Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 244
Cập nhật lúc: 2024-07-31 20:42:22
Lượt xem: 60
Chương 244. -
Sau khi Đại Ma vương sinh con xong nhìn vào tiên bảo không gian hư không, nhìn thấy Ngu Tri Dao đang giúp Lạc Vân Dã ở bên trong đột phá tu vi.
Lạc Vân Dã đưa đến thiên lôi, Ngu Tri Dao ôm hắn tránh thoát thiên lôi, còn không ngừng chọc tức thiên lôi.
Thiên lôi rơi xuống, nhưng không đánh tới được mặt đất.
Kết quả giống như đã được quyết định, nhưng lại giống như không có.
Thời Oánh nhìn xong toàn bộ quá trình, bao gồm cuối cùng kiếp vân tản đi, đôi mắt trở nên lấp lánh, tràn đầy hứng thú.
Vốn cho rằng sau khi trải qua lôi kiếp sinh tử, có thể thấy được một màn hôn nhau kịch liệt, cho nên Thời Oánh cũng không vội đưa hai người ra ngoài.
Nhưng Đại Ma vương chờ đến chờ lui, chỉ nhìn thấy Ngu Tri Dao nhanh chóng hôn lên cằm của Lạc Vân Dã, sau đó thằng nhóc Ma long nhà các nàng đã đỏ mặt!
Đại Ma vương lập tức lấy lại tinh thần, kích động muốn xem phát triển sau đó.
Ai biết, sau đỏ mặt, cũng chỉ đỏ mặt thôi!
Đáng ghét.
Thằng nhóc này thật làm mất mặt Ma long bọn họ.
Nhóc Ma long nhanh chóng hôn cho ta, hôn nàng không có cách nào hô hấp!
Đại Ma vương len lén ăn dưa xem náo nhiệt, thật muốn đè đầu của Lạc Vân Dã lại chỗ Ngu Tri Dao, người xung quanh chỉ thấy được sắc mặt nàng ửng đỏ, hô hấp dồn dập.
Bên kia Hoa Hoa đang dỗ đại lão phi thăng của Vân giới ngủ, Linh Tu hỏi: "Tỷ tỷ, có phải có chỗ nào khó chịu không?"
Thời Oánh vội vàng lắc đầu, đôi mắt nóng bỏng tiếp tục nhìn lén tình huống bên trong không gian hư vô.
Yên lặng chờ hai người chủ động hôn hôn.
Nàng nhìn thấy Lạc Vân Dã hơi dùng sức ôm thiếu nữ, nhẹ nhàng đặt trán lên vai tiểu cô nương, có chút kích động khó hiểu.
Nhóc tiểu Ma long, lên cho ta!
Từ cổ hôn xuống!
Nơi không có ai, đúng lúc có thể làm chuyện xấu.
Trong lòng Đại Ma vương rất kích động, nhưng người trong cuộc hoàn toàn không tiếp nhận được tầng số của nàng ấy
Hai người ôm nhau một lát, cảm thấy không biết sẽ ở chỗ này chờ đến khi nào, trực tiếp từ trong nhẫn trữ vật lấy ghế nằm ra.
DTV
Trực tiếp nằm xuống.
Nằm xuống.
Đại Ma vương: ?
Hình như nhóc con có chút vấn đề? Còn không hôn!
Người trong cuộc không chỉ không hôn, thậm chí còn móc ra một đống đồ ăn, vừa ăn vừa vui vẻ làm võ công nằm ngang, chờ đợi Đại Ma vương đưa bọn họ ra ngoài.
Đại Ma vương: "...."
Thời Oánh âm thầm quyết định không để ý bọn họ mấy ngày, tạo cơ hội cho nhóc tiểu Ma long và tiểu tỷ muội, có thể ở nơi không người hôn hôn đẩy ngã.
Vì vậy, Thời Oánh thật sự để cho hai người bọn họ đợi suốt ba ngày trong không gian hư vô.
Trong thời gian này, Đại Ma vương không chỉ tìm cớ chặn lại những người đến hỏi về hai người này, hơn nữa ngay cả con của mình cũng không quan tâm, ánh mắt nhìn chằm chằm cũng sắp mù rồi.
Hai con võ công bên trong không gian không có hôn!!!
Sau giờ ngọ ngày thứ ba, lúc hai con võ công đang ngủ trưa, rốt cuộc Thời Oánh cũng mất hết kiên nhẫn đưa bọn họ từ trong không gian hư vô ra.
Lúc Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nằm trên giường bị mang ra ngoài, trên mặt còn mang chụp mắt mềm mại, thoải mái trở mình ngủ tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-244.html.]
Đại Ma vương: "..."
"Khụ khụ... Đột phá tu vi rồi?" Thời Oánh cố ý ho khan, nói ra một câu, lúc này hai người mới mơ màng tỉnh lại.
Ngu Tri Dao lấy chụp mắt xuống, từ trên ghế nằm từ từ ngồi dậy, mắt lim dim buồn ngủ nhìn về phía Đại Ma vương.
Lạc Vân Dã ngủ đến mức tóc cũng vểnh lên, hắn đứng dậy gật đầu một cái: "Đột phá rồi."
Thời Oánh nhìn tình trạng của hai người một chút, vẻ mặt hơi có chút ý vị thâm trường.
"Tiểu Vân, có phải từ sau khi đột phá tu vi Trúc cơ, mỗi lần đột phá một đại cảnh giới, thì sẽ gặp thiên lôi?" Nàng ấy mở miệng hỏi.
Lạc Vân Dã gật đầu.
Ngu Tri Dao lập tức tỉnh táo.
Hai người đồng loạt nhìn về phía Đại Ma vương, đều chờ câu tiếp theo của nàng ấy.
Đại Ma vương hơi cong môi, cũng muốn để bọn họ nếm được mùi vị cồn cào tò mò giống như mình trong ba ngày này một chút.
Ngu Tri Dao vội vàng tiến lên hỏi: "Tỷ tỷ xinh đẹp, ngài chắc chắn biết Tiểu Vân xảy ra chuyện gì? Có cách nào hóa giải không?"
Lạc Vân Dã tiến lên: "Tỷ tỷ xinh đẹp, có phải đây là chỗ đặc biệt trong huyết mạch Ma long không?"
Thời Oánh: ?
Không nên mang chuyện xui xẻo này vu khống cho huyết mạch tộc Ma long!
Đại Ma vương quyết định nói cho bọn họ một chút: "Cái này không phải là chỗ đặc biệt trong huyết mạch Ma long, cũng không có cách nào giải quyết. Đây là một loại thể chất. Bao gồm Tiểu Ngư ôm ngươi ngăn cản thiên lôi rơi xuống, cũng là một loại thể chất.".
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nhìn nhau, hai bên đều ngoan ngoãn yên lặng không lên tiếng.
Thời Oánh còn chưa kịp phản ứng chuyện mình rình coi đã bại lộ, vẫn nhíu mày suy nghĩ: "Ta từng ở bên trong trí nhớ truyền thừa của tộc Ma long, bết được có hai loại thể chất đặc biệt, là loại vạn năm khó gặp.
Một loại là thể chất hội tụ vô số vận may may mắn, một loại chính là thế chất có vô số vận xui xẻo. Hai thể chất này gặp nhau lấy một nam một nữ tương sinh, để thăng bằng vận may của thế giới này."
"Thể chất may mắn sẽ theo tu vi tăng lên, vận may sẽ ngày càng tốt; mà thể chất xui xẻo thì cũng sẽ theo tu vi tăng lên, ngày càng xui xẻo.
Một trong những biểu hiện của thể chất xui xẻo chính là, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới, sẽ gặp thiên lôi. Mà thể chất may mắn, nếu có thể giúp đỡ, đối phương có thể bình yên vô sự thông qua thiên lôi."
Thời Oánh nói xong, chỉ vào Lạc Vân Dã: "Tiểu Vân chính là thể chất xui xẻo."
Lại chỉ vào Ngu Tri Dao: "Tiểu ngư chính là thể chất may mắn. Cho nên có thể làm cho thiên lôi của Tiểu Vân biến mất."
Ngu Tri Dao: "..."
Lạc Vân Dã: "..."
Lạc Vân Dã nhìn Ngu Tri Dao, hầu kết hơi di chuyển, không lưu loát nói: "Theo tu vi tăng lên, càng xui xẻo?"
"Đúng." Thời Oánh chắc chắn.
"Vậy vì sao ta không có những truyền thừa trí nhớ này." Lạc Vân Dã vẫn không muốn tin tưởng sự thật đau thương này.
"Trí nhớ truyền thừa, sẽ lần lượt truyền cho hậu bối, dần dần sẽ có một số trở nên mơ hồ." Thời Oánh xoa đầu nhóc con nhà mình, thở dài nói: "Truyền thừa trí nhớ của ngươi cũng đã truyền mấy đời rồi? Ngay cả chính ta cũng có một chút mơ hồ đối với đoạn trí nhớ truyền thừa này."
Ngu Tri Dao vươn tay cầm lấy bàn tay của Lạc Vân Dã, cười nói: "Nếu vận may của ta ngày càng tốt, vậy Tiểu Vân ở bên cạnh ta, sẽ không gặp chuyện xui xẻo rồi! Cũng có thể bình an vượt qua thiên lôi, như vậy nghĩ lại, chúng ta cách phi thăng còn chút nữa thôi!"
Nàng còn nháy mắt một cái với Lạc Vân Dã, hơi có chút đáng tiếc nói: "Ai nha làm thế nào đây? Sau này Tiểu Vân chỉ có thể theo ta mỗi ngày rồi! Ngay cả ông trời cũng không để cho chúng ta tách ra, thể chất này không phải là hận không thể buộc chặt chúng ta chung một chỗ sao?"
Ngu Tri Dao nói xong, thì dắt tay của hắn, cúi đầu hôn lên mu bàn tay một cái: "Đưa may mắn ngày hôm nay cho Tiểu Vân này."
Lạc Vân Dã không biết có phi thăng được hay không, trái lại trực tiếp bị hôn cho đỏ mặt.
Thời Oánh bất ngờ không kịp đề phòng bị hai nhóc con đút đầy miệng cẩu lương. Nàng ấy há miệng, có chút nghẹt thở, nhất thời không nói nên lời.
Vì vậy Đại Ma vương thù dai quyết định rải cho bọn họ một chậu m.á.u chó.
"Nếu là thể chất vạn năm khó gặp, tất nhiên có chỗ trân quý của nó. Mặc kệ là thể chất may mắn hay là xui xẻo, người có hai loại thể chất này đều là có thiên phú tu luyện cực cao."
Thời Oánh hơi nâng cằm, đôi mắt xinh đẹp hơi chuyển động, trực tiếp lộ ra chân tướng cho bọn họ: "Chẳng qua, dựa theo trí nhớ truyền thừa, người có hai loại thể chất này, cuối cùng sẽ g.i.ế.c lẫn nhau, rơi vào kết quả một c.h.ế.t một sống."