[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 156: Thị Trấn Chuyện Lạ (18.2)

Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:11:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hề Lịch: "Đôi khi, sự khác thường cũng đồng nghĩa với tội . Ở hầu hết các nơi, những mang giới tính thứ ba đều chào đón. Thị trấn hẻo lánh cũng thế — nó một môi trường đủ cởi mở để con an lòng bộc lộ sự khác biệt của . Cha cô bé tuy chấp nhận thực tế , nhưng họ cũng hiểu rõ, bí mật tuyệt đối thể để ngoài ."

"Cô sai ,"

Lâm Gia Quân : "Mẹ của nó thể chấp nhận việc sinh một quái vật."

Quái vật ...

Ở đây nảy sinh một vấn đề. Nếu khi sinh , Lâm Gia Quân mang đặc điểm lưỡng tính, chắc chắn sẽ . Thị trấn vốn nhỏ, chỉ một bệnh viện. Mỗi đứa trẻ chào đời đều bác sĩ và y tá kiểm tra giới tính. Có lẽ khi , cô bé trông giống hệt một cô gái, nên giới tính ghi nhận là nữ.

Sự bất thường chỉ dần bộc lộ khi cô lớn lên trong hình hài một thiếu nữ.

Có thể đến một độ tuổi nhất định, cơ thể cô vẫn xuất hiện kinh nguyệt, hoặc bất ngờ bộ phận s.i.n.h d.ụ.c nam bắt đầu phát triển… Tóm , trong thời thiếu nữ, sự khác biệt phát hiện.

Người thể chấp nhận sự thật . Có lẽ bà bỏ chồng và con, ly hôn với vị thị trưởng. Việc trong nhà thị trưởng còn lấy một tấm ảnh món đồ nào thuộc về vợ cho thấy rõ: họ chia tay trong êm , mà hẳn trải qua một cuộc cãi vã kịch liệt.

Cố Hề Lịch tiếp lời, mà tiếp tục: "Dùng từ 'cô ' để thế thì phiền phức, nhân vật chính trong câu chuyện của tên là... Tiểu Hắc."

Bụp!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-156-thi-tran-chuyen-la-18-2.html.]

Lại một tiếng động thể giải thích từ trong bình phong truyền . Cố Hề Lịch coi như thấy, tiếp tục : "Tiểu Hắc và Tiểu Hoàng là đôi bạn nhất, họ lớn lên cùng từ nhỏ."

Con búp bê vải màu đen và con búp bê vải màu vàng nắm tay , nô đùa bàn.

"Dần dần, đôi bạn khôn lớn, mỗi mang một vẻ riêng. Cuộc sống nơi thị trấn nhỏ cứ thế yên bình trôi qua từng ngày… Cho đến khi con trai của một thương gia buôn vải đặt chân đến đây. Người đàn ông khôi ngô tên là Tiểu Hồng. Ngay từ khi xuất hiện, gần như thu hút bộ ánh của phái nữ, nhất là những cô gái trẻ. Trong lòng họ khỏi rung động. Tiểu Hồng khéo ăn , gặp cô gái nào cũng khiến xiêu lòng. Ngay cả Tiểu Hoàng cũng thể chú ý đến đàn ông ."

Cố Hề Lịch cảm thấy khát, nhưng cô động đến chén bàn. Ngừng một lát, cô tiếp tục kể:

“Tiểu Hoàng là một trong những cô gái xinh nhất thị trấn. Tiểu Hồng gặp kinh ngạc nhan sắc , trong lòng nảy sinh ý chinh phục. Tuổi xuân thiếu nữ nào chẳng mơ mộng, Tiểu Hoàng lớn lên trong thị trấn nhỏ chống sự nhiệt tình của Tiểu Hồng. Cô nhanh chóng cuốn những lời ngọt ngào của , và chẳng mấy chốc, hai ở bên . Chuyện thể giấu khác, nhưng thể qua mắt Tiểu Hắc.”

Con búp bê vải màu vàng và con búp bê vải màu đỏ quấn quýt bên , mật đầy tình tứ. Thế nhưng, cảnh con búp bê vải màu đen bất ngờ bắt gặp. Tình thế lập tức trở nên hỗn loạn.

"Thực , Tiểu Hoàng là một cô gái vô cùng thông minh, chỉ tiếc rằng tình yêu che mờ đôi mắt, khiến cô nhận sự thật. Trái , Tiểu Hắc bình tĩnh quan sát và nhanh chóng vấn đề ở Tiểu Hồng. Vẻ ngoài khôi ngô thể che giấu bản chất đồi bại của . Nhiều , cô bắt gặp ánh mắt mờ ám mà Tiểu Hồng dành cho . Điều đó đủ để chứng minh là kẻ lăng nhăng, xứng để một phụ nữ gửi gắm cả đời.

Trong tình huống , bình thường lẽ sẽ chọn cách tìm bằng chứng ngoại tình của bạn trai bạn , hoặc ít nhất là nhắc nhở bạn rằng đối phương đáng tin. Tiểu Hắc thì khác. Cô hề cảnh báo bạn , thậm chí còn chọn một cách xử lý cực đoan: tự tay. Ngay mắt bạn , cô cố ý quyến rũ Tiểu Hồng, thậm chí khiến chủ động chia tay Tiểu Hoàng. Mục đích duy nhất là để bạn sự thật: Tiểu Hồng chẳng qua chỉ là một tên khốn bội bạc."

Các du khách đều lắng đến mức say mê, nhưng đến đoạn thì ai nấy đều ???

Đây rốt cuộc là kiểu phương thức cực đoan gì ?

Một bình thường thể chấp nhận việc bạn bè “giúp tỉnh ngộ” bằng cách tàn nhẫn như thế!

Loading...