Triệu Hi Tuấn nhận điện thoại vội đến. Chu Thiến :
– Hi Tuấn, ngại quá, phiền . Giờ chị về biệt thự nên thể đưa về . Chỗ chị quá nhỏ…
Khuôn mặt Triệu Hi Tuấn lắm, mắt thâm quầng, cũng gầy ít nhiều, trong lòng Chu Thiến nghi hoặc. định hỏi nhưng vội đến bên Triệu Hi Thành, đỡ dậy:
– Chị dâu. Chị cần khách khí như , là của em, việc em cũng là nên. Giờ muộn, em . Chị cũng về sớm .
Nói xong tạm biệt ngoài.
Tiểu Mạt đến bên Chu Thiến, bóng dáng bọn họ:
– Hi Tuấn gầy thật, nhất định là vất vả
Chu Thiến thầm nghĩ, chờ đến cuối tuần nhất định đến chỗ Hi Tuấn ở xem
***
Sáng sớm, lúc Triệu Hi Thành tỉnh thì thấy đang ở một căn phòng xa lạ.
Anh chậm rãi lên, chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, xoa xoa đầu rên rỉ hai tiếng thì chợt một giọng quen thuộc.
– Anh , khỏe ? Có uống nước?
Triệu Hi Thành ngẩng đầu thì thấy Hi Tuấn:
– Sao ở đây?
– Chị dâu gọi em đến. Em cũng về cho cha mắng nên đành đưa đến đây.
Triệu Hi Tuấn ở bên bếp, mặc áo cộc bình thường với quần bò, đang cúi đầu mân mê gì đó.
Triệu Hi Thành hiếu kì dậy đến bên hỏi:
– Em đang gì đấy
Trong nồi inox nhỏ những hổ lốn gì.
Triệu Hi Tuấn vung đũa :
– Em đang nấu mì ăn liền, vốn là cần nấu nhưng nước sôi, nấu một chút là ăn ngay
– Mì ăn liền?
Anh thể tưởng tượng , thứ vốn chỉ thấy quảng cáo thôi. Triệu Hi Tuấn thoải mái:
– Anh, ăn cùng ?
Triệu Hi Thành mớ hổ lốn , thấy Hi Tuấn đổ mấy gói gia vị, nồi mì đổi màu thì quả quyết từ chối ý :
– Không cần, về nhà quần áo ăn
Sau đó hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-nha-hao-mon/chuong-155.html.]
– Bình thường em ăn thứ
Triệu Hi Tuấn xuống bàn, ăn :
– Tiện, mà cũng tệ .
Triệu Hi Thành em trai gầy thì khỏi chút đau lòng:
– Hi Tuấn, về nhà , từ nhỏ em là đại thiếu gia nuông chiều thể thích ứng với cảnh bên ngoài? Em xem giờ em ở, ăn mặc thể bằng trong nhà ? Còn cả thứ em theo đuổi nữa, ý nghĩa gì? Chẳng qua chỉ là hát hò nhảy nhót, khó trách cha tức giận. Về nhận sai , cha sẽ tha thứ thôi
Nói xong xuống cạnh Hi Tuấn.
Triệu Hi Tuấn ngẩng đầu một cái :
– Tối qua như với chị dâu đúng ? Chị dâu đồng ý về cùng ?
– Anh nào cô nhận sai gì.
Triệu Hi Thành khổ:
– Anh chỉ cần cô chịu theo về là . cô chịu, còn học cách tôn trọng cô thì cô mới nghĩ đến điều đó. Hi Tuấn, lúc buồn bực, phụ nữ kiêu ngạo như , phụ nữ nào đối với như ?
– Vậy tìm bọn họ? Còn đây thở ngắn than dài cái gì?
– Hi Tuấn, đừng mỉa mai
Triệu Hi Tuấn buông đũa đó lau miệng :
– Bởi vì chị dâu là đặc biệt chứ như những khác. Tình cảm của chị dành cho chứa tạp chất. Đã xảy nhiều chuyện như , chị chịu cho cơ hội chứng tỏ chị tình cảm với . Hơn nữa thực, yêu cầu của chị hề quá đáng. Anh , bao nhiêu may mắn khi tình cảm chân thành đó . Nếu đổi em, em nhất định sẽ cố gắng các yêu cầu của chị .
Triệu Hi Thành nhịn :
– Hi Tuấn, chẳng lẽ em cũng cho rằng tôn trọng cô .
Triệu Hi Tuấn lắc đầu:
– Anh , tôn trọng chị dâu mà vốn dĩ ý thức tôn trọng khác. Anh giống hệt cha, lúc nào cũng lấy suy nghĩ của tiêu chuẩn. Chị dâu là phụ nữ tự tôn như mà chịu
Anh lên:
– Còn nữa, em chẳng là em sai cái gì cho nên em sẽ về. Được , còn sớm nữa, em đến công ty, cứ tự nhiên.
Triệu Hi Thành cũng lên:
– Anh cũng đây, cùng , đưa em
Nói xong tìm ví tiền ở giường, lấy một chiếc thẻ đưa cho Hi Tuấn:
– Đây là thẻ của , em cầm , cha . Tìm gian phòng một chút mà ở, mời thêm hầu lo chuyện cơm áo
Triệu Hi Tuấn chỉ chứ nhận đó thở dài, :
– Anh , giờ em đang cố gắng chống đỡ, ép bản thích ứng với thứ cho nên đừng dụ dỗ em. Một khi em nhận tấm thẻ thì cố gắng của em đều thành vô nghĩa hết. Em sẽ chẳng tí hi vọng nào