Vợ Cũ Thiên Tài, Tổng Tài Hối Hận - Chương 190
Cập nhật lúc: 2024-09-16 07:28:12
Lượt xem: 10
Phương Thanh nói với Thẩm Thời Dịch: "Thời Dịch, nhanh mở ra xem, Đường Noãn đã chuẩn bị quà gì cho con."
Thẩm Thời Dịch ừ một tiếng, lại cầm hộp quà lên định mở ra.
Ánh mắt Đường Noãn dừng trên chiếc hộp, vừa mong đợi vừa hồi hộp.
Cô thật sự rất muốn xem, biết cô mang thai, mẹ chồng và ông nội, đặc biệt là anh, sẽ có phản ứng gì.
Đột nhiên.
Chuông điện thoại của Thẩm Thời Dịch vang lên, lại một lần nữa cắt ngang anh.
Là trợ lý gọi tới.
Trợ lý biết hôm nay anh sinh nhật, không thể dễ dàng làm phiền, lúc này gọi tới, chắc chắn là có việc gấp.
Thẩm Thời Dịch áy náy nói: "Tôi nghe điện thoại một lát."
Nói xong, cầm điện thoại đi ra một bên.
Phương Thanh bất đắc dĩ lắc đầu: "Con xem nó, đúng là người bận rộn, Đường Noãn con quen dần là được."
Đường Noãn có chút thất vọng.
Nhưng chiếc hộp ở trong tay anh, anh sớm muộn gì cũng sẽ thấy.
Cô không nghĩ nhiều, khẽ cười một tiếng: "Thời Dịch có sự nghiệp, như vậy rất tốt."
Phương Thanh mỉm cười: "Nó có được người vợ hiểu chuyện chu đáo như con, mới là tốt nhất."
Đường Noãn luôn bị khen, vẫn không nhịn được đỏ mặt.
Trợ lý nói, đã điều tra ra người đàn ông làm hại Đường Noãn trước đây, tư liệu đã gửi vào hòm thư.
Thẩm Thời Dịch lên lầu, vào thư phòng.
Anh đặt hộp quà Đường Noãn tặng sang một bên, mở email.
Thẩm Thời Dịch nhanh chóng xem xong, sắc mặt âm trầm gọi điện thoại cho trợ lý, phân phó: "Đưa người về, tra hỏi cho kỹ."
Trợ lý cung kính nhận lệnh.
Cùng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Thời Dịch nhướng mày: "Vào đi."
Thẩm Ý Huy đẩy cửa bước vào: "Thời Dịch, xuống nhanh lên, anh em mình uống một ly, ngày vui như vậy, đừng cứ chú tâm vào công việc nữa."
Thẩm Thời Dịch nhìn chằm chằm anh ta, ánh mắt sâu thẳm đen kịt.
Nhớ tới lời Đường Noãn nói, còn có lần trước anh ta gọi điện thoại, cố ý xúi giục.
Thẩm Thời Dịch đứng dậy, đi tới cửa: "Anh hai cứ uống thoải mái, nhưng những gì cần chú ý thì cũng phải chú ý đấy."
Anh ám chỉ, giọng nói lạnh nhạt.
Thẩm Ý Huy biết anh đang nói đến chuyện gì, cười gượng gạo: "Chúng ta là anh em, anh em ruột thịt, đương nhiên anh mong em sống tốt, em nói có phải không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-190.html.]
Vừa nói, anh ta đưa tay khoác lên vai anh.
Thẩm Thời Dịch nghiêng người tránh đi, nhanh hơn một bước ra khỏi thư phòng.
Thẩm Ý Huy cũng không thấy ngại ngùng, cười theo sau anh: "Đừng đi nhanh như vậy, đợi anh với."
Vừa nói, ánh mắt anh ta liếc về phía góc cầu thang.
Bọn họ vừa xuống lầu.
Một bóng người từ sau góc cầu thang đi ra, lặng lẽ vào thư phòng.
Kỷ Niệm Niệm cầm hộp quà lên, lấy tờ giấy bên trong ra, lại đặt một thứ khác vào trong.
00: Liệt Nữ Trinh Tiết
Đợi cô ta làm xong những việc này, rời khỏi thư phòng, nhân lúc không ai chú ý xuống lầu.
Thẩm Ý Huy kéo Thẩm Thời Dịch uống rượu.
Trên bàn ăn, mười mấy người ngồi cùng nhau.
Chu Mỹ Hồng mặt lạnh tanh, ăn uống rất miễn cưỡng, ngại ông cụ nhà họ Thẩm ở đó, bà ta dù có ăn không vui, cũng phải cố gắng chịu đựng.
Cuối cùng Thẩm Ý Huy đi vệ sinh, đôi lông mày nhíu chặt của Thẩm Thời Dịch mới giãn ra.
Ông cụ nhà họ Thẩm nói với Thẩm Thời Dịch: "Thời Dịch, ông chúc con và Đường Noãn tình cảm thuận hòa, sớm sinh cho ông một đứa chắt trai bụ bẫm."
Thẩm Thời Dịch tay cầm ly rượu vang đỏ, hiếu thuận gật đầu: "Cảm ơn ông, chúng con sẽ cố gắng."
Đường Noãn cúi đầu mím môi cười.
Nói những lời này trước mặt bao nhiêu người, cô thấy ngại quá.
Đồng thời, lại nghĩ tới hộp quà, nhìn phản ứng của Thẩm Thời Dịch, hình như anh vẫn chưa xem tờ siêu âm bên trong.
Cô nhỏ giọng hỏi: "Thời Dịch, hộp quà em tặng anh đâu rồi? Anh xem chưa?"
Thẩm Thời Dịch mới nhớ ra, áy náy nói: "Để ở thư phòng rồi, anh xem sau."
Đường Noãn vốn định để anh xem xong, tiện thể nhân ngày này, nói cho mẹ chồng và ông nội biết.
Cô cũng không giận, giọng nói nhỏ nhẹ: "Anh để ở đâu, em lên lấy cho anh."
"Trên bàn làm việc."
Thẩm Thời Dịch không muốn cô đi đi lại lại, ôn nhu nói: "Đợi ăn cơm xong anh lên mở ra xem, ngoan, ăn cơm trước được không?"
Đường Noãn cười nói: "Không sao đâu, em đi nhanh lắm."
Nói xong, cô tìm cớ đứng dậy, lên tầng hai.
Cô đẩy cửa vào thư phòng, đi tới bàn làm việc, liếc mắt đã thấy hộp quà.
Mắt Đường Noãn sáng lên, vừa đi tới định cầm lên.