Cửa hàng ngoài bọn họ thì còn khách nào khác.
Triệu Hi Thành kéo ghế giúp cô, Chu Thiến mỉm xuống:
– Hôm nay là ngày gì đặc biệt ?
Triệu Hi Thành khẽ , hai mắt lóe ánh sáng:
– Anh chỉ cùng vợ ăn tối mà thôi, còn cần lí do ?
– Không , em chỉ là thấy lạ thôi, dù từ khi em xuất viện, đây là đầu tiên đưa em ngoài ăn cơm
Triệu Hi Thành nhíu mày:
– Anh thì vẻ vợ thầm trách lãng mạn đúng ? Xem cần thêm chút tâm tư mới .
Mặt Chu Thiến nóng lên:
– Em … ý
Nói xong thấy ý của Triệu Hi Thành càng lúc càng đậm, cô cũng nhịn rộ lên, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào
Phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên, món chính là bít tết cùng rượu vang Pháp, hương vị tệ. Triệu Hi Thành phục vụ một cái, lâu nhà ăn vang lên tiếng đàn violon du dương. Chu Thiến theo, thấy cách đó xa một nghệ sĩ mặc áo mangto trắng chăm chú chơi đàn violon.
Triệu Hi Thành :
– Thích ?
Chu Thiến gật đầu:
– Em thích
Vừa dứt lời thấy bồi bàn cầm một bó hoa hồng đưa tới. Triệu Hi Thành đón lấy :
– Anh vẫn ngại việc tặng hoa quá tục khí nhưng hôm nay cũng thử một .
Anh đưa tặng cho cô:
– Tặng em, mong rằng nó thể em vui vẻ.
Chu Thiến đón lấy, trong lòng vô cùng hân hoan. Lớn như đây là đầu tiên cô nhận hoa từ khác giới, mà đàn ông ai khác, đó lẽ sẽ là bạn đời của , hoa hồng đại biểu cho tình yêu cô thể vui
– Cảm ơn , em thích
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-nha-hao-mon/chuong-82.html.]
Chu Thiến tươi như hoa hồng, vô cùng kiều diễm khiến Triệu Hi Thành hoa mắt, mê hồn.
– Sớm em sẽ vui như thì dù tục khí thế nào cũng tặng hoa cho em mỗi ngày
Chu Thiến nhướng mày:
– Anh đang mắng xéo em là tục?
Hai mắt lấp lánh như bảo thạch. Triệu Hi Thành to, giọng sang sảng:
– Chỉ cần thích, em tục khí thế nào cũng
Chu Thiến gì, đúng là quá tự đại.
Rượu vang Pháp hương thuần ngon, uống nhiều cũng chút men say. Mặt Chu Thiến ửng hồng. Bởi vì men rượu, cô cũng bắt đầu nhiều hơn. Cô nâng cằm, cằn nhằn:
– Trương phu nhân đúng là khắc tinh của em, chỉ cần chơi mạt chược với bà em nhất định thua thê thảm, thế mà bà còn tủm tỉm với em đó là học phí chứ! Đến hộc m.á.u mất!
Triệu Hi Thành cô, ánh nến, hai má cô ửng hồng, hai mắt cũng sáng ngời, giọng cô nhẹ nhàng, thư sướng tựa như nước chảy róc rách, chảy lòng . Anh lẳng lặng , đáy lòng cảm giác thật bình yên.
– Còn nữa, dạo phố cùng con dâu của Vương phu nhân, vốn dĩ em nhưng cô gọi điện mời mấy rõ nhiệt tình nên tiện từ chối. Kết quả hối hận c.h.ế.t! Đi cùng cô hai giờ thì nửa tiếng cô dành để c.h.ử.i mắng chồng . Nói chồng cô lăng nhăng thế nào, vô sỉ thế nào. Em xong chỉ hận thể tông cửa mà chạy, lúc còn nghĩ, nếu mắt với chồng như thì ly hôn? Ở bên ngoài chồng chẳng cũng tự mất mặt? Nếu chồng em mà cũng lăng nhăng như …
Chu Thiến đến đây thì vội im bặt. Trời ạ, cô cái gì thế? Đều là rượu say hỏng việc mà, lỡ miệng, phá hỏng khí …
Cô cẩn thận, len lén , sợ trở mặt giữa chừng, dựa sự hiểu của cô vể thì dám khả năng lắm. vẻ mặt Triệu Hi Thành bình tĩnh, thấy cô hổ thì khỏi mỉm , vươn tay nắm tay cô, nhẹ nhàng :
– Về sẽ để cho em cơ hội như .
Chu Thiến ngẩn , lập tức hiểu ý . Chỉ cảm thấy yết hầu như cái gì đó chặn , lồng n.g.ự.c cũng cảm giác kì lạ dâng trào. Cô kinh ngạc , hồi lâu gì.
Dưới ánh đèn thủy tinh, tiếng violon du dương, ánh nến mong manh, hai , tay nắm tay dường như tim cũng hòa chung một nhịp.
Sau khi rời khỏi nhà ăn thì trăng treo cao. Trời đêm đầy tựa như những viên kim cương đính tấm t.h.ả.m nhung.
Ban đêm còn nóng nực như ngày, gió khẽ thổi qua thật mát mẻ. Chu Thiến hít sâu một , cảm thấy cả thoải mái. Cô đề nghị:
– Hay là chúng bộ về nhà
Triệu Hi Thành gật đầu đồng ý. Nụ của cô như rượu ngon mê say, giờ cho dù bắt lấy trăng trời xuống, cho dù là thể cũng sẽ thử sức một vì cô. Bọn họ nắm tay đường, tài xế lái xe chầm chậm theo .
Hai như đang hưởng thụ sự bình thản , đều ăn ý gì. Đột nhiên Triệu Hi Thành dừng , nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Thiến, Chu Thiến đầu nhạc nhiên
Dưới ánh trăng, vẻ mặt mơ hồ rõ nhưng hai mắt sáng như . Anh :
– Thiệu Lâm, từ khi em mất trí nhớ, cảm thấy trong lòng như gì đó biến hóa. Sự đổi đó khiến trở tay kịp nên mới những chuyện khiến em tổn thương. bây giờ hiểu sự đổi đó là gì, cũng nên đối mặt với điều đó như thế nào. Thiệu Lâm, cho một cơ hội, quên tất cả những gì qua , bắt đầu từ đầu em?