Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-08-05 11:03:51
Lượt xem: 44
Chương 337. -
Phong chủ Cầm Ngự phong: !
Thành công, Âm tu chân chính?
Mắt thấy đồ đệ giỏi sắp biến thành ngựa hoang không có giây cương, đi ngược lại với hướng phát triển của Âm tu, mắt của ông ấy trợn ngược, thiếu chút nữa bất tĩnh nhân sự.
Trong kính, tiếng đàn thay nhau vang lên, trừ Phong chủ Cầm Ngự phong, nhưng người còn lại đều cười to ha ha.
Phong chủ Thổ Linh phong cười toe tớt, vươn tay khoác lên vai phong chủ Kiếm Hoa phong, dùng sức vỗ: "Ta nhớ, đại ma tầng này, là Kiếm Hoa người bắt đúng không?"
"Đúng." Phong chủ Kiếm Hoa phong cười đến mức chảy nước mắt, gật đầu: "Là ta là ta. Chuyện này cũng gần hai mươi năm trước rồi. Trong trận Ma tộc công kích kia, ta thấy hình như Thận ma này không đúng lắm, cho nên bắt về. Ha ha! Quả nhiên lúc vận chuyển về tông môn, trong quá trình ngắn ngửi, tu vi của nó từ Khai thiên cảnh biến thành Minh tâm cảnh, rất kỳ lạ!"
“Ma này vẫn là tôn giả hạ lệnh nhốt vào Chấp Pháp môn." Phong chủ Kiếm Hoa phong ôm bảo bối kiếm, hơi nheo mắt nhớ lại: "Lúc ấy ta còn nghi ngờ, một Thận ma Minh tâm cảnh có chút kỳ quái, trái lại cũng không đủ để nhốt bên trong bí cảnh sau núi. Cho đến khi chỉ hai mươi năm ngắn ngủi, Thận ma tầng một kia đột phá đến Thiên Nhân cảnh, lúc này ta mới biết tính nghiêm trọng của vấn đề."
Ông ấy nói xong, mọi người đều quay đầu lại, nhìn về phía Minh Tiêu tôn giả ở sau lưng.
Minh Tiêu tôn giả đang từ trong nhẫn trữ vật lấy các loại hộp hạt dưa đủ mùi vị, ngón tay vừa mới muốn nhặt lên một hạt, nghênh đón ánh mắt sáng ngời của mọi người.
Minh Tiêu tôn giả: "..."
Ngài làm như không có chuyện gì xảy ra thả tay xuống, vẻ mặt tự nhiên nói: "Thận ma kia đúng là khác người, các ngươi tiếp tục nhìn xem là biết."
Một câu nói, làm cho một nhóm đại lão đứng đầu của Vân Cảnh thánh địa đồng loạt nhìn về phía kính trừ ma.
Minh Tiêu tôn giả thành công cầm hạt dưa vị bơ, cũng hơi ngước đầu nhìn hình ảnh phía trước, đôi mắt có mấy phần thâm ý.
Thận ma này không phải là là Thận ma bình thường, không biết đám nhóc có phát hiện ra sự kỳ lạ của Thận ma này hay không.
//
Bên trong tộc Thận ma, Cầm Minh liên tiếp thổi năm bài mới dừng lại.
Trong quá trình đó liên tục được bạn đồng hành khen ngợi, người trong cuộc mới hài lòng.
Cầm Minh cảm khái: "Sư tôn luôn nói ta là Âm tu trời sinh, hôm nay ta mới chân thành cảm nhận được."
Phong chủ Cầm Ngự phong sau kính trừ ma: "..." Không, là lúc trước ta mắt mù.
Sau khi Ngu Tri Dao thả tay che lỗ tai lại, tĩnh bơ lấy hai cục bông ở tai của Lạc Vân Dã, mỉm cười nói: "Ai nói không phải chứ? Hôm nay Cầm sư huynh lại đi trước mặt Lộ Lộ cô nương trình diễn một khúc, nhất định có thể làm cho nàng ấy ngạc nhiên không thôi.”
Lạc Vân Dã thành thật gật đầu.
Linh Tu thi triển một thuật che giấu cho dưỡng hồn ngọc trong n.g.ự.c mình, nghe được tiếng thổi còn khó nghe hơn tiếng mình gõ vào lò luyện đan, mặt không thay đổi gật đầu: "Đúng vậy, đủ kinh ngạc."
Cầm Minh hớn hở, nghĩ đến bộ dạng kinh ngạc của Ma tu khinh thường mình kia, thì rất hớn hở: "Ta đi một lát rồi về.
Giống với lúc đến, đại sư huynh cũng như một trận gió lớn quét lá rụng, mang theo nhạc khí mới của mình, đi đến trước mặt lộ Lộ muốn biểu diễn kỹ thuật tuyệt vời mình mới học được.
DTV
Bóng người phía trước biến mất, Linh Tu thu hồi thuật che giấu cho dưỡng hồn ngọc, mở cuộc trò chuyện truyền âm: “Lúc trước tỷ tỷ nói với ta, tộc Thận ma này, bởi vì chiếm đoạt m.á.u thịt linh hồn, cho nên ít có khi thành thân với người ngoại tộc. Mà sinh linh c.h.ế.t đi tu Quỷ đạo, chính là con đường tu hành thấp kém nhất, mặc kệ nhân ma yêu đều coi thương Quỷ đạo. Thân là tộc trưởng của tộc Thận ma lại muốn thành thân với một nữ quỷ một ngàn năm, quả thật chuyện này quá quỷ dị."
Ngu Tri Dao lấy nho tươi từ trong mâm trái cây, lại lột vỏ ra, nước nho chảy từ đầu ngón tay xuống, đút cho thiếu niên bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-337.html.]
"Hôm qua lúc ta nói chuyện với Lộ Lộ cô nương, nghe nói hai năm gần đây gần như tộc trưởng đều bế quan, đột nhiên phân phó, nói muốn thành thân." Nàng nói: "Có lẽ trên người tên tộc trưởng này cất giấu bí mật gì đó, nói không chừng chúng ta đang ở trong thận cảnh mà gã bày ra."
Linh Tu: "Vậy cứ dựa theo bàn bạc hôm qua, chờ hai tháng sau ngày cưới của tộc trưởng tộc Thận đến, uy h.i.ế.p nữ quỷ kia?"
Lạc Vân Dã vừa được đút ăn, vùi cúi đầu bóc quýt cho Ngu Tri Dao, "Phải chuẩn bị đầy đủ, chúng ta có thể thăm dò nội tình của vị tộc trưởng kia một chút.”
Linh Tu gật đầu: "Được, chuyện này nên sớm làm không thể chậm trễ. Đợi nghe ngóng xong, chúng ta sẽ đi thăm dò?"
Hai người đút cho nhau ăn, gật đầu lên tục.
Sau mấy ngày tự do huấn luyện cho Âm tu, ba người đã nói ý định cho Cầm Minh từ sớm, hơn nữa còn là phối hợp với nhau được không ít tin tức bên trong tộc Thận ma.
Vì vậy, ngày hôm đó lúc đêm khuya, bốn người yên lặng đi ra khỏi biệt viện.
Bốn người mặc quần áo đen, che mặt, bên trong áo có dán phù che giấu, vượt nóng băng tường, tránh mọi chỗ tuần trà ban đêm, còn nhạy bén hơn cả mèo.
Ngu Tri Dao lúc nào cũng nắm chặt Lạc Vân Dã, giảm bớt chuyện xui xẻo ví dụ như có người phát hiện ra hắn.
Hôm trước bọn họ đã thăm dò đường trước, giờ phút này lại đi đến phủ đệ của tộc trưởng, đã vô cùng thành thạo.
Diện tích của phủ đệ tộc trưởng rất lớn, toàn thân đen nhánh, bên ngoài còn thiết kế nhiều tầng trận pháp.
Lạc Vân Dã lấy Cổ phù bút ra, lúc đặt bút xuống, Ngu Tri Dao lại vội vàng ôm lấy hắn, làm cho Cầm Minh co rút khóe miệng.
Thật quá đáng!
Tình huống nguy cấp như vậy, đôi tình nhân nhỏ này vẫn dính chặt nhau!
Linh Tu biết được chân tướng thì bình tĩnh rất nhiều, chẳng qua trong lúc vô tình vẫn sẽ sờ n.g.ự.c của mình.
Đầu bút Cổ phù bút đặt vào kim ấn phiền phức, yên lặng hòa tan một bộ phận kết giới, đủ cho một người đi qua.
Lạc Vân Dã ôm Ngu Tri Dao dẫn đầu nhảy vào, hai người sau lưng gần như không phát ra tiếng động theo vào.
Bộ phận bị hòa tan sau lưng chậm rãi khép lại như lúc ban đầu.
Bốn người đi sát tường, tìm chỗ ở của tộc trưởng Thận ma.
Nghe nói hai năm trước tộc trưởng tộc Thận ma này đột phá Thiên Nhân cảnh, hai năm này bế quan là vì củng cố cảnh giới.
Nhưng hôm nay tộc trưởng muốn thành thân, sau xuất quan dặn dò xong, lại lần nữa bế quan. Lễ thành thân đều giao hết cho thuộc hạ, hình như không để ý lắm đến nương tử sẽ gả cho mình.
Bốn người thăm dò địa hình, vòng qua thị nữ và thị vệ ở ngoại viện, chạy thẳng đến nội viện chỗ ở của tộc trưởng.
"Đừng động!" Lạc Vân Dã trầm giọng nói, hắn đưa tay ra ngăn cản Linh Tu và Cầm Minh muốn tiến lên: "Chỗ này bày trận pháp hội tụ tử khí, tử khí rất nặng."
Hắn xé hai lá phù trừ tà màu vàng từ bên hông xuống, lại từ trong nhẫn trữ vật lấy ra bốn phù trừ tà cấp tám hiếm có, mỗi người dán hai tấm.
Cầm Minh kinh ngạc vì sự bạo tay giàu có này của Lạc Vân Dã.
Chẳng qua giờ phút này hắn ta không còn tâm trạng suy nghĩ những thứ này, bước nhanh cẩn thận đi theo mọi người qua cổng hình vòm, dàn sát mặt tường đi vào trong viện.
Tối nay trăng tròn, ánh trăng sáng. Nhưng trong nội viện lại vô cùng âm u, chỉ có hai chiếc đèn lồng màu đỏ treo trên mái hiên đang lắc lư.
Ánh nến trong đèn lồng lớn chừng hạt đậu lắc lư trong gió, rõ ràng đã tắt, nhưng giống như một giây sau lại sáng lên.
"Đèn lồng ở bên ngoài phòng kia, là trung tâm của trận pháp tụ tử khí, tử khí nặng nhất, mọi người cẩn thận." Lạc Vân Dã nhắc nhở xong, động tác nhẹ nhàng vòng qua núi giả, che chở cho Ngu Tri Dao đi tới trước.