[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 399: Thư Viện Vạn Lý Lộ
Cập nhật lúc: 2025-10-03 17:00:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc đuôi rắn bạc óng ánh tuyệt , mạnh mẽ tràn đầy sức sống, mang theo nét uyển chuyển mê hoặc.
Hàng ghế cuối cùng năm chỗ , vốn đủ để Cố Hề Lịch ngang thoải mái. Thế nhưng chiếc đuôi của cô dài hơn chân một chút, khiến đoạn cuối vẫn rủ xuống đất.
Đã , đây là cái đuôi của một kẻ say rượu — tựa hồ cũng nhiễm chút men say. Đoạn chóp đuôi khẽ lay động, mềm mại, vô hại, như đang nghịch ngợm trong mơ.
Trong mắt khác, Cố Hề Lịch là một sự mâu thuẫn sống động.
Một Năng Lực Thiên Phú thể đổi ngoại hình con , vì thế việc xuất hiện một Du Khách mang nửa dòng m.á.u thú nhân cũng chẳng điều lạ lùng.
dáng vẻ của Cố Hề Lịch chắc chắn sẽ khiến vô ánh mắt tò mò đổ dồn về phía cô.
Đó chính là điều tuyệt vời — bởi họ đang vô tình cung cấp năng lượng cho cô.
Suốt cả chặng đường, Cố Hề Lịch ngủ say như chết. Khi tỉnh , từng động tác của cô đều giống hệt một tỉnh rượu thật sự.
Chiếc đuôi rắn của cô thậm chí còn vô tình quét chân một Du Khách phía . Đối phương suýt nữa nổi giận tay, may mà đồng đội kéo , cuối cùng chỉ bực bội dậy bỏ .
Trước khi xuống xe, còn hằn học liếc Cố Hề Lịch một cái.
Thế nhưng, ánh mắt chạm gương mặt đỏ ửng mơ màng của cô, mặt cũng lập tức đỏ bừng. Vội vã tăng tốc bước chân, gần như chạy trối c.h.ế.t khỏi xe.
Trong lòng thầm nghiến răng: Quả nhiên là yêu tinh!
Cố Hề Lịch vẫn còn đầu óc choáng váng, chẳng để ý đến . Cô khẽ chạm chiếc đuôi rắn của , trong mắt cũng hiện vẻ kinh ngạc. Ngay lập tức, cô cúi xuống, lấy lưng ghế phía che chắn .
Khi bước nữa, chiếc đuôi rắn biến trở về đôi chân . Mái tóc đen dài chấm mắt cá chân cũng nhanh chóng rút ngắn, chỉ còn buông lơi mềm mại quanh xương quai xanh.
[Đã đến đích ‘Thư Viện Vạn Lý Lộ’, xin mời tất cả hành khách xuống xe! Thời gian dừng của xe buýt hạn. Cảnh báo, xin mời tất cả hành khách xuống xe!]
Trên chuyến xe buýt bốn Du Khách khác, tất cả đều khựng khi Cố Hề Lịch. Không vì chiếc đuôi biến mất mái tóc ngắn trở , mà là vì dáng của cô.
Khi tỉnh táo, bước của cô giống hệt loài rắn, từng nhịp uốn éo eo hông đến cực độ.
Sự quyến rũ toát từ tận xương tủy khiến kinh ngạc. Khóe mắt, đuôi mày đều ẩn chứa xuân sắc, duyên dáng lả lơi. Không giống thường, quá mức yêu mị.
Người phụ nữ tỉnh táo , so với dáng vẻ lúc say rượu, mang một phong vị khác.
Cố Hề Lịch cũng đang lặng lẽ quan sát họ. Tính cả cô, chuyến xe buýt tổng cộng năm . Bốn Du Khách còn rõ ràng là cùng một đội, ăn ý và quen thuộc với .
Toàn bộ đều là đàn ông, trong đó hai sở hữu Năng Lực Thiên Phú.
Người đầu tiên cao chừng hơn 2 mét rưỡi, mặt vuông, mắt tròn, da ngăm đen, trông rắn rỏi và đầy tinh thần.
So với , ba còn vẻ nhỏ con hơn. thực tế, chiều cao của họ tuyệt đối 1 mét 8, hình vạm vỡ, đều là những tráng hán chính hiệu.
Ánh mắt họ Cố Hề Lịch hề che giấu, mang theo sự tò mò.
Có sự tò mò với mang rắn đuôi, và cũng sự tò mò bản năng của đàn ông đối với phụ nữ—dù Cố Hề Lịch cũng đang nhập vai một đại mỹ nhân.
Một đại mỹ nhân tỏa hormone, mê hoặc yêu mị.
Chỉ vị Du Khách ghế khi nãy dường như dám đối diện với cô, cố tình tránh ánh của Cố Hề Lịch.
Có vẻ như là… ngượng ngùng?
Cổng Lĩnh Vực ngay mắt, nhưng điều đó ngăn những đàn ông thưởng thức cảnh mắt. Họ đều là kẻ từng trải qua mưa m.á.u gió tanh, sự dũng cảm mà thường khó sánh.
Tân binh sẽ thấp thỏm, trằn trọc cả đêm khi bước Lĩnh Vực Vong Linh. Còn Lão Làng thì khác: họ ở đây, cả đều thoải mái, ung dung.
Nếu ngay cả việc khống chế cảm xúc còn , bọn họ chẳng thể đến ngày hôm nay.
Sự hiện diện của Cố Hề Lịch thực mang đến lợi ích: cô chuyển hướng sự chú ý, khiến họ cảm thấy thư giãn hơn đôi chút.
Bởi ngay cả những Lão Làng dạn dày trận mạc, cũng nghĩa là họ sợ cái chết.
Họ là những đến ga tàu sớm nhất. Năm đủ để cánh cửa mở , vì thế tất cả buộc chờ tại đây.
Cố Hề Lịch xé một gói t.h.u.ố.c giải rượu dạng túi, ngửa đầu uống cạn tiện tay ném vỏ thùng rác bên cạnh. Đây là sản phẩm công nghệ đen ngoài hành tinh — chỉ cần một gói là đủ để đầu óc tỉnh táo, loại bỏ ảnh hưởng của men say lên cơ thể.
Quả thật đó cô uống ít, nhưng bao giờ Cố Hề Lịch coi nhẹ việc tiến Lĩnh Vực Vong Linh.
Chỉ cần lỡ việc, thì việc buông thả hưởng lạc một chút khi bước nguy hiểm, nhiều lắm cũng chỉ coi là phong lưu, chẳng ai dám nghi ngờ năng lực của thể đến đây.
Bốn đàn ông , một ai để lộ ánh mắt hạ lưu chằm chằm Cố Hề Lịch, cũng chẳng dám tỏ vẻ cợt nhả.
Ở nơi , ai dám coi thường một Du Khách đủ sức trong hàng ngũ, bất kể là đàn ông phụ nữ.
“Cô , uống chút nước ?”
Trong bốn , đàn ông làn da trắng nhất, trông nho nhã nhất, chủ động bước lên bắt chuyện với Cố Hề Lịch.
Chọn đại sứ ngoại giao là lý do, trông vô hại nhất.
Cố Hề Lịch lắc đầu.
“ còn kẹo, cô ăn một viên ?”
Cố Hề Lịch mỉm :
“Cảm ơn.”
Người say rượu khi tỉnh thường thấy miệng nhạt nhẽo, vị. Đưa kẹo trong lúc thể xem như một hành động chu đáo, tinh tế.
cả hai bên đều ngầm hiểu: viên kẹo sẽ thực sự miệng Cố Hề Lịch.
Ai dám ăn đồ rõ nguồn gốc? Chẳng lẽ mạng còn dài quá nên rút ngắn bớt?
Cố Hề Lịch nhận lấy viên kẹo. Đối phương hề bận tâm cô ăn , chỉ mượn cớ để khởi đầu một cuộc trò chuyện thiện.
“Cô thể gọi là Cố Hỉ. Cố là hồi cố — nhớ , Hỉ là hoan hỉ — vui vẻ.”
Người tên là Ngô Vượng Châu. Lúc trò chuyện, Cố Hề Lịch mỉm , men rượu khiến cô khó chịu. Mãi đến khi t.h.u.ố.c phát huy tác dụng, cảm giác dễ chịu hơn, tâm trạng cũng lên, cô mới nở một nụ với Ngô Vượng Châu. Không ngờ ngẩn cô mấy giây liền.
Đến khi hồn, mặt đỏ bừng.
“… … …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-399-thu-vien-van-ly-lo.html.]
Cố Hề Lịch chỉ khẽ vuốt tóc một cái, tiếp tục ngây ngẩn.
Từ đó trở , cô hỏi gì, Ngô Vượng Châu đều thành thật trả lời nấy.
Thì bốn họ lớn lên cùng , tình như em ruột. Khi khu vực an sắp mất sự bảo hộ, cả nhóm cùng đăng ký tham gia 《Kế Hoạch》. Giống như Cố Hề Lịch, bọn họ cũng đều là cô nhi.
Ngày tận thế ở Trái Đất, trẻ mồ côi quá nhiều.
bọn họ thật sự quá may mắn — đến tận đây mà mất một ai.
Cố Hề Lịch chừng mực, hỏi quá sâu, chỉ gợi chuyện lặt vặt, tuyệt đối để Ngô Vượng Châu nảy sinh cảnh giác trong suốt cuộc trò chuyện.
Khi trở về bên đồng đội, tim Ngô Vượng Châu vẫn đập thình thịch. Không chỉ vành tai đỏ bừng mà ngay cả lòng bàn tay cũng rịn mồ hôi.
Nói cho cùng, nam nữ từng dìu Cố Hề Lịch lên xe đó đều thuộc hạng tuyệt sắc giai nhân. Người bình thường thấy còn khó tránh ngoái mấy .
chiêm ngưỡng thì chiêm ngưỡng, đến mức mê hoặc đến thất thần thì quá đáng . Trong thực tế, chuyện nên xảy .
Ngay cả là tiên nữ cũng chẳng thể khiến một Du Khách lão làng lơ là cảnh giác như .
Ấy mà tình huống xảy thật!
Ngô Vượng Châu chợt bừng tỉnh, sắc mặt thoáng biến đổi.
Rõ ràng giao nhiệm vụ thăm dò, moi tin từ đối phương. Kết quả, ngoài một cái tên — mà ngay cả thật giả cũng chắc chắn — chẳng thêm điều gì. Trái , bản thành thật kể gần như hết sạch!
“Sao thế?”
Ngô Vượng Châu cũng ngại mất mặt, đem chuyện “động lòng” kể cho đồng đội.
Một trong họ khẽ:
“Anh mỹ nhân kế … Thôi, đùa thôi, đừng giận. nghĩ, đây tám phần chính là Năng Lực Thiên Phú của cô . Mọi thử nghĩ xem, vị thần linh, yêu quái sinh vật truyền thuyết nào mang đuôi rắn mà sức mê hoặc lòng ? Trước khi rõ cô là ai, nhất đừng để ở riêng với cô . Phải nhớ kỹ, đây chỉ là một mỹ nữ — mà là một nữ nhân rắn.”
Trong những năm tháng xuất hiện Năng Lực Thiên Phú, ngày tận thế, kiểu phụ nữ như một cách gọi đơn giản: tinh quái.
Mỗi đều bất giác tự hỏi: liệu sự chú ý của dành cho cô quá nhiều ? Có tâm thần d.a.o động mà chính bản cũng nhận ?
Tiếng của họ nhỏ, song nơi vốn rộng. Từng lời, từng chữ, Cố Hề Lịch đều rõ mồn một.
Mà họ càng cảnh giác, năng lượng truyền đến cho cô càng dồi dào.
Cố Hề Lịch chỉ thấy hứng thú!
Cô dành trọn năm ngày để luyện tập cách di chuyển bằng đuôi rắn. Giờ đây, cô thể sử dụng nó thuần thục, chẳng khác gì bằng hai chân.
Cái khó ở việc , mà là ở tư thái của xà tinh— quyến rũ, lả lơi, quan trọng nhất là đủ yêu kiều.
Đây cũng chính là lý do cô xuất hiện ở Thiên Đường Nhân Gian.
Cô đến để học hỏi, chứ chỉ đơn thuần để hưởng lạc.
Lúc , túi đeo hông khẽ kéo. Cố Hề Lịch ngay là Bạch Đậu Tử nhịn nữa. Cô liền thò tay lấy một chiếc kẹp tóc màu vàng, đó một hình nhỏ xíu, sống động như thật — chính là Bạch Đậu Tử.
Cô dùng chiếc kẹp cài gọn mấy sợi tóc con tai. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Đậu Tử lập tức kề sát vành tai Cố Hề Lịch. Giả dạng thành chiếc kẹp tóc, thể thì thầm với cô bất cứ lúc nào.
Bạch Đậu Tử: thể bất động, giống như một gỗ.
Cố Hề Lịch: “Sao mùi chua thế nhỉ?”
Thói quen vệ sinh của Bạch Đậu Tử vốn , tuyệt đối thể mùi chua hôi. mùi vị đúng là phát từ ...
Bạch Đậu Tử: “ uống nửa chai giấm đen lâu năm.”
Đây rốt cuộc là sở thích quái lạ gì ?
Cố Hề Lịch: “Cậu thấy chua ?”
Bạch Đậu Tử: “Chua!”
Cậu ủ rũ thêm: “Miệng chua thì tim sẽ còn chua nữa.”
Cố Hề Lịch: “...”
Chờ đợi một giờ bốn mươi phút, một chiếc xe buýt mới tiến trạm. Đáng tiếc xe chỉ hai , vẫn đủ để cánh cửa mở .
Lại tiếp tục chờ thêm ba tiếng, chiếc xe buýt kế tiếp cuối cùng cũng mang đến năm Du Khách.
Tổng cộng mười hai .
Cánh cửa từ từ mở .
Lại là màn đêm quen thuộc. Cố Hề Lịch chậm rãi bước về phía .
“Lịch Lịch, sẽ sớm lớn lên thôi. Sẽ cao lớn bằng ! Đến lúc đó, nhất định thể giúp .”
Mỗi tiểu gia hỏa mở miệng, trong lời phảng phất một mùi chua nhè nhẹ.
Cố Hề Lịch: “Thật ?”
Bạch Đậu Tử: “Thật! Chỉ cần thể mở Hòm Bảo Tàng Ký Ức Thừa Kế... sẽ trưởng thành ngay lập tức.”
Vì phía xuất hiện ánh sáng trắng, Cố Hề Lịch truy hỏi thêm. Bước qua khỏi nơi , chính là tiến Lĩnh Vực Vong Linh.
=……=
【Mỹ nữ rắn, mê quá !】
【Năng Lực Thiên Phú của cô là “hóa đá” nhỉ?】
【Đồng chí, tưởng đây là Medusa ?】
【Cố ca dùng kỹ thuật thôi miên gì đó ?】
【Nói bậy! Streamer thế , cần thôi miên cũng đủ khiến si mê.】
【Quá cuốn hút! Mỹ nữ rắn gợi cảm, ai mà chẳng thích.】
【Ván … định dùng “sắc dụ” để moi t.i.m đối thủ ?】