Kiều tranh Chu Minh Xa cùng luật sư chuyện, :
– Anh với ông, cho dù kiện bọn họ cũng chỉ tùy tiện đưa một khác gánh tội , mà chú Chu sẽ phí vô tiền tài, sức lực. Có đôi khi, con khuất phục
Nói đến đó, đầu Chu Thiến đầy ý vị, đôi mắt lóe ánh sáng:
– Mà cũng lòng riêng, bất kể thế nào cũng thể để em tổn thương.
Cảm giác trong lòng Chu Thiến lạ lạ, cô yên lặng hồi lâu mới khẽ :
– Thật sự là em hại c.h.ế.t Thiến Thiến, nghĩ em đáng trừng phạt ?
Kiều Tranh “Chu Thiến” giường:
– Chuyện của Thiến Thiến thể cứu vãn, hơn nữa cũng là ngoài ý , em cũng khổ sở, thể thấy em cố hết sức để bù đắp. Thiệu Lâm, em yên tâm, bọn họ sẽ kiện em
Chu Thiến xong đắng chát, tới lui, trong cảm nhận của , Tống Thiệu Lâm quan trọng hơn em gái Chu Thiến nhiều. Cô cúi đầu . Kiều Tranh nghĩ cô áy náy, định an ủi cô nhưng khuôn mặt trắng như tuyết giường như lửa châm mắt , khẽ thở dài, gì.
Sau đó, Triệu gia phụ trách chuyện hậu sự cho “Chu Thiến”. Chu Minh Xa quyết định hỏa táng đó mang tro cốt về quê nhà. Chu Thiến thật sự thể nào đối mặt với lễ hỏa táng của chính nên tham gia. lúc Chu Minh Xa về nhà cô vẫn tiễn ga. Trước khi lên xe lửa, Chu Minh Xa nhịn :
– Không hiểu , chú thấy cháu luôn cảm giác thiết, như thấy của , thích, cô bé, chú như cháu cũng đừng trách.
Chu Thiến trách ông , trong lòng kích động, nắm tay ông :
– Từ nay về , chú cứ coi cháu như con gái , cháu cũng sẽ tới thăm chú
Hai nắm tay , nước mắt lưng tròng.
Nhìn xe lửa dần xa, cuối cùng hóa thành chấm nhỏ biến mất trong tầm mắt, Chu Thiến nhịn mà
Từ nay về , cuộc đời của Chu Thiến xong nhưng cuộc đời của cô kết thúc. Cô sẽ sống bằng phận khác, hơn nữa, cố gắng sống thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-nha-hao-mon/chuong-79.html.]
Cô dẫm vết xe đổ của Tống Thiệu Lâm, cô sống bám khác, cuộc sống của cô do cô tự chủ.
Bản ở bên Triệu Hi Thành ? Vấn đề cũng đến lúc nghĩ .
Sau hôm Chu Minh Xa , Chu Thiến liền nhận điện thoại của Kiều Tranh. Cuộc điện thoại trong dự kiến của cô. Lần ở bệnh viện, lúc gần , ánh mắt như ngàn điều cũng như cô , dường như cũng với cô điều gì đó.
Chu Thiến tuyệt đối lạ vì điện thoại của cô. Người ăn như , nếu thực sự liên hệ với ai hẳn là chuyện dễ dàng.
Địa điểm Kiều Tranh hẹn là trường đại học của của bọn họ. Chu Thiến dùng lái xe trong nhà. Cô đến địa điểm hẹn, xuống xe thấy Kiều Tranh cửa trường đại học, tựa chiếc ô tô màu đen. Hôm nay mặc quần áo bình thường, áo cộc xám, quần màu nhạt, giầy cùng màu, tay đúc túi quần, vẻ mặt tao nhã tựa như bạch mã hoảng tử trong mộng của các thiếu nữ. Đi qua , ít những cô gái đều .
Anh dường như cảm nhận ánh mắt của Chu Thiến, ngẩng đầu về phía cô. Khi thấy cô, ánh mắt lộ vẻ dịu dàng, dường như cơn gió ấm áp thổi qua khiến cô cảm cảm giác yên tĩnh vô cùng
Chu Thiến mỉm , đến bên hỏi:
– Đợi lâu ?
Kiều Tranh :
– Không , cũng đến!
Chu Thiến đột nhiên cảm giác kì quái, cô cảm thấy bọn họ chuyện như nam nữ hò hẹn ? Cảm giác khiến cô chút chột , phần như đang chuyện lưng chồng . Vốn khi cô còn chút do dự, dù bất kể thế nào giờ cô là vợ của Triệu Hi Thành, lưng gặp “tình nhân” cũ, tuy rằng chính đại quang minh nhưng cũng là điều nên . bản thật sự lo lắng cho Kiều Tranh, quan tâm đến phản ứng của chuyện đó nên mới gặp mặt như . giờ cảm giác đó đột nhiên ùa tới khiến cô phần mất tự nhiên.
Kiều Tranh thấy sự mất tự nhiên của cô, ánh mắt buồn bã, giờ cô thích ứng với cuộc sống là vợ , ngay cả gặp cũng điều cố kỵ… Lòng Kiều Tranh đau đớn, với cô:
– Đi trong xem một chút, về lâu cũng thăm trường
Nói xong xoay chậm rãi về phía , Chu Thiến run lên vội đuổi theo, đến khi cách vài bước thì bước chậm .
Bọn họ con đường cây xanh trong trường, cây cối cao lớn xanh um, lá cây rung rinh trong gió, trong trung những gợn mây trắng nõn, ánh mặt trời sáng lạn chiếu muôn vàn sợi tơ vàng. Đám sinh viên đường, những tiếng vui vẻ, đơn thuần truyền đến