Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 7:77

Cập nhật lúc: 2025-06-28 06:41:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng.

Trong lòng Cảnh Kiều chất chứa nhiều chuyện, rất bực bội, không nấu bữa tối, ngồi trên ghế sofa, nghĩ ngợi lung tung.

Còn An An thì dang rộng chân, như con khỉ đột, bò tới bò lui trên ghế sofa, nhếch m.ô.n.g lên, trông rất vui vẻ.

Buổi trưa, Trần Thiến đã đưa con bé đến hiệu thuốc và Siêu Thị, mua thuốc, còn mua cả sô cô la và đồ ăn vặt.

Uống thuốc xong, An An chạy vào nhà vệ sinh, đi ngoài rất nhiều, đi ra khỏi nhà vệ sinh, ôm bụng, tinh thần sảng khoái, trông rất thoải mái, lại nhân Cảnh Kiều không để ý, ăn hết ba gói sô cô la.

Mê Truyện Dịch

"Tiểu Kiều, hôm nay con đến trường mẫu giáo đấy." An An kéo áo Cảnh Kiều.

Nghe vậy, Cảnh Kiều kéo suy nghĩ về, nhướng mày, sau đó nhìn An An ; "Đến trường mẫu giáo làm gì?"

"Cô Trần nói trốn học không phải là đứa trẻ ngoan, đưa con đi xin phép, con còn cãi nhau với một bạn nam nữa! Làm bạn ấy khóc luôn."

"Tại sao lại cãi nhau?"

An An khoanh hai tay trước ngực, hừ một tiếng; "Bạn ấy nói, bố bạn ấy là thạc sĩ, mẹ là tiến sĩ, nói rất lợi hại, hỏi bố con là sĩ gì, con nói bố của con là nam sĩ, Tiểu Kiều là nữ sĩ, bạn ấy khóc luôn."

Cảnh Kiều; "..."

Lại gãi đầu, An An l.i.ế.m môi; "Tiểu Kiều, mẹ còn chưa tốt nghiệp đại học, con không tiện nói, xấu hổ quá! Còn bố nữa, con cũng không biết bố tốt nghiệp gì!"

Khẽ nhếch môi, Cảnh Kiều nghĩ, may mà con bé không biết, nếu biết anh ấy còn chưa học hết cấp hai, con bé sẽ nhảy cẫng lên vì phấn khích, càng không muốn đi học.

"Không được, con vẫn phải hỏi bố, lỡ sau này có bạn học nào muốn so sánh với con thì sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-777.html.]

Nói rồi, con bélấy chiếc điện thoại nhỏ của mình ra, lật tìm số điện thoại.

Cảnh Kiều định ngăn lại, đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại reo lên, cô liếc nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến, rồi nghe máy.

"Ăn tối chưa?" Giọng Cận Ngôn Thâm âm trầm.

"Chưa, không đói, An An ăn rất nhiều đồ ăn vặt, đang tiêu hóa."

Cận Ngôn Thâm thở dài một hơi: "Rất muốn nhìn thấy em và con gái, gọi video đi, mở máy tính lên, đợi em..."

Cảnh Kiều định nói không cần gọi video nhưng chưa kịp mở lời, điện thoại đã cúp máy, không còn cách nào khác, cô đành bước vào phòng ngủ, mở máy tính, kết nối video.

An An như một con sâu đo, chạy theo sau cô.

Video được kết nối, trên màn hình không có bóng dáng người đàn ông, mà là một chiếc giường lớn sang trọng, trên đó vứt áo sơ mi, quần tây và quần lót của người đàn ông...

Không tự chủ được, má Cảnh Kiều hơi nóng lên, rồi cau mày, anh ấy thật sự không sửa được thói quen vứt quần áo bừa bãi.

An An chu môi, có vẻ chê bai: "Tiểu Kiều, giường của bố bừa bộn quá nhưng mà to thật."

Lúc này, cuối cùng người đàn ông cũng xuất hiện, để trần nửa người trên, chỉ mặc quần dài nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của An An, anh với rời đi, rồi quay lại, mặc áo choàng tắm, tùy ý buộc lại.

Cơ thể cao lớn thon dài dựa vào ghế, những ngón tay thon dài khớp xương gõ nhẹ trên bàn, toát lên vẻ quyến rũ khó tả.

Ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt Cảnh Kiều, nheo mắt, đôi môi mỏng mỉm cười, tâm trạng đột nhiên rất tốt: “Đỏ mà cái gì?"

Loading...