[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 27: Trốn Tìm Ở Công Trường Chết Chóc (6)
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:50:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cố Sở. Cố Sở.”
Vạn Tam chạy từ khu biệt thự tới từ xa, chạy vẫy tay với Cố Sở. Trước đây Cố Sở dặn rằng trong thế giới câu chuyện nên tiết lộ phận thật, vì Vạn Tam đổi cách gọi, trực tiếp gọi tên cô chứ gọi đội phó nữa.
Câu đêm qua, cũng thấy.
Lúc đó Vạn Tam nghĩ Cố Sở chắc gặp thứ gì đó. Hắn tự nhủ nếu hấp tấp chạy , những giúp Cố Sở mà còn trở thành mồi nhử, tạo thêm gánh nặng cho cô. Vì đành nén lo lắng, thức trắng đêm trong khu biệt thự.
Bây giờ thấy Cố Sở vẫn đó nguyên vẹn, Vạn Tam mừng rỡ tột cùng. Hắn chút nghi ngờ dè chừng nào cả.
Lưu Tam Toàn là xuất hiện cuối cùng, rụt rè như con chuột kinh hãi. Ánh mắt liếc ngang liếc dọc, chỉ cần tiếng động nhỏ là co rúm .
Ứng Nhược Kỳ nhướng mày, cô cảm thấy Lưu Tam Toàn trông vô cùng đáng ngờ. Trên quần áo những vết bẩn màu nâu sẫm, giống màu m.á.u oxy hóa lâu ngày. Hôm qua khi gặp , quần áo vẫn còn sạch sẽ.
“Giả Dư Bảo ?”
Ứng Nhược Kỳ xem thời gian điện thoại. Đã trễ hai mươi phút so với giờ hẹn.
Lưu Tam Toàn tránh ánh mắt, giả vờ như gì.
Vì là mới, Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại chỉ cho rằng đêm qua gặp chuyện kinh hãi, nhất thời liên hệ với Giả Dư Bảo. Dù lúc chia tay đều rõ là hành động một . Không ai Lưu Tam Toàn và Giả Dư Bảo chỉ quen ngoài đời mà đêm qua còn dám tụ tập.
“Mọi tìm xung quanh .”
Phong Nại đề nghị, ánh mắt dừng Cố Sở và Vạn Tam lâu hơn bình thường.
Giả Dư Bảo và Lưu Tam Toàn vì chuyện mờ ám nên ngay cả trong đời thực cũng lén lút, dám để nhiều mối liên hệ. Còn Vạn Tam thì sự kiêng dè , vì Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại đều nhận và Cố Sở ngoài đời chắc chắn giao thiệp.
Do nghi ngờ Cố Sở, Phong Nại và Ứng Nhược Kỳ đều cảnh giác với cả Vạn Tam.
Công trường nhỏ nhỏ, lớn cũng lớn. Mọi nhanh chóng phát hiện t.h.i t.h.ể Giả Dư Bảo trong nhà tạm.
Vạn Tam ôm miệng lùi sang một bên. Đây là đầu tiên thấy một t.h.i t.h.ể lột da, tách xương thê t.h.ả.m đến như . Lưu Tam Toàn thì tận mắt chứng kiến bộ quá trình, nhưng khi t.h.i t.h.ể Giả Dư Bảo, vẫn tái mặt, run rẩy, dám thứ hai.
Theo quy luật thông thường, đêm đầu tiên sẽ c.h.ế.t một , đêm thứ hai c.h.ế.t hai , đêm thứ ba cả đội tiêu diệt. Đó là khi ai phá giải đáp án. Tất nhiên, trình độ độc giả khác thì lượng c.h.ế.t sẽ đổi.
Giả Dư Bảo, một mới hề kinh nghiệm, c.h.ế.t trong đêm đầu tiên thực hợp lý. Đã tham gia nhiệm vụ nhiều , chứng kiến ít t.ử thi, cảm xúc của Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại còn d.a.o động mạnh. Cùng lắm chỉ thấy cái c.h.ế.t của Giả Dư Bảo vô cùng kinh tởm.
“Trước tiên hãy kể về trải nghiệm đêm qua của mỗi .”
Ứng Nhược Kỳ kể đơn giản việc cô lừa huyễn cảnh.
Khi cô dùng roi buộc thanh thép, cách đến mặt đất chỉ ba mét. Ngay cả khi buông tay nhảy xuống cũng c.h.ế.t. vì từng kinh nghiệm, Ứng Nhược Kỳ trở nên thận trọng hơn. Trước khi chuẩn nhảy, cô ném một lá bùa tránh chướng ngại vật.
Quả nhiên, đó là một huyễn cảnh. Thực tế, độ cao lúc đó tương đương tầng năm. Nhảy xuống hấp tấp như , c.h.ế.t cũng thương nặng.
Người cảnh giác thấp thể gục ngay tại đó.
Phong Nại vốn là độc giả thận trọng, thích đ.á.n.h chắc tiến chắc. Đêm qua trốn trong khu biệt thự tương đối an , gặp bất cứ thứ gì.
“ gặp một con ma nhảy lầu. Ông còn đẩy xuống, nhưng tránh .”
Cố Sở hề mối quan hệ giữa cô và con ma nhảy lầu đó.
“Chỉ thôi ?”
Ứng Nhược Kỳ tin. Cô Cố Sở bằng ánh mắt nghi hoặc.
Nhiều con ma trong những câu chuyện cô từng trải qua đều thần trí. Một con ma g.i.ế.c dựa chấp niệm lúc c.h.ế.t.
Con ma nhảy lầu tên Cố Sở, còn cô hại c.h.ế.t ông . Có thể đơn giản như ?
“Chỉ .”
Câu trả lời của Cố Sở lạnh nhạt.
Ứng Nhược Kỳ bật khẩy, dùng ánh mắt đầy nghi ngờ đ.á.n.h giá Cố Sở.
Đôi mắt Cố Sở bình thản, né tránh. Ứng Nhược Kỳ thấy bất cứ cảm xúc nào.
Không hổ vì nghi ngờ, giận dữ, cũng né tránh vì chột . Chỉ sự lạnh nhạt và điềm tĩnh. Nhìn lâu đến mức chính Ứng Nhược Kỳ cũng thấy chột , lúng túng chuyển ánh mắt.
Người phụ nữ ? Ứng Nhược Kỳ mím chặt môi, trong lòng chút phục.
“Tối qua cũng gặp gì.”
Vạn Tam cảm thấy bầu khí kỳ lạ. Người phụ nữ sắc sảo hình như ưa đội phó của . Hắn vội vàng lên tiếng chuyển chủ đề.
“ thấy khu biệt thự an . Hay hôm nay đều đến đó trốn.”
Vạn Tam suy nghĩ rằng Phong Nại cũng trốn trong khu biệt thự mà gặp thứ gì bẩn thỉu. Ở đó hơn mười căn, đủ để họ chia .
“Cậu là mới thì gì.”
Ứng Nhược Kỳ bực bội lớn tiếng đáp . 《Mười Vạn》 trò chơi thông thường. Cô cảm thấy Cố Sở đáng ngờ, đồng thời cũng thành kiến với Vạn Tam, khuôn mặt lém lỉnh.
“Còn ?”
Cố Sở để ý đến cô , mà sang Lưu Tam Toàn. Trên quá nhiều điểm đáng nghi. Là cảnh sát hình sự, cô dễ dàng nhận chất lỏng nâu sẫm nghi là m.á.u quần áo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-27-tron-tim-o-cong-truong-chet-choc-6.html.]
“ cũng gặp gì.”
Lưu Tam Toàn tránh ánh mắt, bắt chước lời của những khác.
Vạn Tam Cố Sở bao giờ hỏi thừa. Thấy cô chú ý đến Lưu Tam Toàn, cũng tập trung quan sát đàn ông khiến cảm thấy quen thuộc .
Càng , càng nhận một vài điểm.
“Trước tiên hãy về vấn đề của cô.”
Ứng Nhược Kỳ nghĩ rằng Cố Sở đang chuyện với Lưu Tam Toàn để lảng tránh chủ đề. Điều đó khiến cô càng thêm nghi ngờ.
“Gần tám giờ , ăn sáng thôi.”
Cố Sở đồng hồ đeo tay. Từ khi 《Mười Vạn》 chọn, cô quen tháo đồng hồ dù ngủ tắm. Khi chạy trốn, đồng hồ để trong túi luôn dễ rơi hơn đồng hồ đeo tay.
“Ăn sáng?”
Vạn Tam ngạc nhiên. Hóa vẫn thể khỏi công trường.
Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại cũng sững .
《Mười Vạn》 thường thiết lập khu vực giới hạn. Hai thế giới Cố Sở từng trải qua đều ranh giới rõ ràng. Vượt qua, hoặc chỉ thấy sương mù trắng xóa, hoặc xóa sổ ngay lập tức.
Những câu chuyện mà Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại từng trải qua cũng như .
khác. Chỉ khi Cố Sở nhắc, Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại mới nhận điều .
Thế giới bên ngoài công trường hoang tàn dần trở nên ồn ào khi trời sáng. Xe cộ bấm còi đường, bộ dắt ch.ó tập thể dục, già rủ chợ mua rau, bán đồ ăn sáng dọc vỉa hè, chủ cửa hàng kéo cửa cuốn để bắt đầu một ngày mới.
Thế giới quanh họ bắt đầu sống động, giống như đời thực.
Ứng Nhược Kỳ và Phong Nại đầy ngạc nhiên. Cả hai đều nhớ rằng nhiệm vụ chỉ yêu cầu sống sót ba đêm trong công trường, hề quy định ban ngày gì, cũng rời khỏi công trường.
vì từng kinh nghiệm tương tự, ai dám bước bước đầu tiên, chỉ thể trơ mắt Cố Sở bước khỏi cánh cổng bỏ hoang của công trường.
Vạn Tam tin Cố Sở, sát theo cô. Khi rời khỏi công trường, còn đầu .
Công trường hoang vắng đối lập rõ rệt với phố xá nhộn nhịp xung quanh. Điều kỳ lạ hơn là khi họ bước , những đường cũng họ nhiều.
“Cho hai cái bánh kếp, một cái thêm hai trứng, trét nhiều sốt. Vạn Tam, phần thêm gì?”
Cố Sở đến quầy bán đồ ăn sáng, gọi món.
“Cho thêm một trứng, một cái xúc xích, một xiên thịt xông khói chà bông.”
Vạn Tam xoa bụng. Sau một đêm, cũng đói.
Trong lúc chuyện, nhận thấy Ứng Nhược Kỳ và những khác cũng khỏi công trường. Họ về phía hai đang , theo hướng khác.
Lưu Tam Toàn là cuối cùng, lén lút hai bên, đó chạy nhanh rời .
“Đội phó Cố, phát hiện một chuyện, nhưng quan trọng .”
Sau khi gọi món, lúc bà chủ đang tráng bánh kếp, Vạn Tam ghé sát tai Cố Sở nhỏ.
“ chút bệnh nghề nghiệp, đó là chú ý đến những thứ giá trị. Hôm qua gặp Lưu Tam Toàn, thấy cổ áo lộ một miếng ngọc bội vết rỉ sét. Nhìn màu sắc, đó là đồ cổ. nãy quan sát thì miếng ngọc bội đó biến mất.”
“Cô xem, chỉ trốn thôi thì ngọc bội thể biến ?”
Vạn Tam thắc mắc. “Nói cũng lạ, miếng ngọc bội đó, cũng giống như Lưu Tam Toàn, luôn khiến thấy quen mắt. thấy nó ở nhỉ…”
“Nghĩ .”
Hắn bật nhảy lên.
“Cái , chính là cái .”
Hắn lục túi, lấy vài tấm ảnh. Đây là những món cổ vật mà Cố Sở nhờ nhận dạng đó.
“Vân hoa văn. Những hoa văn kỳ lạ miếng ngọc bội đó giống với những món đồ . , thấy thằng nhóc đó quen quen. Che trán, che nửa mặt, chỉ lộ đôi mắt, chẳng chính là đàn ông bán lô cổ vật cho .”
Vạn Tam vỗ mạnh đùi, cuối cùng nhớ cảm giác quen thuộc đó từ .
Sự nhạy bén của Cố Sở đối với cổ vật kém hơn Vạn Tam, cũng từng chú ý đến miếng ngọc bội cổ áo Lưu Tam Toàn, nhưng cô trí nhớ .
Nếu nhớ nhầm, trong căn nhà tạm nơi Giả Dư Bảo mất mạng, qua cánh cửa sổ mở, cô thấy một miếng mặt ngọc vỡ đôi. Lúc đó cô nghĩ miếng ngọc bội đó là do Giả Dư Bảo đ.á.n.h rơi.
Manh mối Vạn Tam cung cấp liên kết ba mới vốn tưởng như liên quan đến .
Giả Dư Bảo và Lưu Tam Toàn quen , còn Lưu Tam Toàn là bán cổ vật cho Vạn Tam. Có vẻ như phỏng đoán của cô sai lệch. Vạn Tam tham gia trò chơi thể vì cô, mà là vì ba mối liên hệ thể tách rời với câu chuyện .
Ở phía bên , Ứng Nhược Kỳ đến một quán internet hoạt động hai mươi bốn giờ, thuê một phòng xin quản lý một bát mì gói và một lon Coca lạnh.
Quả nhiên, việc 《Mười Vạn》 cho phép họ rời khỏi công trường là dụng ý. Ứng Nhược Kỳ thử liên lạc trong đời thực, điện thoại báo thuê bao. Gọi cảnh sát thì tín hiệu bận. Cô thử gửi tin nhắn qua mạng xã hội, cũng thất bại. tìm kiếm thông tin liên quan đến công trường qua internet thành công.
Có thể thấy mục đích chính của 《Mười Vạn》 là cho họ đủ thời gian điều tra ban ngày.
Lúc , cô đang xem tin tức liên quan đến vụ t.a.i n.ạ.n đầu tiên tại công trường Hạnh Phúc Lý, và trong vài bức ảnh mờ ảo, cô thấy một khuôn mặt quen thuộc.