VONG TRẦN - 10
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:49:32
Lượt xem: 6,188
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2024-11-07 12:49:32
Lượt xem: 6,188
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Ta tự chen đám của Thánh Y Các, kiễng chân lên khó nhọc.
“Lần đầu tiên chinh chiến mà lâu như , may là thu phục bọn Man Lệ.”
“Ta sư từ tiền tuyến về kể, tình hình chiến đấu thảm khốc, sư phụ mấy ngày mấy đêm hề chợp mắt.”
“Ngay cả Thái tử điện hạ cũng tự trận, trận chiến thể nào mà ác liệt.”
“Còn cả Chiến thần nữa, thương mà vẫn kiên trì trấn giữ tiền tuyến.”
Tiểu Tử thở hổn hển đuổi kịp , làu bàu: “A Ly, ngươi chạy nhanh quá, mệt c.h.ế.t .”
Nghe , các sư sư tỷ trong các qua với ánh mắt khinh thường, nhưng chẳng để tâm, chỉ thấy tiếng chuông vang lên, cổng đá khổng lồ ở Bắc Thiên từ từ mở .
Mọi lập tức yên lặng, cố kiễng chân, mắt bắt đầu tìm kiếm.
Có thể thấy lờ mờ một hàng từ bên ngoài cổng Bắc Thiên bước , ánh sáng từ ngoài cổng chiếu ngày một rực rỡ, tràn đầy uy nghiêm.
Tiếng giày chiến chạm đất vang lên từng nhịp trầm , trang nghiêm.
Giữa các Thượng thần, thấy một bóng dáng vận váy hồng của Lâm Thanh Sương, thấy đoàn bước , mắt nàng đỏ hoe, hối hả chạy đến đón.
Dáng vẻ nàng lao nhanh trong ánh sáng vàng rực khiến nàng trở nên xinh lạ thường.
Trong đám đông ai đó reo lên một tiếng, tất cả đều náo động, cùng dùng giọng thành kính nhất để chào đón những hùng khải trở về.
Ta kiễng chân đến đau cả chân, chen lấn đến suýt ngã.
Cuối cùng ánh mắt cũng dừng ở một nơi, tim thả lỏng xuống, thở phào nhẹ nhõm.
Tần Lạc Trần buộc tóc cao gọn gàng, vẫn mặc chiến giáp kịp , ánh mắt còn nét m.ô.n.g lung như xưa, đó là vẻ cương nghị và sắc bén.
Giờ đây, là một Chiến thần tôn kính, ngưỡng mộ và yêu mến vây quanh.
Quan trọng nhất là—
Lần , trở về bình an.
17
Dược thần vẫn cần đến trị thương cho Tần Lạc Trần.
Còn lúc đang ôm chặt lấy chân của lão, buông: “Sư phụ ơi, cho con theo xem với mà!”
“Sao cơ? Buông !” Dược thần cố đá hai cái nhưng thành công để gỡ – miếng dán chịu rời .
“Được , thì , mau buông !”
“Thầy lời giữ lời nhé!” Ta nhanh chóng nhặt hộp thuốc bên cạnh, hí hửng như con ch.ó nhỏ cắn dây dắt. “Đi thôi!”
“Con đúng là…” Dược thần chỉ thở dài bất lực.
“Con đúng là…” Hệ thống nhại theo giọng Dược thần vang vọng trong đầu , vẻ trịnh trọng.
Ta phớt lờ nó.
Ta theo Dược thần, giống như khi, bước trong sân.
“3—”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vong-tran/10.html.]
“2—”
“1.”
Hệ thống uể oải đếm ngược trong đầu , và quả nhiên, khi nó đếm đến “1,” ngay gốc cây đào lớn.
Dược thần thành thạo nhận lấy hộp thuốc từ tay một phòng trong.
“Ta thật hiểu nổi,” hệ thống lên tiếng.
“Câu ngươi nhiều đó,” tựa gốc cây, cây cao thêm, nghĩ thầm.
“Thích thì thẳng là thích chứ! Sao cứ chơi trò thầm thương trộm nhớ gì? Đến giờ chắc còn nhớ mặt ngươi nữa kìa.
“Nhiều năm , thanh tiến độ vẫn chẳng tăng chút nào.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Ngươi chỉ cần mong nó đừng giảm là , còn đòi tăng thêm thì đừng nghĩ nữa.”
“Giảm thêm là thành âm điểm luôn .” Hệ thống than thở. “ là một nam nhân vô tình! Ta từng thấy ai mà chỉ một đêm thể xóa sạch cảm tình như .”
Năm giả chết, Tần Lạc Trần vì mà c.h.ế.t theo, đó phi thăng thành Thượng thần.
Hệ thống từng bảo, lý do mãi đạt đầy độ hảo cảm thể là vì đang trong trạng thái mất trí nhớ, còn mà cần công lược, là một Tần Lạc Trần trọn vẹn.
Ta cắn răng, dùng hết điểm hảo cảm để đổi lấy một màn giả c.h.ế.t đau đớn, giúp vượt qua kiếp nạn.
Sau đó, hệ thống định dùng điểm còn để giúp trở thành một tiểu tiên ở thiên giới, còn nghiêm túc khuyên nhủ: “Tin , hai các ngươi đến mức , ngươi cứ cố gắng mà công lược , chắc chắn sẽ thành công.”
Ta: “… Ngươi lấy tự tin ?”
Ta vốn chẳng tự tin. Với , chỉ là một kiếp nạn bất ngờ xuất hiện, còn khiến vô duyên vô cớ mù mắt.
Đã là kiếp nạn thì chẳng gì đáng luyến lưu.
Ta từ lâu còn coi là mục tiêu công lược nữa, mà chỉ coi là một con bình thường, m.á.u thịt, buồn vui.
Khi thanh độ hảo cảm đột ngột về , bất ngờ.
thể phủ nhận nỗi chua xót trong lòng.
Vì một Tần Lạc Trần từng thích , từng nguyện lòng đối với , trong lòng chỉ còn nữa.
Sau đó lời khuyên của hệ thống, dùng hết điểm còn trở thành tiểu tiên thiên giới.
Chỉ là còn bận tâm đến thanh độ hảo cảm nữa.
Ta chăm chỉ công việc của , mỗi ngày đều lặng lẽ phụ giúp việc vặt, đôi khi bưng đồ ăn trong các buổi tiệc.
Tần Lạc Trần ít xuất hiện ở thiên giới.
Lần đầu tiên thấy khi phi thăng là trong một buổi yến tiệc.
Ta tình cờ giao nhiệm vụ rót rượu cho , cúi thấp đầu, chỉ thấy giọng trầm lạnh của vang lên đầu :
“Đông Man giao chiến, mạt tướng nguyện xin xuất chinh, mong bệ hạ ân chuẩn.”
Nghe , tay run lên, rượu nóng tràn bỏng cả một tay.
Sau đó, vẫn tiếp tục con đường như , trở thành vị chiến thần bảo vệ tám phương, lập nhiều chiến công hiển hách.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.