Vợ Nhà Hào Môn - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-11-03 06:16:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Phương nên lời. Lúc , cô hiểu Triệu phu nhân hạ quyết tâm sẽ giam cô ở đây cho đến khi đứa bé sinh . Bà như chắc cũng là để ngăn cản đến tìm Thiệu Lâm. Trong lòng cô lạnh, chẳng lẽ bọn họ nghĩ chỉ cần cho cô ngoài thì sẽ cách gì ? Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì cô .

Từ đó về , Văn Phương dần dần ăn ít , vẻ mặt buồn bực vui. Quản gia thấy cô mỗi ngày ăn một ít thì cũng lo lắng. Bà với Văn Phương:

–     Tiểu thư, cô ăn nhiều hơn, cô giờ cần bồi bổ cơ thể, ăn !

Vẻ mặt Văn Phương ai oán:

–     thật sự ăn vô, ngày nào cũng buồn bực ở đây, cũng chẳng chuyện cùng, trong lòng khó chịu

nắm tay quản gia, khẩn cầu:

–     Chị , chị với phu nhân, cho em đến thăm em ? Để cho em đến cùng em, nếu phu nhân lo lắng thì thể ở bên theo dõi, ? Có lẽ tâm tình lên thì cũng ăn nhiều

Quản gia do dự một hồi, nghĩ rằng, nếu vẫn cứ như sai lầm gì bà đúng là thể gánh vác. Vì thế gật đầu :

–     Được, để hỏi thử cô xem

Quản gia qua một bên, gọi điện cho Dung tẩu, cũng để ý nụ giả dối của Văn Phương.

Chỉ chốc lát, quản gia tới, :

–     Này, phu nhân đồng ý , mai sẽ đón cô đến

Văn Phương vội bày vẻ mặt cảm kích:

–     Chị , cảm ơn chị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-nha-hao-mon/chuong-103.html.]

Quản gia , vẻ mặt cũng chút đồng tình. Tuy rằng kẻ thứ ba thật đáng khinh nhưng cô giờ là lúc cần quan tâm nhất giam cầm ở đây, ngay cả gặp cũng xin phép, ngẫm cũng đáng thương. (Thương cái xương, tự đ.â.m đầu , nó thấy tội việc gì thương cho nó). Nghĩ quản gia cũng khỏi thở dài. Con gái bây giờ suy nghĩ ? Đây chẳng là tự chịu tội ?

Ngày hôm lái xe đưa Văn Phương đến. Mẹ Văn Phương thấy cô thì bắt đầu . Văn Phương kéo tay xuống phòng khác. Quản gia tự bưng nhưng lui xuống, một bên, xa gần, vặn thể con bọn họ chuyện.

Nghe Văn Phương và chỉ việc nhà, tình trạng cơ thể gần đây, sức khỏe cha , lảm nhảm những chuyện vô bổ. Nói một hồi đến trưa. Sau đó, đưa ăn cơm, khi ăn xong mới lưu luyến rời mà tạm biệt .

Lúc gần , Văn Phương đưa túi quần áo cho ngay mặt quản gia :

–     Đây là quần áo họ mua cho con, con ngại vẻ già, lấy mà mặc, lắm, chất cũng , nhất là túi n.g.ự.c thiết kế

, đầy thâm ý. Mẹ Văn Phương run lên nhưng hiểu ý, đón lấy túi quần áo theo quản gia ngoài. Văn Phương ở cửa bóng , thầm nghĩ: hẳn thể hiểu , cho dù hiểu, lời , chỉ cần để ý đến túi của áo là thể phát hiện.

Đó là phong thư hôm qua cô hao hết tâm tư mới thể thoát cặp mắt những đưa cho .

Gần đây, Chu Thiến cảm thấy Triệu Hi Thành khác. Biến hóa lớn nhất là ít , đôi khi còn bất an. Tối ngủ cũng trằn trọc. Chu Thiến mấy hỏi nhưng đều chỉ thản nhiên đáp đó là chuyện công ty. Chu Thiến hồ nghi, thể khiến như hẳn là chuyện nhỏ nhưng thấy cha và Hi Tuấn như . Nhất là cha, gần đây còn mặt mày hồng hào, khí sắc còn .

Trong lòng Chu Thiến dù thấy lạ nhưng khuôn mặt càng ngày càng tiều tụy của thì lo lắng, cố ý sai phòng bếp đun canh an thần bổ khí cho uống, hi vọng tối thể ngủ ngon hơn chút.

Chuyện khác khiến Chu Thiến thấy là chính là Triệu phu nhân và Dung tẩu. Có mấy cô thấy bọn họ nghiêm túc nhỏ giọng bàn cái gì nhưng chỉ cần cô đến gần thì bọn họ sẽ trông mất tự nhiên, đó cao giọng, một đề tài nhàm chán. Hiển nhiên là đang kiêng kị cô

Những chuyện đó càng khiến Chu Thiến nghi ngờ.

Cẩn thận nghĩ , sự biến hóa đều là yến hội. Chu Thiến khỏi nhớ lúc bọn họ biến mất thần bí trong yến hội, chẳng lẽ hôm đó xảy chuyện gì? Chuyện dường như liên quan đến cô nhưng rõ ràng bọn họ .

thể là chuyện gì? Lại khiến Triệu Hi Thành phiền não như ?

Chu Thiến tìm đáp án nhưng mơ hồ cảm thấy nếu bọn họ cố ý gạt , thì cô cứ để như sẽ hơn? Có phiền não đều là tự tìm, bọn họ khổ sở giấu diếm cô hẳn cũng là cho cô, giả hồ đồ?

 

Loading...