Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 304
Cập nhật lúc: 2024-08-04 08:22:30
Lượt xem: 46
Chương 304. -
Ngu Tri Dao nhanh tay lẹ mắt mà nhét hai cục bông vào trong lỗ tai, hai tay thì che lỗ tai Lạc Vân Dã lại, để tránh bị Ma âm đầu độc.
Sắc mặt của Hoa Hoa cùng Linh Tu bị hãm sâu trong vòng vây Ma âm trở nên trắng bệch, khuôn mặt sắp c.h.ế.t không còn gì để sống, đám Ngân giáp Ma tu còn lại với vẻ mặt say mê, tựa như đang lắng nghe thần khúc nào đó khiến người ta mê mẩn vậy.
"Tiếng hát tuyệt vời của Đội trưởng không giảm so với năm đó!"
"Lợi hại! Là ca giả mà chúng ta không thể với tới!"
"Đội trưởng thật không hổ là ca giả linh hồn được Đại nhân khen ngợi, một khúc hát khiến Nhân tộc Yêu tộc phải khuất phục!"
"Đội trưởng thật là ca vương trong Ma tu!"
Bọn Ngân giáp Ma tu khẽ mỉm cười, thật lòng thật ý mà tán dương, hai cục bông cũng không chặn nổi những âm thanh này.
Sắc mặt Ngu Tri Dao ngay lập tức đờ đẫn.
Đại ca, rốt cuộc ngươi làm thế nào mà hát đến trình độ không chính xác được một âm luật nào vậy, hơn nữa còn có thể d.a.o động lên xuống như bài “Thấp thỏm“ thế?
Đừng nói là Yêu, ngay cả chú chim cũng phải bỏ chạy.
Khiếu thẩm mỹ âm luật của Ma tu các ngươi khác biệt lớn như vậy với chúng ta?
Hàng xóm thuở nhỏ của Hoa Hoa là một chú Thanh Điểu không chỉ hát rất hay, hơn nữa dáng múa cũng vô cùng ưu nhã. Lỗ tai hắn ta đã nghe quen rồi, bỗng lúc này nghe thấy tiếng hát kinh khủng như vậy, giống như chấn động linh hồn, khuôn mặt trắng bệch do trúng đòn, rất lâu sau mới lấy lại được hơi thở.
"Nghe ta nói, huynh đệ." Hoa Hoa run rẩy nắm lấy tay Ma tu, tha thiết khuyên nhủ: "Đại sát khí như vậy, tuyệt đối không thể lấy ra lúc đang đeo đuổi nữ tử! Nếu không sẽ khiến cho đối phương tự ti mặc cảm, thấy không xứng với ngươi, bịt tai chạy trốn!"
Đội trưởng Ngân giáp Ma tu kinh ngạc: "Hoa huynh đệ quả nhiên hiểu tâm tư của nữ tử! Đúng như lời huynh đệ nói, cô nương kia luôn bịt lỗ tai, đi cách xa ta. Hình bóng yểu điệu trong bộ váy dài lông vũ màu xanh lục thường xuất hiện trong giấc mơ của ta."
"Hóa ra là bởi vì tiếng hát của ta nên nàng ấy tự ti mặc cảm, cảm thấy không xứng với ta?" Đội trưởng Ngân giáp Ma tu kích động nắm chặt quần áo chỗ n.g.ự.c mình: " Sao nàng ấy lại ngốc vậy chứ?"
Hoa Hoa: ". . ."
DTV
"Đúng là như thế." Hoa Hoa lau mặt mình: "Diêm Hạo huynh đệ, giọng hát này của ngươi quá êm tai, mỗi lần hát, đều sẽ chỉ khiến cho người ta tự ti mặc cảm.
Hai người kết thành đạo lữ đều bình đẳng, nếu ngươi muốn cướp lấy trái tim nàng, theo lý phải giấu đi tiếng hát tuyệt vời của ngươi, nếu không hai người sẽ không bao giờ có thể kết thành phu thê!"
"Không!" Đội trưởng Ngân giáp Ma tu kêu rên một tiếng: "Chân tình của ta đối với Thanh Nhiễm cô nương thiên địa tỏ rõ, nhật nguyệt chứng giám!"
" Khoan đã, Thanh Nhiễm..." Hoa Hoa ngẩn ra, ánh mắt nhìn người huynh đệ Ma âm dần trở nên đồng cảm.
Thanh Nhiễm, chính là vị tỷ tỷ hàng xóm ca hát dễ nghe, dáng múa tuyệt vời của hắn, từ trước đến nay chỉ đối xử tốt với nam tử có giọng hát dễ nghe.
Đại huynh đệ Ma tu này, có lẽ cả đời cũng không lọt vào mắt Thanh Nhiễm.
"Hoa huynh đệ, ngươi quen biết sao?" Diêm Hạo hỏi hắn.
"Biết." Hoa Hoa vẻ mặt nghiêm túc: "Nàng rất nổi tiếng trong Yêu tộc, hơn nữa rất ghét người ca hát."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-304.html.]
Đội trưởng Ngân giáp Ma tu nghe xong lập tức bị chấn động lớn, giống như sấm sét giữa trời quang vậy, cả người bi thương, bị Hoa Hoa nhét cho một quyển tiểu thuyết tình yêu, lẳng lặng ngồi xổm trên mặt đất tự trị thương cho mình.
"Còn ta nữa còn ta nữa." Đội phó rốt cuộc có cơ hội sáp lại gần: "Hoa huynh đệ, tướng mạo ta nổi bật, không biết có thể lọt vào mắt của Yêu tộc Hùng cô nương hay không?"
Nói xong, Đội phó còn giương khuôn mặt tinh xảo thanh tú của mình lên, ha hả một tiếng, cố gắng thể hiện ra cơ bắp không được bao nhiêu của mình trên cánh tay.
"À chuyện này..." Hoa Hoa nhớ tới Hùng tộc mặc kệ là trai hay gái tất cả đều duy trì tập tục người càng nhiều cơ bắp càng xứng đáng kết làm đạo lữ, hắn ta lại càng đồng tình với người huynh đệ này.
"Có lẽ, chúng ta có thể tìm cách tiếp cận khác?" Thế là Hoa Hoa còn nước còn tát mà nhét cho Ma tu một quyển [Bách khoa toàn thư công thức nấu ăn] và một quyển [Thuật thân thể dai bền]: "Nắm giữ trái tim nữ tử, đầu tiên phải bắt được dạ dày của nàng! Muốn hoàn toàn giữ chân nữ tử, cần phải có một thân thể khiến nàng thích đồng thời lưu luyến không về!"
"Có đạo lý!" Đội phó kêu lên một tiếng, cầm hai cuốn sách quý truy thê qua, cũng ngồi xổm xuống bên một góc tường nghiên cứu.
Các Ngân giáp Ma tu không có đạo lữ khác cũng từng người tiến lên, xin chỉ bảo thủ đoạn theo đuổi đạo lữ của Hoa Hoa.
Tiếng hát bên kia dừng lại, Ngu Tri Dao buông lỏng lỗ tai Lạc Vân Dã ra, từng lời Hoa Hoa dạy người khác truy thê lọt vào trong tai.
Nắm giữ trái tim nữ tử, bắt được dạ dày của nàng? Muốn giữ chân một nữ nhân, cần phải có một thân thể khiến nàng lưu luyến không về?
Mặc dù nghe có vẻ hơi vô lý, nhưng dường như... thực sự rất có lý?
Lạc Vân Dã dòm quyển sách [Thuật thân thể dai bền] bị mở ra chỗ góc tường, ánh mắt giống như hơi bị phỏng, hàng lông mi giống những chiếc bàn chải nhỏ rung rinh dữ dội.
Hắn di chuyển con ngươi, không bao lâu, tầm mắt không tự chủ lại nhẹ nhàng quay lại.
Hoa Hoa sắp xếp cho từng Ngân giáp Ma tu không có đạo lữ xong, thì mệt mỏi đặt m.ô.n.g ngồi xuống dưới đất, dùng tay áo lau mồ hôi.
Các Ma tu xếp hàng đứng ở góc tường, cố gắng nghiên cứu sâu bí tịch truy thê của mỗi người.
Hắn ta trò chuyện với một tên Ma tu duy nhất đã kết làm đạo lữ với Ma thỏ: "Huynh đệ, tại sao đồng đội ngươi đều thích Yêu tộc?"
"Chà, Ma tộc đối với chuyện kết đạo lữ đều không phải là một một, đồng đội cùng với Đội trưởng Đội phó đều muốn theo đuổi tình yêu một đời một kiếp của Nhân tộc Yêu tộc." Ngân giáp Ma tu ngồi xuống, duỗi thẳng hai chân của mình ra: "Chúng ta và Nhân tộc là kẻ thù một mất một còn, nhưng Yêu tộc tính tình ôn hòa, không chừng mắt mù... Không phải, không chừng sẽ nhìn trúng Ma tu chúng ta ấy chứ?"
"Dẫu sao thì bọn ta có nhan sắc có vóc dáng còn có tu vi." Ma tu kia cười nói: "Mặc dù bởi vì chủng tộc, tỷ lệ được nhìn trúng có hơi thấp."
Ngu Tri Dao: "..."
Nàng cảm thấy nguyên nhân không được nhìn trúng, tuyệt đối không chỉ vì chủng tộc.
Nhìn xem, Đội trưởng giọng ca c.h.ế.t người thích ca vương tinh xảo yểu điệu thật sự của Yêu tộc, Đội phó thích Hùng cô nương, người tôn sùng vóc người vạm vỡ, cộng thêm EQ không có của đám Ma tu, trực tiếpđã bị cự tuyệt vạn dặm.
Có một ít ma bị độc thân đúng là có nguyên nhân.
Trong lúc tổ Võ công hóng chuyện, Hoa Hoa xã giao giỏi đã trò chuyện với Ngân giáp Ma tu duy nhất thoát FA.
"Vậy người huynh đệ không ngại tam thê tứ thiếp sao?"
"À không! Ta cũng giống với Đội trưởng bọn họ." Ma tu cười ha ha một tiếng: "Đạo lữ của ta thiên phú không cao, tu vi thấp, là một chú Ma thỏ mềm yếu. Thân phận thật sự của ta lại là Ma sói, cho dù nàng có tà tâm thì cũng không gan đó. Hơn nữa đạo lữ của ta còn trẻ hơn ta hơn một ngàn tuổi, tương lai chúng ta có thể cùng nhau xuống mồ."
"Có tầm nhìn!" Hoa Hoa vỗ vai Ma tu một cái, sau đó kín đáo đưa cho hắn ta một quyển [Bá đạo lang quân cưng chiều thỏ thê], để cho hắn ta nghiên cứu mẹo chung sống giữa sói và thỏ.
Tương tự với Lạc Vân Dã, Linh Tu quang minh chính đại liếc về phía quyển [Thuật thân thể dai bền], Hoa Hoa biết rõ nam nhân tâm cơ này, chặc chặc hai tiếng, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quyển sách ném cho hắn ta.
"Xem đi xem đi."