ mù bên cạnh vướng chân vướng tay, chi bằng tìm bình thường mà gả.”
Lý Nhị bán thịt lợn, kiếm chút tiền, nhưng ngạo mạn quen , tính khí cục súc, mãi cưới ai. là mặt dày là điểm mạnh của .
Đại Bảo với , dạo một cô con gái nhà ai may đeo bám, ngày nào cũng quấy rối, mãi đến khi cô lấy chồng mới yên .
Giờ đến lượt xui xẻo nhắm trúng.
Nghe mà dám xỉ nhục vất vả chăm sóc, tức chịu nổi, xắn tay áo định lao tát cho mấy cái.
Tần Lạc Trần kéo phía . Ta sững , chợt hiểu , bảo vệ .
Hắn cho động thủ, nhưng cũng ngăn lên tiếng.
“Ngươi cứ một câu kẻ mù, hai câu kẻ mù, nhưng kể cả mù thì các cô nương vẫn đạp hỏng cửa nhà mà tranh giành.
“Còn ngươi thì , bán thịt nhiều quá nên lợn báo ứng thành lợn ? Người mù mà còn ghét, thử hỏi ai cưới ngươi chứ?
“Theo thấy, ngươi còn chẳng xứng xách giày cho .”
Lý Nhị thế thì đỏ bừng cả mặt, lập tức chuyển hướng sang .
“Ngươi cũng tự soi gương xem gì , trừ kẻ mù thì ai thèm lấy ngươi? Ta coi ngươi là đồ hời mới định lấy đó chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vong-tran/4.html.]
Lời dứt, còn kịp để phản bác, thấy mặt nhẹ nhàng giơ chân lên, đá thẳng n.g.ự.c Lý Nhị, khiến văng xa vài mét, ngã nhào ngay cửa tiệm.
Tần Lạc Trần là ít nhưng hành động nhanh, thích động thủ hơn là lời qua tiếng .
May mà là tu tiên, cú đá xem thì hả hê thật đấy, nhưng lo đòn nặng quá thì phiền phức.
Chứng tỏ là lo thừa, Lý Nhị da dày thịt chắc, chỉ đau, lồm cồm dậy, xoa xoa chỗ đau mà còn tiếp tục gây sự.
Cuối cùng vẫn nhờ lão đại phu giảng hòa.
Ông là đại phu uy tín tiếng trong vùng, huống hồ Lý Nhị đến gây sự , đều thể chứng.
Lý Nhị đuối lý, đành cúi đầu bỏ .
08
Sau sự việc , nhận thấy Tần Lạc Trần chút đổi.
Hắn bỗng trở nên bận rộn, cứ thích tự tìm việc để .
Đống củi trong nhà mò mẫm bổ xong và xếp ngay ngắn.
Có hôm về muộn, còn chuẩn sẵn nước ấm để tắm.
Ta bảo thấy, nhóm lửa nguy hiểm lắm, những việc cứ để .
Hắn lẩm bẩm rằng chừng mực.
Thậm chí khi lên núi hái thuốc kiếm củi, cũng nhất quyết theo.
Ta nhặt xong, sẽ xách giúp, tay nắm lấy tay để dẫn đường.
Chỉ cần thể gì, tuyệt đối sẽ yên.
Ta chắc hẳn lời của Lý Nhị chạm đến tự ái.
Nghĩ thì, cũng hiểu vì như . Hắn là một trai trẻ đầy kiêu hãnh, và chắc chắn nghĩ rằng là kẻ vô dụng.
Hệ thống thỉnh thoảng nhảy và lải nhải trong đầu :
“Này! Ta thấy thích ngươi đấy.”
Khi , đang trong bồn nước, cảm thấy vô cùng hài lòng với nhiệt độ nước mà Tần Lạc Trần chuẩn . Nghe nó , đảo mắt:
“Ừ, ừ, ngươi đúng, cũng thấy thế.”
“Ta nghiêm túc đấy!”
Không hệ thống lấy sự tự tin như , “Cứ độ tiến triển kìa, tự ngươi xem .”
Nói đến đây, hệ thống im lặng một lúc lẩm bẩm chửi rủa:
“Ta tuyên bố, Tần Lạc Trần và ngươi là cặp khó nhằn nhất mà từng thấy trong sự nghiệp !
“Kẻ khác mà đối xử như ngươi, chắc tăng 70, 80 điểm hảo cảm . Vậy mà ở đây là một con tròn trĩnh?”
Nếu như mới xuyên qua, chẳng bận tâm chút nào về độ hảo cảm, cho dù điểm âm cũng chẳng .
giờ đây, hệ thống , trong lòng chút bực bội.
Sau đó giật , tại vui chứ?