Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 193

Cập nhật lúc: 2024-07-28 23:16:28
Lượt xem: 51

Chương 193. -

 

Hai người bắt đầu nhanh chóng hỏi các loại câu hỏi trong sổ ghi chép, để cho Hoa Hoa trả lời.

 

Hoa Hoa thiếu chút nữa bị dày vò sụp đổ.

 

Cuối cùng lúc Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đạp cửa bước vào, hắn ta nằm trên bàn đá, mắt trợn trắng, hơi thở mỏng manh nói: "Đây là tất cả câu hỏi trong ba ngày tiên sinh nói, ta đã học thuộc toàn bộ, cũng không tin không qua được kỳ thi!"

 

"Rất giỏi nha." Ngu Tri Dao cầm một một củ khoai lang nướng vừa lột vừa ăn, thuận miệng nói tiếp: "Ta đoán Học phủ Thánh địa tổ chức thi cử này có lẽ là muốn nhìn thử tình huống tu luyện ở bên ngoài của chúng ta như thế nào. Đã như vậy, giảng bài ba ngày nay có thể chỉ là một cách che mắt, cố ý đánh lạc hướng, hoàn toàn không liên quan gì đến đề thi cả, có thể gián tiếp nhìn thử năng lực thực sự của ngươi."

 

Hoa Hoa: ?

 

"Không thể nào." Hắn ta lắc đầu như trống bỏi, ôm quyển sổ ghi chép kia vào lòng: "Nếu ngày mai hoàn toàn không trúng, ta sẽ ăn quyết sổ ghi chép này!"

 

Ba người còn lại bắt đầu lộ ra trầm tư.

 

Ngu Tri Dao nuốt miếng khoai lang nướng mềm thơm trong miệng, cười to ha ha: "Đừng căng thẳng, ta chỉ tùy tiện nói thôi. Chẳng qua vì lý do an toàn, Hoa Hoa, ngươi có muốn tìm một ít tiên sinh hỏi lại mấy đề khó xử lý hay không?"

 

Linh Tu yên lặng chốc lát, gật đầu: "Ta cảm thấy Tiểu Ngư nói có đạo lý, Chúng ta nên học thuộc những thứ khác."

 

"Không, ta không tin học phủ lại chó như vậy, còn chó hơn cả chó Yêu tộc chúng ta." Hoa Hoa mệt mỏi, trực tiếp nằm trên bàn đá không nhúc nhích.

 

Ngu Tri Dao không lên tiếng, ăn xong củ khoai lang nướng, ngồi chỗ ghế đá đối diện bọn họ với Lạc Vân Dã.

 

Hai người từ trong nhẫn trữ vật lấy ra các loại kiếm phổ, phù thư, bắt đầu chân chính dưới ánh nến lật xem.

 

Hoa Hoa thấy hai học sinh dở lười biếng đột nhiên bắt đầu học tập, có một loại cảm giác tổ chức học sinh dở đều đã nghiêm túc học tập rồi.

 

Quá cảm động!

DTV

 

Quá làm cho người ta cảm động mà!

 

Mặc dù hai vị học sinh dở này có chút xíu ý thức học tập không nhất định có thể thi qua. Nhưng bọn họ học, đây cũng là bước tiến dài trong lịch sử!

 

Hoa Hoa càng nghĩ càng cảm thấy, phải làm một tấm gương thật tốt cho hai con võ công này phấn đấu!

 

Tranh thủ làm tấm gương cho Tiểu Ngư và Tiểu Vân, lấy sự trải qua của mình nói cho bọn họ, học sinh dở cũng có mùa xuân, học sinh dở cũng có thể thi qua lý thuyết, cổ vũ cho ngày sau của bọn họ!

 

Hoa Hoa lại có tự giác phấn đấu. Từ lúc mới bắt đầu tinh thần sáng lạng đến phía sau miễn cưỡng chịu đựng sự buồn ngủ, học tập suốt hai canh giờ.

 

Đến gần giờ Tý, Hoa Hoa mới bị Kỷ Phù và Linh Tu mang về.

 

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng chia nhau về phòng, tiếp tục ngủ, dưỡng tốt tinh thần.

 

Mà Thời Việt muốn trở thành chống lưng của Tiểu Ngư và ca ca, đã dần lột xác thành một người cuồng học tập, còn đang ở bên trong phòng đốt đèn học sống học chết.

 

Một đêm nay, vô số tu sĩ của Học phủ Thánh địa đều căng thẳng đốt đèn học đêm.

 

Tiểu viện số 90 phía Bắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-193.html.]

 

Ba người Sở Thanh, Hoành Diễm và Trương Hiểu Phong ngồi xung quanh bàn đá, tất cả đều cúi thấp đầu yên lặng, bầy không khí vô cùng kèm nén.

 

Sở Thanh hỏi: "Hiểu Phong, ngươi thật sự nghĩ kỹ muốn rời khỏi Học phủ Thánh địa?"

 

Trương Hiểu Phong ảm đạm gật đầu.

 

Ngày đầu tiên hắn ta không có đi buổi nói chuyện về tình huống liên quan đến Học phủ Thánh địa, cho nên cũng không thấy Minh Lê. Sau khi Sở Thanh và Hoành Diễm trở về cũng không nói chuyện mất mặt này ra.

 

Cho nên, dưới tình huống Trương Hiểu Phong hoàn toàn không phòng bị, không thể nào quên ngày hôm sau khi lên nghe giảng ở phòng Khí Tu, bất ngờ không kịp đề phòng thấy được gương mặt tươi cười của Minh Lê.

 

Nhất là sau khi biết được Minh Lê là người xây dựng nên Học phủ Thánh địa, là phong chủ của Vân Cảnh thánh địa, trong lòng càng hoảng sợ.

 

Hắn ta chỉ nghe giảng có một lần, sau đó cũng không dám đi nữa, rất sợ Minh Lê gây phiền phức cho mình.

 

Hôm nay đến địa bàn của Minh Lê và Ngu Tri Dao, chính là thịt cá nằm trên thớt.

 

Nghĩ đến đây, Trương Hiểu Phong cũng khuyên: "Sở sư tỷ, Hoành sư đệ, Minh Lê và Ngu Tri Dao ở chỗ này một ngày, ta sẽ không yên tâm, không bằng chúng ta cùng nhau trở về?"

 

Trong lòng Sở Thanh sợ, nhưng vẫn cắn răng chống đỡ: "Không được, Vân Kiếm phái đã sa sút, Học phủ Thánh địa chính là lựa chọn tốt nhất trước mặt chúng ta."

 

Trương Hiểu Phong yên lặng.

 

Hắn ta cố ý ám chỉ hỏi: "Sư tỷ, ngươi không sợ sao?"

 

"Sợ? Nhưng sợ thì như thế nào? Tu hành vốn dĩ chính là nghịch thiên mà đi, hôm nay có thể giúp ta tu hành chỉ có Học phủ Thánh địa." Trong mắt Sở Thanh xuất hiện ngọn lửa dã tâm: "Dù sao hôm nay Ngu Tri Dao và Minh Lê cũng biết sự tồn tại của chúng ta, ta không chỉ không đi còn muốn tranh hạng nhất cuộc thi lý thuyết ngày mai!"

 

Sở Thanh nắm chặt bàn tay nói: "Ta ở Vân Kiếm phái khổ học nhiều năm, đấu võ không sánh bằng những tu sĩ thiên phú cao Thiên Bảng, chẳng lẽ thi lý thuyết lại không bằng?"

 

Trương Hiểu Phong càng yên lặng hơn.

 

"Sư tỷ, ngươi không sợ ở lại chỗ này, một ngày sẽ đột nhiên đầu lìa khỏi xác?"

 

"Vậy còn tốt hơn sống thấp hèn cả đời ở Vân Kiếm phái." Sở Thanh nhắc nhở hắn ta: "Hiểu Phong, Vân Kiếm phái chúng ta, đã không còn là Vân kiếm phái của lúc trước nữa."

 

Một câu cuối cùng, hoàn toàn đánh tan phòng tuyến của Hiểu Phong.

 

Sở Thanh tiếp tục thuyết phục: "Cho dù cuối cùng rời khỏi học phủ, không có cách nào vào Vân Cảnh thánh địa, chúng ta còn có lựa chọn là Thần Loan cung."

 

Trương Hiểu Phong than thở: "Ta biết rồi, sư tỷ, ta không đi, ba người chúng ta cố gắng vào Thần Loan cung."

 

"Đúng vậy." Sở Thanh gật đầu, lấy ghi chép mấy ngày nay ra, đưa cho hai người: "Ngày mai thi lý thuyết, đây là kiến thức ba ngày nay ta nghe được, các ngươi xem chút đi."

 

Hoành Diễm không nói lời nào, cùng nhau xem ghi chép liên quan đến Kiếm tu.

 

Sở Thanh thấy đã ổn định được hai người, lặng lẽ thở phào trong lòng.

 

Hoành Diễm đã bị lung lay, nếu Trương Hiểu Phong rời đi, người rời đi tiếp theo chính là cậu ta.

 

Nàng ta không thể tứ cố vô thân được.

Loading...