Nói , lấy ba tấm thẻ, đặt lên bàn cho cùng xem — dĩ nhiên để cho mấy nghi phạm đang đối diện thấy.
【Thẻ “Trộm cắp”: Chỉ định một mục tiêu. Kẻ trộm vặt sẽ lấy một món đồ cá nhân của mục tiêu đó ( thể sử dụng hai với cùng một ).】
Cố Hề Lịch: "Ba tấm thẻ giống hệt ?"
Kẻ trộm vặt ngượng ngùng: "Có lẽ may mắn lắm."
Thực , với phận kẻ trộm vặt, chẳng gì gọi là may mắn may mắn cả. Thẻ bài của vốn chỉ dùng để lấy manh mối.
Chức năng của Kỹ thuật viên cũng gần tương tự, chỉ khác ở chỗ nguồn manh mối. Kỹ thuật viên thu thập từ các sản phẩm điện tử, còn kẻ trộm vặt thì trực tiếp “chôm” từ khác. Nếu so , kẻ trộm vặt thậm chí phần lợi hại hơn, bởi thể lấy thứ ngoài phạm vi tìm kiếm chứng cứ thông thường.
Về phần Thám tử, tuy đưa thẻ bài, nhưng cũng thể đoán cơ chế: chắc chắn vẫn xoay quanh việc đào manh mối, chỉ rõ sẽ mạnh yếu . Biết trong bộ thẻ của còn vài lá cực kỳ lợi hại.
Cảnh sát thì đơn giản, ai cũng hiểu tác dụng: thêm một phiếu bầu. Cố Hề Lịch thậm chí còn suy đoán, nếu rút thẻ thích hợp, thể sẽ quyền thẩm vấn nghi phạm.
Khó đoán nhất là Người bói toán, Người nửa thú và Đồng cô. Bản Cố Hề Lịch chính là Đồng cô, nên ít nhiều cô cũng mường tượng hai nhân vật sẽ những khả năng khác thường.
Sau khi xem xong hiệu ứng thẻ của kẻ trộm vặt, đều thống nhất: nên dùng ngay, để tăng độ chính xác cho phiếu bầu của cảnh sát. Vấn đề chỉ còn là sẽ dùng nó với ai. Hiện năm nghi phạm, trong khi tay kẻ trộm vặt chỉ ba thẻ “Trộm cắp”. Hơn nữa, vật phẩm lấy cũng chắc là bằng chứng quan trọng.
Cảnh sát: "Mọi hãy đối tượng đáng ngờ nhất hiện tại."
Kỹ thuật viên hừ nhẹ:
“Không cần bàn nhiều nữa. nghi ngờ nhất vẫn là Phi Phi. Vừa nãy cô vội vàng biện minh cho bản , trong mắt , đó chính là biểu hiện của sự chột .”
Người nửa thú khoanh tay, tai khẽ động:
“ cũng nghi Phi Phi nhất… nhưng Đại Bạch cũng thể xem nhẹ. Hung thủ chỉ cần động cơ, mà còn hành động thực sự. Nếu Phi Phi lập kế hoạch, còn Đại Bạch lừa để tay thì ?”
Cảnh sát cau mày, mồ hôi trán rịn :
“Cô hung thủ đồng phạm ? … Cũng thể. Nếu đúng , độ khó tăng gấp đôi. Không chỉ nhận diện hung thủ, mà còn bóc trần trò lừa phối hợp giữa hai kẻ.”
Cả căn phòng chợt trầm xuống. Ai cũng , nghi phạm vốn hợp tác, nay thêm khả năng đồng phạm, chẳng khác nào một lớp sương mù mới phủ lên vụ án.
Thám tử gõ nhẹ ngón tay lên bàn, cất giọng bình tĩnh:
“Động cơ của Phi Phi đúng là lớn nhất. thấy Đại Bạch ít đáng ngờ hơn. Trái , bạn Tiểu Vũ mới đáng để chú ý. Mâu thuẫn tiền bạc, ân oán lâu ngày… dễ khiến tay trong cơn bốc đồng.”
Kỹ thuật viên: "Đây là một vụ án g.i.ế.c trong phòng kín. Cần sự chuẩn đầy đủ, rõ ràng là một vụ g.i.ế.c chủ đích. nghĩ Tiểu Vũ thể loại trừ nghi ngờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-186-nha-may-nguyen-da-so-2-4-2.html.]
Thám tử nhướng mày, chuẩn đáp trả. Bầu khí ngay lập tức căng như dây đàn.
lúc , cảnh sát mỉm , đầu sang: "Đồng cô, cô nghĩ ?"
Một câu cắt ngang, khiến lời phản bác của thám tử nghẹn trong cổ. Cũng tránh cuộc tranh luận gay gắt thể nổ bất cứ lúc nào.
Ở giai đoạn , ai mắt cũng đều thấy Phi Phi đáng ngờ nhất. Cảnh sát cũng ngoại lệ. chính vì sự việc quá rõ ràng, trong lòng nảy sinh một tia nghi ngờ. Thời gian tìm bằng chứng vòng đầu chỉ mười phút, ngay đó bỏ phiếu quyết định — nếu bỏ nhầm, cơ hội lật sẽ khó.
Đó là lý do cảnh sát nhất định thêm nhiều ý kiến, để phán đoán hung thủ thực sự.
Giữa bầu khí căng thẳng, Cố Hề Lịch bỗng cất giọng chậm rãi:
“Có khả năng nào… Lôi lão mới là hung thủ ?”
Lời lập tức khiến cả bàn lặng một nhịp.
Tiểu Mỹ — tân binh nửa thú — ngơ ngác mở to mắt, trong đầu bắt đầu thật sự tưởng tượng đến khả năng .
Ngược , những du khách kinh nghiệm thì ngay cả lông mày cũng động. Họ hiểu quá rõ, lĩnh vực vong linh tuyệt đối coi trọng quy tắc. Nếu Thượng Đế công bố rằng năm nghi phạm, thì hung thủ nhất định trong năm .
Quy tắc thể kẽ hở, nhưng tuyệt đối ở phạm vi của hung thủ.
Hung thủ thực sự, chắc chắn chỉ thể ở trong năm cái tên .
Cảnh sát: "Cái ..."
Thượng Đế: “Người chơi kích hoạt gợi ý trò chơi — Hung thủ trong năm nghi phạm. Khi chơi đưa một suy luận quá phi lý, Thượng Đế sẽ lên tiếng nhắc nhở, nhằm đảm bảo trải nghiệm trò chơi hơn.”
Một cú tát … kịp thời! mạnh mẽ! chính xác! chát chúa!
Cố Hề Lịch thầm rít răng: nếu vì Thượng Đế đặc biệt “ưu ái” , thì cô tình nguyện tự vặn cổ để chỗ cho ông . Nghe cái điệu đó kìa, cái gì mà “suy luận quá phi lý”, phì!
Rõ ràng là cố tình chấp nhặt.
Đương nhiên, cô hề thật sự ngu ngốc. Giả vờ ngốc cũng chỗ, mục đích. Cô cố ý nêu khả năng Lôi lão là hung thủ, đương nhiên lý do của nó.
Xác suất Lôi lão thực sự tay gần như bằng . Vậy thì vì để một như chễm chệ ở giữa bàn? Từ đầu tới cuối, việc duy nhất ông là… kịch bản giới thiệu vụ án.
Việc , chẳng lẽ Thượng Đế thể tự ?
Chỉ vài câu bâng quơ, mà Thượng Đế để thêm một nhân vật phụ lù lù ngay giữa bàn, nổi bật chẳng khác nào trung tâm vụ án. Cố Hề Lịch tin một nhân vật như thế vô hại. Trực giác của cô liên tục gõ nhịp trong đầu: Lôi lão chắc chắn đơn giản.