[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 19: Thoát khỏi Bệnh viện Tây Giao (9)
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:43:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban ngày thì hào nhoáng, ánh đèn truyền thông thì vẻ t.ử tế. Các lãnh đạo bệnh viện, khoa trưởng các khoa và những đầu phúc lợi viện thường đến tham quan màu những ngày đặc biệt, lúc đều trói như heo, ném một góc.
Ánh mắt của họ đầy kinh hoàng và phẫn nộ, miệng bịt kín, chỉ phát những tiếng rên và gầm gừ mơ hồ.
Không ai quan tâm đến sự phẫn nộ của họ. Điều đáng thương hại. Khi hai giờ sáng đến, họ sẽ trở thành “đồ chơi” nhất của lũ trẻ ma.
Cố Sở và đều hiểu rằng phía những chắc chắn tồn tại một chuỗi lợi ích khổng lồ. Trên cả viện trưởng vẫn còn những nhân vật lớn hơn thao túng, che chở.
Ngay trong bệnh viện , chắc chắn cũng ít về chuỗi lợi ích đó, chứ chỉ riêng khoa trưởng lãnh đạo viện.
Đáng tiếc là trong câu chuyện , họ giới hạn trong phạm vi bệnh viện, thể đào thêm nhiều kẻ súc sinh hơn nữa.
“Rốt cuộc là ai, rốt cuộc giấu ở !”
Từ khi Mao Thập Thất thành nhiệm vụ và rời , lòng những còn càng thêm bồn chồn. Mỗi khi căng thẳng, Phương Triển Kiệt đá mạnh m.ô.n.g mấy kẻ trói, chúng kêu gào t.h.ả.m thiết như heo chờ thịt, trong lòng mới dễ chịu hơn đôi chút.
00:00 đến gần. Không tìm manh mối, cảm xúc của họ ngày càng sụp đổ, giống như những gì câu chuyện , từng chút một thứ thể tìm thấy thế.
“Ác ý ẩn ánh sáng, đáng ghét, rốt cuộc là ý gì? Đã lục tung khắp nơi mà vẫn thấy gì!”
Phương Triển Kiệt đá hai cú liên tiếp một tên béo nào đó.
“Cố Sở, thứ đó đang . cảm nhận , nó đang , luôn .”
Triển Vân Vân run rẩy nép sát bên cạnh Cố Sở. Mái tóc dài mượt giờ cô vò rối thành tổ quạ. Hai tay ôm đầu, thần kinh căng thẳng xung quanh.
“Tại nó cứ theo dõi mãi, , mau !”
Nói xong, cô điên cuồng vung tay, rõ ràng sắp sụp đổ .
Liên tục ba ngày, cô thực sự đến giới hạn.
Hai hiếm hoi còn giữ bình tĩnh là Cố Sở và Trịnh Ba, nhưng bản họ cũng đang chật vật chống cảm giác một ý chí khác trong cơ thể, dựa sức mạnh ý chí mới duy trì sự tỉnh táo.
“ nghĩ nên bật hết đèn lên.”
Tô Thiến lên tiếng.
“Ác ý ẩn ánh sáng, thấy đây là nhắc nhở ? Chỉ khi ánh đèn đầy đủ mới thể phơi bày ác ý. Lý do chúng tìm nó lẽ vì trong ca đêm nhiều đèn đều tắt.”
Lời cô nhận nhiều tiếng hưởng ứng.
“Cô lý, còn chần chừ gì nữa, mau bật hết đèn lên!”
Trần Hữu Chí quát Tô Thiến. Ông chút ơn nào dù cô đưa ý tưởng quan trọng. Mặt ông đỏ bừng, thở phả khí trắng, cả cuồng loạn như bốc cháy.
Tô Thiến liếc ông một cái, ánh mắt lạnh lùng khiến ông lấy chút lý trí, nhưng nhanh thứ bình tĩnh mong manh đó biến mất.
“Mau bật đèn! Mau bật đèn! Tìm thứ đó cho , xé nó thành trăm mảnh!”
Ông rút d.a.o găm, định triệu hồi tà vật để đại khai sát giới.
Những còn suy nghĩ kỹ, cũng tìm cách suy luận hợp lý nào khác, nên đều dậy chuẩn bật bộ nguồn điện của tầng .
Cố Sở bỏ qua ánh mắt của Tô Thiến. Cô hành động mà nhanh chóng lướt tất cả ký ức liên quan đến Tô Thiến trong đầu từ đầu tiên gặp mặt.
Không đúng… đúng…
Cô thẳng về phía Trịnh Ba. Trong những ở đây, chỉ ông để ấn tượng cho cô vài tiếp xúc.
“Có cứ đến mười hai giờ đêm, cảm thấy rình rập liên tục, bất kể , cho dù tách khỏi đồng đội ?”
Đối mặt câu hỏi của Cố Sở, Trịnh Ba lập tức gật đầu, chút do dự.
Giống như cô, qua tiếp xúc đủ để ông tin tưởng một phần năng lực của Cố Sở.
“Anh thử nghĩ xem, thứ gì thể theo dõi liên tục mà để ý phát hiện?”
Cô đầu , ánh mắt sáng lên một cách thấu suốt.
“Nói cách khác, thứ gì luôn hợp lý xuất hiện ngay bên cạnh ?”
“Bóng.”
“Ảnh phản chiếu.”
Gần như cùng lúc, Cố Sở và Trịnh Ba đều đáp án.
Bóng là thứ ít ai chú ý. Nó luôn dính sát chân, đúng như hình với bóng. Cảm giác rình rập như hình với bóng đó chính là từ thứ ai để ý nhất.
Nó là hình dạng phản chiếu cơ thể họ, gần như là một phiên bản khác của mỗi . Dần dần, nó nảy sinh tham vọng thế họ.
Tiếng tách tách vang lên liên tục khi từng hàng đèn sáng bừng. Dưới ánh sáng mạnh, sự tương phản giữa trắng và đen càng lúc càng rõ rệt.
Trên sàn nhà trắng tinh của bệnh viện, bóng đen phản chiếu như một hố đen ngừng mở rộng, nuốt chửng con . Lúc , tròng trắng mắt Tô Thiến cũng dần màu đen đậm thế, mặt nở một nụ điên cuồng.
Chỉ là cô trong góc, ngoài những đặc biệt chú ý đến cô , ai phát hiện.
“Làm cô nhận Tô Thiến đúng?”
Trịnh Ba tò mò hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao-xhuf/chuong-19-thoat-khoi-benh-vien-tay-giao-9.html.]
“Vì bóng bao giờ thể thực sự thế con . chỉ ghi nhớ tất cả những hành động và biểu cảm nhỏ nhặt của Tô Thiến. Từ đêm đầu tiên, cô đổi.”
Vì hành vi lén lút xuất hiện phía của Tô Thiến hôm đó, Cố Sở vẫn luôn bỏ nghi ngờ với cô . Ban đầu, Cố Sở chỉ nghĩ đó là sự tranh đấu giữa các độc giả, cho đến khi bắt đầu nghi ngờ Tô Thiến còn là Tô Thiến nữa, cô mới suy nghĩ kỹ hơn về nhiều chi tiết.
Ví dụ ngày đầu tiên gặp mặt, lúc ăn cơm, Tô Thiến cẩn thận nhặt hết hành lá trong cơm rang , nhưng đó cô thể hiện bất kỳ sự phản kháng rõ rệt nào với những nguyên liệu đó.
Ví dụ đây cô gù lưng, vai nghiêng, bên trái nhô lên, bên hạ xuống, nhưng bây giờ cô đều ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, hai vai cân bằng.
“Trí nhớ của cô quá.”
Trịnh Ba lộ vẻ kinh ngạc. Những điều Cố Sở , ông hề phát hiện, hoặc tuy thấy nhưng để tâm, đó quên mất.
Cố Sở .
Hội chứng siêu trí nhớ ? Trong thế giới , lẽ là .
Một khi đoán thứ đang chơi trốn tìm với , đương nhiên tìm và g.i.ế.c c.h.ế.t.
Cố Sở về phía Trần Hữu Chí. Ông tưởng cô đ.á.n.h , lập tức giơ d.a.o găm lên, theo bản năng che mặt. Ông căm ghét Cố Sở trong lòng, nhưng đ.á.n.h đến mức còn ý định phản kháng.
“Cho mượn d.a.o găm một chút.”
Tà vật của khác thể triệu hồi, nhưng cơ thể mang theo tà vật đó vẫn thể miễn cưỡng sai khiến một chút.
Dĩ tà trị tà, Cố Sở nắm lấy bàn tay cầm d.a.o găm của Trần Hữu Chí, đ.â.m mạnh xuống bóng của ông .
Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, bóng đen đậm đặc giống như một vật thể sống, bắt đầu vặn vẹo, cuộn tròn. Vị trí d.a.o găm đ.â.m xuyên còn trào một lượng chất lỏng màu đen.
“Cái, cái , cái là …”
Trần Hữu Chí nên lời.
Mọi đều vây cái bóng cuộn tròn kêu gào, cho đến khi dần dần còn bất cứ động tĩnh nào.
Màu sắc của cái bóng từ từ nhạt , bắt đầu đổi theo hành động của Trần Hữu Chí. Lúc , nó trở thành một hình phản chiếu bình thường.
Họ xuống chính , cái bóng đen đậm lúc mang vẻ yêu dị, lập tức khiến ai nấy toát mồ hôi lạnh.
Lúc , Cố Sở cầm d.a.o găm của Trần Hữu Chí, về phía Tô Thiến ở xa. Đối phương trong vùng tối, đôi mắt đen đặc chằm chằm cô. Cố Sở giơ d.a.o găm lên, xa xăm, động tác cắt cổ.
Ảnh quỷ vốn loại quỷ khó đối phó, sự đáng sợ của nó ở chỗ âm thầm xâm chiếm ý chí của con , chiếm đoạt cơ thể. Một khi nó hòa nhập, sẽ bao giờ thoát .
“Tô Thiến” c.h.ế.t. Sau khi phận vạch trần, cô thể là đối thủ của những độc giả mặt. Còn Tô Thiến thật sự cũng thể cứu vãn nữa, vì ý thức của cô c.h.ế.t từ đêm đầu tiên Ảnh Quỷ chiếm giữ.
Hai giờ sáng đến, những đứa trẻ nhận “món quà nhỏ” mà các độc giả tặng, vui vẻ như ngày Tết. Hai giờ trôi qua, chỉ còn một đống xác xé nát.
Nhiệm vụ một và nhiệm vụ hai thành suôn sẻ. Ngoại trừ Tô Thiến đáng thương, những độc giả còn đều vượt qua nhiệm vụ, rời khỏi thế giới câu chuyện tàn khốc .
Lúc chia tay, Triển Vân Vân may mắn thoát c.h.ế.t nữa, ôm chặt lấy Cố Sở, lưu luyến tạm biệt.
Cô tuyên bố Cố Sở là cái “đùi vàng” thứ ba mà cô gặp, lẽ phúc khí lớn nhất đời cô đều dồn hết vận may .
【Nhiệm vụ bắt buộc một: Hoàn thành trò chơi trốn tìm, thưởng 10 phiếu sách】 Đã thành
【Nhiệm vụ bắt buộc hai: Cùng các em bé trải qua hai giờ vui vẻ, thưởng 10 phiếu sách】 Đã thành
【Nhiệm vụ bắt buộc ba: Giúp mất tìm vật thất lạc, thưởng 10 phiếu sách】 Đã thành
Phần thưởng nhiệm vụ: 30 điểm phiếu sách
Tích lũy: 45 điểm phiếu sách
Vật phẩm đặc biệt:
【Dao phẫu thuật sắc bén (sắp hỏng)】: Từng giải phẫu vô xác c.h.ế.t, lực sát thương nhất định đối với ma quỷ, xin hãy cẩn thận sử dụng, vì nó sắp hỏng .
Trở về thế giới thực, cảm giác như cách một thế giới.
Lần nhiệm vụ thu hoạch khá, còn nhận thêm một vật phẩm đặc biệt, chỉ tiếc là cô trở thành đầu tiên giải mã hai nhiệm vụ .
Hiện tại, Cố Sở tích lũy 45 điểm phiếu sách, hai vật phẩm đặc biệt, cùng một lá bùa mà Sử Nhân tặng cô trong thế giới đầu tiên.
Tuy , cô vẫn ý định mua sắm vật phẩm. Cất cuốn sách nhiệm vụ , cô bắt đầu cởi quần áo để giặt.
Dù hiểu rõ trong cuộc sống thực chỉ trôi qua một chớp mắt, nhưng trong thế giới câu chuyện, cô mặc bộ quần áo suốt ba ngày, trong lòng thấy khó chịu.
Theo thói quen, cô lục túi quần áo, đột nhiên sờ thấy một tờ giấy.
5200258
Trên đó một dãy , nét chữ rồng bay phượng múa, giống bút tích của một kẻ điên khùng nào đó.
Em yêu , yêu em ?
Em yêu , yêu cha em ?
Đây là một mật mã nhàm chán chứ? Cố Sở nhíu mày thành hình chữ xuyên, cảm thấy đây thể là điện thoại, hoặc QQ, WeChat nào đó.
Hắn tin chắc cô thể giải bí ẩn đầu tiên, và sẽ chủ động tìm ?
Được , đoán đúng .
Cố Sở bực rõ nguyên nhân, vò tờ giấy , ném thẳng thùng rác.