Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:14:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy tiếng hét, Cận Thủy Mặc như mũi tên rời khỏi dây cung lao lên, trực tiếp dùng hai tay bế ngang cô lên.

Cảnh Kiều ngẩn người, nửa ngày không hoàn hồn.

Cận Ngôn Thâm nhướng mày, đôi chân dài thẳng tắp bước tới, đi lên, nói với Cận Thủy Mặc: "Đưa cô ấy cho anh."

"Em bế xuống là được, cô ấy khá nhẹ, không nặng lắm." Cận Thủy Mặc không chịu, tùy tiện tìm cớ.

"Nó bế hay tôi bế?" Cận Ngôn Thâm không nhìn anh nữa, ánh mắt chuyển sang Cảnh Kiều.

"Anh bế..." Cảnh Kiều trả lời rất ngoan ngoãn.

Cận Thủy Mặc trừng mắt nhìn Cảnh Kiều, vô cùng bất mãn: "Để anh cả tôi bế thì cô có thể nhiều thêm hai miếng thịt sao? Tôi bế cô thì không thoải mái sao?"

Cảnh Kiều cảm thấy anh ta lại bị bệnh thần kinh, nghĩ một lúc, cô bực bội nói: "Anh ấy là chồng tôi, không để anh ấy bế, lẽ nào để anh bế sao?"

Cận Ngôn Thâm hơi nâng mắt, thêm vài phần sâu xa và gợn sóng.

Còn Cận Thủy Mặc lại bị đ.â.m trúng tim đen nhưng lại không nói nên lời, đôi mắt đào hoa động đậy, tuy không cam lòng nhưng vẫn đưa cô cho anh cả.

Bị bế trước mặt nhiều người như vậy, Cảnh Kiều cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, dứt khoát quay mặt vào n.g.ự.c Cận Ngôn Thâm, không quan tâm, cũng không nhìn.

Xe đã dừng ở biệt thự, Cận Ngôn Thâm đặt Cảnh Kiều vào ghế phụ, sau đó bước dài qua thân xe, trực tiếp vòng qua ngồi vào trong xe, thắt dây an toàn, không gọi tài xế.

Mông ngồi trên ghế cực kỳ khó chịu, như có kim châm vừa đau vừa ngứa, Cảnh Kiều ngồi đó, cử động liên tục.

Cận Ngôn Thâm nheo mắt, ngón tay đeo đồng hồ kim cương gõ nhẹ vào vô lăng, thỉnh thoảng liếc nhìn cô.

Mím môi, Cảnh Kiều khẽ ho hai tiếng, nuốt nước bọt, không dám phát ra tiếng động làm phiền người đàn ông vốn đã nóng nảy bên cạnh, giữ tư thế rất khó chịu ngồi trên ghế da, như sắp phải ra pháp trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-156.html.]

Một đường không nói lời nào, năm mươi phút sau, xe chạy vào một căn hộ sang trọng, thậm chí bảo vệ còn cúi chào, thái độ vô cùng cung kính.

Xe đỗ vào gara, Cận Ngôn Thâm đi trước, đôi chân dài tiêu chuẩn, một bước bằng ba bước của người thường, thấy vậy, Cảnh Kiều vội vàng đi theo sau.

Nhưng vì phải để ý đến vết thương ở lưng nên Cảnh Kiều không dám đi quá nhanh, để người đàn ông đi chậm lại một chút, hoặc đợi mình, cô vẫn chưa có can đảm để nói ra lời như vậy!

Vì vậy, khoảng cách giữa hai người lập tức kéo xa.

Cảnh Kiều rất sốt ruột, bước những bước nhỏ vội vàng và gấp gáp, thở hổn hển theo sau, rất nhỏ nhen mắng thầm : "Không có máu, không có thịt, không có xương, đợi hai bước thì có thể c.h.ế.t hay phát điên được sao?"

May mắn thay, sau khi Cận Ngôn Thâm bước vào thang máy, anh không trực tiếp nhấn nút đóng cửa, thấy vậy, Cảnh Kiều mới thở phào nhẹ nhõm, mặt đỏ bừng đi theo vào.

"Ting ——"

Đèn đỏ của thang máy sáng lên, hiển thị đã đến tầng hai mươi ba, theo tiếng cửa thang máy mở ra, một phòng khách rộng lớn và sang trọng hiện ra ngay trước mắt.

Cảnh Kiều ngây người đứng tại chỗ, vừa kinh ngạc là kinh ngạc.

Ngay khi cô đang ngẩn người, Cận Ngôn Thâm đã đi vào phòng, cau mày tiện tay kéo cà vạt, áo sơ mi, quần dài, trong chốc lát, trên sàn nhà đã là một đống hỗn độn.

"..."

Cảnh Kiều ôm trán, đầu hơi đau, anh thực sự bị bệnh, phải chữa!

Mê Truyện Dịch

"Ai..."

Bất lực thở dài não nề, cô chống một tay vào eo, khó khăn nhặt từng món đồ rơi trên sàn.

Loading...