Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-10-05 10:28:59
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi kệ, chọn đại , thì , cùng lắm thì c.h.ế.t thôi. Ra ngoài trị thương xong, vòng tỷ thí tiếp theo vẫn là hùng hảo hán!
Ôn Sương Bạch lập tức quyết định: “Vậy đường giữa.”
“Sương Bạch hiểu nhất.” Lục Gia Nghiêu vẻ mặt vui vẻ, nhanh chóng nhặt hết những cánh tay quỷ đất, cất túi.
Những khác cũng ý kiến.
Cả nhóm duy trì đội hình quen thuộc: Lý Chước Hoa dẫn đầu, Thẩm Hạc Phong ở thứ hai, Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân lượt là thứ ba và thứ tư, cùng bước con đường ở giữa nhất đó.
Con đường là thềm đá xuống, sâu thấy đáy.
Giống như cung điện ngầm ở Điền Gia Thôn, nơi cũng đặt cấm chú cấm ngự (cấm bay/lướt).
Bốn chỉ thể từng bước một xuống .
Bậc đá dốc và hiểm trở, thêm việc gì sâu, cẩn thận.
Ngân Huyền và Lục Gia Nghiêu ở ngã rẽ chờ, trơ mắt Lục Gia Nghiêu múa tay múa chân ngang qua Ngân Huyền, bước con đường cách đó hai bên.
Nó đường giữa, cũng đường ngoài cùng bên trái bên .
Ngân Huyền khẽ nhếch môi: “...?”
À, cái …
May mà , nếu thì công cốc .
Một lát , Ôn Sương Bạch thấy đại sư hô vọng từ phía : “Sư sư , , các ngươi nhầm ~”
Không hiểu , nàng cứ cảm thấy âm cuối của đại sư còn mang theo chút… vui sướng khi gặp họa?
Tóm , một hồi trục trặc nhỏ, sáu cuối cùng cũng bước lối rẽ thứ hai tính từ trái sang.
Khác với con đường xuống ở giữa, con đường bằng phẳng thẳng về phía .
Không khí nơi đây ẩm ướt, chóp mũi Ôn Sương Bạch ngửi thấy rõ mùi ẩm mốc, xen lẫn với mùi vị nàng phân biệt , như thể là chất bài tiết của một loại côn trùng nào đó?
Tuy xung quanh tối tăm, nhưng bóng đêm tầm thường ngăn cản tầm mắt của .
Ôn Sương Bạch thể thấy, vách đá dọc đường mọc đầy rêu phong và cỏ dại.
Càng sâu trong, nước càng thêm nồng đậm, đặc đến mức dường như thể vắt nước.
Sáu đều chuyện, thậm chí cả tiếng bước chân cũng .
Xung quanh tĩnh lặng đến đáng sợ, càng yên tĩnh càng khiến cảnh giác.
Ôn Sương Bạch mím môi, tay cầm Hỏa Linh Tiên, tinh thần tập trung cao độ, dám lơ là.
Phía là một khúc cua hình chữ 'C'.
Ngay khi cả nhóm rẽ qua, Lý Chước Hoa đang đầu bỗng dừng phắt bước chân.
Chỉ thấy phía , dày đặc là bầy nhện nhỏ màu đen.
Chúng bò la liệt đường, vách đá, khắp nơi.
Lúc , thấy họ, từng con nhện nhảy dựng lên, vây hãm .
Lý Chước Hoa còn kịp rút Lưu Hồng Kiếm, hít hà một : “Chạy mau—!”
Năm còn : “?”
Tình huống gì đây, ngay cả sư tỷ Chước Hoa luôn hiếu chiến cũng chạy mau ?
NGUY HIỂM CỰC KỲ!!!
Không hề do dự, năm hiểu rõ tính cách sư tỷ Chước Hoa thậm chí thèm phía gì, lập tức đồng loạt đầu, cất bước chạy ngược .
Ngân Huyền chạy Lục Gia Nghiêu, sợ Tam Thổ sư chạy theo kịp.
ngờ, Tam Thổ sư tuy uống t.h.u.ố.c hỏng nhưng cơ thể vẫn thành thật, to chạy theo nhanh như bay.
Chỉ là nụ đó còn khó coi hơn cả .
Ôn Sương Bạch chạy hỏi: “Sư tỷ, là cái gì ?”
Lý Chước Hoa cố ý ở phía , thỉnh thoảng dùng vỏ kiếm đ.á.n.h bay mấy con nhện, che chắn cho sư sư rút lui: “Là bầy Thực Cốt Nhện!”
Ôn Sương Bạch: “Khốn kiếp!”
Nói về yêu thú mà các tu sĩ khi ngoài sợ gặp nhất, gì bằng bầy Thực Cốt Nhện.
Một con Thực Cốt Nhện đơn lẻ đáng sợ, nhưng thành bầy thì đáng sợ.
Thư Sách
Điều khiến các tu sĩ sợ hãi nhất là, chỉ cần để chúng bám lên hoặc pháp khí, chúng sẽ lập tức c.ắ.n chặt, phun chất dịch.
Chất dịch của Thực Cốt Nhện tính ăn mòn, thể ăn mòn cơ thể tu sĩ, và cả pháp khí của họ.
Ngay cả Yêu Tinh Rùa Đen của Ngọc Tê Cốc, thứ coi là trần nhà phòng ngự của Huyền Thiên Đại Lục, khi đây cũng chỉ thể chống đỡ vài ngày.
Đây là lý do Lý Chước Hoa căn bản dám rút Lưu Hồng Kiếm khỏi vỏ.
Nàng sợ chết, nhưng nàng sợ kiếm hủy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-90.html.]
Ngân Huyền, vốn ở cuối đội nhưng chạy về đầu đội, nghiêng đầu nghĩ ngợi. Hắn dùng hẹp kiếm trượt nhanh con đường ẩm ướt, thoắt một cái tạo cách xa với đồng đội.
Không lâu , trượt , buồn bã báo cho một tin buồn bã: “Lối biến mất .”
Con đường phía biến mất, phía là hàng ngàn vạn Thực Cốt Nhện đang đuổi theo.
Kết quả cuối cùng sẽ , cần cũng .
Thẩm Hạc Phong ôm đầu gào lên: “Lão phu đường nào cũng là đường chết! Giờ đây, còn chạy ? Hay là chấp nhận phận, chúng uống t.h.u.ố.c độc tự sát .”
Tự sát còn sướng hơn bầy Thực Cốt Nhện phun nước bọt ăn mòn xương cốt đến c.h.ế.t chứ.
Thấy bầy Thực Cốt Nhện sắp đuổi kịp, Lý Chước Hoa tung một chiêu Ý Kiếm đẩy lùi, cứng rắn ngăn cản bầy nhện một lát, : “Không! Bắt uống t.h.u.ố.c độc? Ta thà c.h.ế.t trong bầy nhện!”
Ôn Sương Bạch cũng cam lòng.
Nàng vẫn giãy giụa một chút.
mắt cần vội vàng chạy trốn, thể phân tâm nghĩ cách .
Trong lúc cấp bách, Ôn Sương Bạch túm lấy Tạ Tử Ân mặt: “Đỡ một đoạn!”
Tạ Tử Ân từ chối, định vươn tay đỡ eo Ôn Sương Bạch, thì Ôn Sương Bạch tự tìm cách nhờ xe nhất, thành thạo trèo lên lưng .
Tạ Tử Ân: “…” Thật là 6 (Thật là đỉnh).
Tạ Tử Ân im lặng, thuận thế vòng tay ôm lấy chân cong của Ôn Sương Bạch.
Ôn Sương Bạch ghé lên lưng Tạ Tử Ân, đầu bầy Thực Cốt Nhện.
Phía là điểm đến họ cần tới, nhưng bầy nhện ngăn cản.
Nếu qua, vượt qua bằng cách nào?
Ôn Sương Bạch lục lọi trong Nhẫn Trữ Vật, thấy đại gia hỏa đang bên trong, Tạ Tử Ân đang cõng , đột nhiên, mắt Ôn Sương Bạch sáng lên.
Có cách !
Nàng cúi đầu, như ác quỷ thì thầm, mê hoặc bên tai Tạ Tử Ân: “Cái lò luyện đan mới của ngươi, thể lấy hiến tế một chút ?”
Trong quá trình luyện đan, nhiều d.ư.ợ.c liệu tính ăn mòn nhất định, nên lò luyện đan đều tính năng chịu ăn mòn.
Đương nhiên, vì tính chất đặc biệt của bầy Thực Cốt Nhện, lò luyện đan nhất cũng khó lòng chống cự lâu.
, chỉ cần chống cự một đoạn thời gian là .
Nhìn lá rụng mùa thu đến, hỏi một câu ý đồ.
Tạ Tử Ân nháy mắt hiểu Ôn Sương Bạch gì: “…………”
Ôn Sương Bạch an ủi : “Ra khỏi đây sẽ chế tạo một cái hơn cho ngươi, thề.”
Nhớ đến việc còn một căn nhà tử tế, Tạ Tử Ân còn chẳng để ý đến nàng.
Hắn chỉ giơ tay lên.
“Ngươi thật tinh thần hợp tác đồng đội.” Ôn Sương Bạch khen một câu, tốc độ nhanh, sợ đổi ý, giật chiếc Nhẫn Trữ Vật khỏi ngón tay thon dài của .
Ôn Sương Bạch về phía đồng đội, nâng cao giọng: “Các ngươi nghĩ cách giữ chân bầy nhện một đoạn thời gian, để đồ vật.”
Tuy Ôn Sương Bạch định gì.
bệnh thì vái tứ phương, họ vốn dĩ còn đường lui.
Tạ Tử Ân tăng tốc, đưa Ôn Sương Bạch đến nơi an nhất, xa nhất khỏi bầy Thực Cốt Nhện, canh giữ nàng, đề phòng bất trắc.
Bốn còn chặn ở phía , nghĩ cách để ngăn cản bầy Thực Cốt Nhện tiếp cận.
Ôn Sương Bạch hết sức chuyên chú, dùng tốc độ nhanh nhất, bốn cái bánh xe.
Cuối cùng, nàng phóng đại lò luyện đan lên kích thước lớn nhất, dùng linh lực cố định bánh xe đáy lò luyện đan.
Hoàn thành xong, nàng nhảy lò luyện đan, lấy cưa điện. Không hai lời, nàng từ từ thúc đẩy cưa điện, cắt thành lò luyện đan, cắt đến khi lưỡi d.a.o cưa điện lòi ngoài, dừng .
Cho dù bầy Thực Cốt Nhện sẽ bám và pháp khí.
với tốc độ vận hành cao của cưa điện, Thực Cốt Nhện thể đến gần, thậm chí chỉ cần đến gần, sẽ cưa điện nghiền nát!
Có chiếc Xe Tăng Cưa Điện phiên bản Tu Chân Giới , việc mở một con đường sống trong đường c.h.ế.t chẳng vô cùng đơn giản ?
Sự Bền Bỉ Của Đồng Đội
Ngay lúc Ôn Sương Bạch hùng hồn cải tạo lò luyện đan.
Bốn Ngân Huyền, Lý Chước Hoa, Thẩm Hạc Phong, Lục Gia Nghiêu chống đỡ thật sự gian nan.
Ngân Huyền và Lý Chước Hoa ở phía , chia trấn giữ nửa bên trái và .
Lục Gia Nghiêu phía thổi sáo. Âm thanh sáo thể chậm hành động của Thực Cốt Nhện ở một mức độ nhất định.
Máu tơ rỉ từ khóe miệng . Hắn thổi đến cực hạn thể, cố gắng chậm đòn công kích của Thực Cốt Nhện.
lượng bầy Thực Cốt Nhện thật sự quá nhiều.
Chỉ một chút sơ suất, Lý Chước Hoa cảm thấy vai đau nhói tận xương.
Nàng , liền thấy từ lúc nào, một con Thực Cốt Nhện đậu vai nàng, phun một chút chất dịch. Vai nàng lập tức xuất hiện một lỗ thủng, xương thịt đều ăn mòn.