Vợ Nhà Hào Môn - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-28 05:29:34
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Chu Thiến hận thể chuyện , cho cha rằng c.h.ế.t, vẫn ở ngay bên ông. mỗi khi thấy Lý Mai thì ý nghĩ tắt ngóm. Nếu cho cha , cha vui vẻ nhất định sẽ giấu nổi Lý Mai, mà Lý Mai là thể tin , ai sẽ phản ứng gì?

Cứ như , Chu Thiến chịu đủ sự dày vò, sắc mặt cùng càng ngày càng tiều tụy.

Triệu Hi Thành là đầu tiên phát hiện sự khác thường của cô. Anh thầm thấy lạ, gần đây gì mà, ở ngoài ăn chơi đàng điếm, cũng ép buộc cô như . Chẳng lẽ chuyện gì khác?

Anh lặng lẽ hỏi hầu cận cũng đáp án. Hôm nay, gác chuyện, về nhà sớm. Ngay cả cũng tự thấy lạ, từ khi nào cô trở nên quan trọng với như ?

Về nhà, vội hỏi thăm về cô, hầu đáp:

–     Phu nhân về, đang ở lầu.

Anh lên, nhẹ nhàng mở cửa phòng thấy Chu Thiến ngoài hành lang. Cô mặc chiếc váy trắng dài, tóc đen như tơ lụa buông lưng. Ánh chiều chiếu lên vóc mảnh mai của cô càng khiến cô vẻ cô đơn, gió khẽ thổi khiến tóc dài, góc váy bay bay.

Lòng Triệu Hi Thành bất tri bất giác dâng lên sự dịu dàng, khóe miệng khẽ , ánh mắt vô cùng ôn nhu. Anh lặng lẽ tới, từ ôm eo cô. Cảm giác giai nhân trong lòng run rẩy, cúi đầu khẽ hôn lên cổ cô nhưng là đang dịu dàng an ủi.

Anh khẽ thầm tai cô:

–     Đang cái gì mà xuất thần ? Anh về cũng ?

Chu Thiến luôn nghĩ chuyện ở bệnh viện, quả thật phát hiện về, còn động tác của dọa nhảy dựng. Cô lấy bình tĩnh :

–     Chỗ cảnh , một chút thì bất tri bất giác quên thứ.

Bàn tay nóng rực của dán sát lên bụng cô, thở ấm áp phun lên cổ cô, những nụ hôn ẩm ướt, nóng bỏng cứ rơi xuống khiến cô tim đập nhanh, thở hổn hển.

Đang lúc hai càng lúc càng nóng thì Triệu Hi Thành dừng sự khiêu khích, khẽ thở dốc. Trong lòng thầm tự mắng tự khống chế. Chẳng lẽ bởi vì cấm d.ụ.c lâu ? Hay là vì cơ thể cô như cây t.h.u.ố.c phiện, sức hấp dẫn c.h.ế.t với ? Anh áp chế d.ụ.c vọng bản . Hôm nay về sớm như tâm sự với cô, thể cứ như hỏng khí . Anh thở sâu, đó nhẹ nhàng xoay cô , để cô đối mặt với :

–     Gần đây em ? Có tâm sự gì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-nha-hao-mon/chuong-77.html.]

Lòng Chu Thiến hoảng loạn, khỏi xoa mặt , rõ ràng ? tâm sự của cô thể ? Cô vội lắc đầu :

–     Không , em tâm sự gì, lẽ gần đây bận chuẩn tiệc sinh nhật cho cha. Anh cũng em nhớ gì hết, dù dạy, Dung tẩu giúp đỡ nhưng vẫn thấy quá sức. Cảm thấy vô dụng

Cô cũng chỉ tình hình thực tế, quả thật cô cũng cảm giác

–     Chỉ vì thế thôi ?

Triệu Hi Thành chút hoài nghi, cảm thấy dường như cô chuyện gì đó giấu , điều khiến chút buồn bực. Chẳng lẽ nhiều việc như còn đủ để cô mở lòng với ? Ánh mắt dần lạnh xuống.

Chu Thiến sắc mặt dần âm trầm của , lòng khẽ thở dài. Dường như chọc tức . Gần đây, cô thấy , luôn cố gắng thu liễm bản , cố gắng để hàn gắn quan hệ của bọn họ, điều khiến cô cũng chút cảm động. điều cũng đại biểu rằng cái gì cũng đổi, tức giận! Anh nhất định việc giấu , vì luôn thể dễ dàng thấu cô như ? chuyện thể cho , ai sẽ đối xử với cô ?

Chu Thiến chỉ đành cúi đầu đáp:

–     là như .

thể cảm nhận tay nắm bả vai chặt hơn, cả như tỏa thở lạnh thấu xương. Cô nhịn khẽ run lên. Như là cảm nhận cô khẽ run, tay bỗng nhiên buông lỏng, sự lạnh lùng nháy mắt biến mất .

Chu Thiến ngạc nhiên ngẩng đầu , vặn tiếp xúc với đôi mắt thâm u khó dò. Ánh nắng chiều như lửa chiếu đôi mắt tối đen của , chiếu loại ánh sáng hoa mỹ khiến cô hoa mắt.

–     Thôi bỏ … Anh khẽ than

Hai tay khẽ dùng lực ôm cô lòng, gắt gao ôm chặt cô, như cô khảm , bên tai truyền đến giọng khàn khàn:

–     Thiệu Lâm, em nhớ rằng bất kể chuyện gì, đều ở phía em. Khi nào em thể chống đỡ cứ dựa đây, sẽ ủng hộ em

Cô tựa n.g.ự.c , cằm cọ lên tóc cô, cô thể tiếng tim đập mạnh mẽ của . Tim Chu Thiến như cái gì xiết , lòng cảm xúc khó dâng đầy, bất tri bất giác cũng vươn tay ôm chặt .

Tia nắng cuối chiều lặng lẽ chiếu lên bọn họ khiến bức tranh động lòng thêm một tầng ánh sáng nhu hòa.

 

Loading...