VONG TRẦN - 16
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:52:17
Lượt xem: 5,488
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:52:17
Lượt xem: 5,488
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Những ký ức về quá khứ, hồi ức ùa về khiến mắt cay xè, bất giác cúi đầu, trong lòng tràn ngập cảm xúc như gặp cố nhân, nguôi ngoai niềm thương nhớ.
Ta len lén Tần Lạc Trần, thấy đang nâng chén đáp lời mời của Đại Bảo, uống một cách lặng lẽ.
Vậy, còn nhớ đến chăng?
Hiển nhiên, thanh tiến độ với rằng, chẳng nhớ chút nào.
Cũng dễ hiểu thôi.
Ta chỉ là một kiếp nạn mà nghĩ đến thì chẳng gì vui vẻ.
Đại Bảo đưa chúng dạo một vòng quanh thành. Dưới sự quản lý của , bách tính an cư lạc nghiệp, cảnh tượng đầy sức sống, yên bình.
Cũng như tam giới thái bình, đó là kết quả bao năm Tần Lạc Trần chiến đấu gian khổ.
Đi nửa đường, Đại Bảo việc quan trọng xử lý, đành xin phép cáo lui.
Trước khi , bảo rằng đêm nay trăng tròn, trong thành sẽ náo nhiệt.
Tần Lạc Trần dẫn bước một tòa lâu kể chuyện, chúng tìm chỗ yên tĩnh lầu hai xuống.
Ông lão kể chuyện chỉ kể chuyện phàm gian, chống tay lên đầu buồn ngủ díp mắt.
Tần Lạc Trần thì ngược , vẻ hứng thú, uống rượu lắng chăm chú, hết lượt đến lượt khác, cũng đếm nổi uống bao nhiêu chén .
Cho đến khi câu chuyện tiếp theo vang lên, liền mở bừng mắt, tỉnh táo hẳn.
Càng , càng thấy câu chuyện quen quen, ngay ngắn , lo lắng nuốt nước bọt, lén Tần Lạc Trần. Hắn tỏ vẻ dửng dưng, ngón tay mân mê chén rượu, dường như đang say sưa. Chỉ là vành tai của ửng đỏ.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Chỉ thấy lão kể chuyện bắt đầu lên giọng , liên tục thở dài kể lể.
"Ai mà ngờ , hai thành , con gái bỏ rơi chồng mù của , một biền biệt! Thật là đùa giỡn trai một cách nhẫn tâm!"
Người bên chẳng ai ngờ kết cục , lập tức bàn tán xôn xao, thi lên án con gái.
Ta: "…"
Không nhịn , đập bàn một cái.
" là bịa đặt vớ vẩn!"
Ngay đó liền bắt gặp ánh mắt của Tần Lạc Trần, rằng phản ứng thái quá, lúng túng :
"Chắc là nàng nỗi khổ khó ."
Nghe , đặt chén rượu xuống, ánh mắt đầy hứng thú :
"Thế ngươi xem, nàng nỗi khổ gì?"
"Ta… …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vong-tran/16.html.]
Ta cúi gằm xuống, dám .
"Ai mà nhẫn tâm đến thế , nhất định là lý do. Ta thích câu chuyện ."
Hắn khẽ mỉm , đó lên:
"Đã thích, thì nữa."
29
Rời khỏi tòa lầu kể chuyện, trời về khuya. Đêm trăng tròn, dòng nườm nượp đổ về đài quan nguyệt phố.
Đài ngắm trăng của thành là một tòa tháp cao vút, lúc chật kín , cảnh tượng thật tráng lệ.
Đã đến nhân gian một chuyến, đón trăng theo phong tục thì thật là tiếc. Huống chi cơ hội hiếm hoi ngắm trăng cùng Tần Lạc Trần.
trời chiều lòng , một giọt mưa to rơi ngay mi mắt, tiếp đó là những giọt mưa lộp độp rơi xuống, tiếng mưa tí tách phủ khắp màn đêm.
Người dân vội vã tràn trong tháp tránh mưa. Ta thấy tiếc, mặt mày nhăn nhó, vô thức nắm lấy tay Tần Lạc Trần, định kéo cùng .
eo bỗng dưng siết nhẹ, vòng tay qua ôm lấy , khẽ nhún một cái, cơ thể nhẹ bẫng, bỗng thấy cùng bay vút lên đỉnh tháp.
Cả hai đáp xuống đỉnh tháp cao, tim đập rộn ràng, tay nắm chặt lấy vạt áo . Ngước lên, thấy ánh trăng như phóng đại, ánh trăng sáng vằng vặc, soi tỏ khắp cả thành trì, cảnh tượng thật ngoạn mục.
Quanh chúng một kết giới vô hình ngăn nước mưa. Khi vững, Tần Lạc Trần khoanh chân mái tháp, rón rén xuống cạnh . Khuôn mặt lúc đỏ bừng, dù nét mặt bình tĩnh, biểu lộ nhiều cảm xúc, nhưng uống say.
"Thấy thế nào?" Hắn hỏi.
"Quả là nơi ngắm trăng tuyệt vời, thật ." Ta , nghĩ ngợi một chút, nhỏ giọng trả lời, trong giọng chút tiếc nuối, "Chỉ tiếc là… hôm nay trời mưa."
Hắn chăm chú một hồi, chậm rãi nghiêng đến gần, mắt , căng thẳng, bàn tay khẽ siết chặt lấy vạt áo. Thú thật, từng thấy say bao giờ, khi say sẽ những chuyện gì.
"Điện hạ, nên…" Ta tỉnh táo, vội vàng cất tiếng, bỗng cảm thấy n.g.ự.c như trở nên ấm áp, giống như hai trái tim cùng đập, nhịp đập đồng điệu, thở bắt đầu dồn dập.
Nghe , chỉ khẽ , đầu .
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Khoảnh khắc đó, vung tay áo lên. Phía chân trời bỗng sáng bừng bởi những chùm pháo hoa rực rỡ.
Pháo hoa sáng lấp lánh giữa trời mưa và ánh trăng, thật đến ngỡ ngàng, ngây ngắm .
Loáng thoáng tiếng hò reo từ đám đông bên , vang vọng khắp màn đêm tĩnh mịch. Những chùm pháo hoa nối tiếp rực sáng, in mắt , đẽ và quý giá.
Rất lâu đây từng hứa với , rằng khi thấy , và sẽ cùng ngắm pháo hoa, giờ coi như thành một lời hứa.
Dù chỉ là hành động vô tình khi say của .
"Thật ." Vừa xong, liền cảm thấy vai trĩu xuống. Tần Lạc Trần dựa đầu vai ngủ mất.
Ta bật khẽ muôn ánh sáng lung linh, nhẹ nhàng tựa .
Có ánh trăng tuyệt , pháo hoa rực rỡ, và cả trong lòng ở bên.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.