Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 80
Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:56:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Sương Bạch thoắt cái bước .
Phòng ngủ của Kỳ Diệu Linh lớn, bằng sáu căn phòng nhà thường, coi như phòng ngủ và thư phòng kết hợp.
Ôn Sương Bạch và Lý Chước Hoa đồng thời hít một , hai chị em liếc , bắt đầu phân công tìm kiếm.
Đồ vật trong phòng cái nào cũng đáng giá. Lý Chước Hoa thậm chí thấy mấy khối Kiếm Tinh Thạch ném tùy tiện bàn.
Tay Lý Chước Hoa lời, liền vươn tới sờ soạng.
Ôn Sương Bạch cũng thấy một cái tủ chứa Nguyên Linh Thạch ở một bên...
Nàng bịch một tiếng đóng cửa tủ , ánh mắt thoáng Chước Hoa sư tỷ, vội vàng : “Sư tỷ, đừng quên mục đích chuyến của chúng ! Nhịn xuống a, sư tỷ!”
Lý Chước Hoa chỉ đành thu tay , lắp bắp: “Kỳ gia chỉ là một gia tộc trong thành, giàu đến mức ?” Nàng thổn thức: “Ta là con gái Chưởng Môn Thanh Linh Sơn, sống còn bằng hạ nhân Kỳ Phủ nữa.”
Ôn Sương Bạch cũng ngờ, nguy hiểm lớn nhất chuyến lẻn Diệu Linh Viện tối nay, là sự cám dỗ của tiền bạc.
Nàng lục rương tìm tủ, đầu : “Sư tỷ, ngươi từng , những cách kiếm tiền nhất đều trong luật hình sự ?”
Kỳ Phủ, chắc chắn đang những hoạt động khuất tất!
Ôn Sương Bạch và Chước Hoa sư tỷ nhanh chóng lục soát xong phòng Kỳ Diệu Linh. Đồ vật đều đáng giá, nhưng thứ Ôn Sương Bạch .
Ở Điền Gia Thôn, Tiền Bối Điền Tang từng thở nàng quen thuộc, giống Tiền Bối Diệp Thanh Dung, còn hỏi nàng đồng môn với Thanh Dung tiền bối .
Hơi thở đến từ tâm pháp. Ôn Sương Bạch đang tu luyện Diệu Linh Tâm Pháp.
Điều chứng tỏ Tiền Bối Diệp Thanh Dung cũng liên quan đến Diệu Linh Tâm Pháp, cũng luyện qua.
Mà Tam tiểu thư Kỳ Phủ tên là Kỳ Diệu Linh. Diệu Linh Tâm Pháp e rằng là do vị thiếu nữ thiên tài tự tay sáng tạo.
Diệp Thanh Dung từ Điền Gia Thôn đến Trác Quang Thành, e rằng là để tìm Kỳ Diệu Linh .
Ôn Sương Bạch tìm những vật phẩm liên quan đến Diệu Linh Tâm Pháp, liên quan đến Tiền Bối Diệp Thanh Dung ở Hà Hoa Uyển, nhưng đều thu hoạch gì.
Lý Chước Hoa hỏi: “Sư , cần phòng tiếp theo ?”
“Sư tỷ, khoan .” Ôn Sương Bạch trong phòng, nàng vẫn cảm thấy nên ở đây.
Hà Hoa Uyển lớn như , Kỳ Diệu Linh ở trong nhà , tuyệt đối đặt đồ vật cá nhân sang phòng khác, thế thì bất tiện lắm. Phải một quãng đường dài để lấy cũng phiền.
Nàng hoặc là đặt trong phòng ngủ của , hoặc là mang theo bên .
Ôn Sương Bạch nghĩ, nếu phòng thứ nàng , những nơi khác cũng sẽ .
“Chúng tìm một .” Ôn Sương Bạch .
Lý Chước Hoa khâm phục đầu óc sư , cũng phản đối, gật đầu, bắt đầu tìm kiếm .
Lần lục soát thứ nhất, Ôn Sương Bạch chuyên tâm tìm ngăn bí mật, cơ quan, các góc thể giấu đồ.
, nàng đổi phương pháp tìm kiếm.
Nàng lượt cầm tất cả đồ vật đặt mặt bàn lên xem.
Trên bàn sách cạnh cửa sổ, Ôn Sương Bạch cầm lấy bút lông, về phía ngòi bút.
Ngòi bút cứng cáp đen nhánh, đây là rửa sạch, vết mực khô.
Chứng tỏ chủ nhân căn phòng thứ gì khi rời .
Ôn Sương Bạch tìm thấy vật Kỳ Diệu Linh .
Nàng liền sờ soạng quanh bàn học.
Bỗng nhiên, khi tay Ôn Sương Bạch sờ đến đáy bàn, tay nàng khựng .
Nàng cảm nhận thở linh khí quen thuộc, như như .
Ánh mắt Ôn Sương Bạch sáng lên, nháy mắt nảy ý tưởng, vận hành Diệu Linh Tâm Pháp.
Giữa luồng linh lực màu kim hồng tuần , phía bàn học vốn trơn nhẵn xuất hiện một vết lõm.
Ngón tay Ôn Sương Bạch thọc chỗ lõm, cử động trái , một ngăn bí mật mở .
Nàng lấy một xấp thư tín.
Ôn Sương Bạch lấy xem, bề mặt phong thư mấy chữ tinh tế.
【 Bạn Diệu Linh mở 】
Lạc khoản: 【 Thanh Dung 】
Ôn Sương Bạch mở từng phong xem, mà cất tất cả áo lót, đồng thời khôi phục thứ về nguyên trạng: “Đi, sư tỷ!”
Hai theo đường cũ, bước khỏi Hà Hoa Uyển, thấy một góc cách đó xa, ánh lửa ngút trời.
Kỳ Phủ một mảnh ồn ào.
“Mau mau mau! Kỳ Quản sự lệnh, tất cả tuần tra kỹ địa bàn của , thả lọt một con ruồi bọ nào!”
“Sao , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-80.html.]
“Mấy mới tới hôm qua chứ? Họ là trộm phái tới hành thích Gia Chủ! Hiện tại hai đang lẩn trốn, Quản sự Kỳ , bắt hai , bất kể sống chết, thưởng lớn!”
“...”
Võ Nhân chạy đến lầu ngoại viện, hét lớn: “Lục Tam Thổ, mau gọi bạn bè ngươi dậy!”
Lục Gia Nghiêu thò đầu khỏi cửa sổ phòng, hoảng sợ : “Võ Ca, ?!”
“Có kẻ trộm đang lẩn trốn!” Võ Nhân vung tay : “Trong mười lăm phút, mau đến địa bàn của các ngươi canh gác, để lọt một con ruồi bọ nào!”
Lục Gia Nghiêu vội gật đầu: “Được , gọi họ đây!”
Hắn chạy khỏi phòng, vọt phòng Ôn Sương Bạch, mở đèn, lớn tiếng : “Sương Bạch, mau tỉnh , trong phủ xảy chuyện !”
Giây tiếp theo, truyền đến giọng nghi hoặc và buồn ngủ của Ôn Sương Bạch: “Hả? Xảy chuyện gì?”
Lục Gia Nghiêu: “Lát nữa kể cho ngươi, ngươi mau dậy , gọi những khác!”
Phòng Thẩm Hạc Phong cũng truyền đến động tĩnh: “Nửa đêm ầm ĩ gì ?... Cái gì, thưởng lớn ?! Lão phu dậy ngay!”
Võ Nhân thấy những tiếng động , chần chừ, đến các viện ngoại vệ khác gọi .
Hắn , trong phòng Ôn Sương Bạch hề Ôn Sương Bạch, chỉ Lục Gia Nghiêu đang bóp giọng, diễn một vai diễn hai nhân vật đầy biểu cảm và cảm xúc thừa thãi.
【 Trong thành giả giọng giỏi ? 】
【 Âm Tu Tam Thổ giả giọng cũng nghề đấy chứ 】
【 Ta giữ hai , thì là , giỏi thật giỏi thật! 】
Cùng lúc đó, hai vị trí khác trong Kỳ Phủ.
Ôn Sương Bạch và Lý Chước Hoa bước từ Hà Hoa Uyển, Tạ Tử Ân và Ngân Huyền bước từ hồ sen hậu viện. Họ đục nước béo cò về phía khu vực hồ hoa sen ở Hà Hoa Uyển — địa bàn của họ.
Ừm, địa bàn họ cùng Võ Nhân cố gắng tranh thủ hôm nay, cái giá là hứa giúp Võ Nhân giành chiếc bánh Trung Thu ngon nhất trong Thiện Đường ngày Tết Trung Thu năm .
Ngân Huyền vầng trăng đầu, lầm bầm: “Bao giờ mới đến Trung Thu đây?”
Tạ Tử Ân vuốt ve chú ngỗng nhỏ bằng cỏ bên hông, nghĩ đến 400 Đồng, cho : “Nhanh thôi, đến một tháng.”
Ngân Huyền , khóe môi cong lên .
Thấy thế, Tạ Tử Ân bụng bổ sung một câu: “ nghĩ đến lúc đó chúng .”
“............” Nụ Ngân Huyền đóng băng mặt.
Sự việc xảy đột ngột, Kỳ Phủ một mảnh hỗn loạn. Sáu nhân lúc hỗn loạn thuận lợi hội hợp.
Thẩm Hạc Phong vẻ đàng hoàng chỉnh áo bào đạo sĩ, dẫn mấy cố ý 'tuần tra' các góc khuất hẻo lánh.
Đi đến chỗ kín, Lục Gia Nghiêu vỗ ngực, vẻ mặt hãi hùng: “May quá, may quá, chuyện gì xảy là !”
Lý Chước Hoa lập tức ngạo nghễ : “Có ở đây, thể xảy chuyện?”
Thư Sách
“ , may Chước Hoa sư tỷ ở đây.” Ôn Sương Bạch phụ họa, nhớ đến điều gì đó, bước chân chậm .
Nàng quan sát, Tạ Tử Ân và Ngân Huyền từng tới từ khúc quanh hồ sen.
Tạ Tử Ân Ôn Sương Bạch đang giữa lối hoa sen chật hẹp, bước chân dừng.
Ngân Huyền thần sắc uể oải rớt phía , thấy thế vòng qua Tạ Tử Ân, đến mặt sư , gọi: “Sư .”
Ôn Sương Bạch: “Ừm?”
Ngân Huyền: “Ngươi nhất định lấy Tạ sư ?”
Ôn Sương Bạch chút suy nghĩ, lập tức phủ nhận: “Đương nhiên !”
Ngân Huyền , nhẹ nhàng vỗ đầu Ôn Sương Bạch, dịu dàng : “Vậy ngươi chờ Đại sư nỗ lực kiếm Linh Thạch, kiếm đủ mười vạn để giải hôn khế cho các ngươi.”
Ôn Sương Bạch vui vẻ đồng ý: “Được!”
Nhìn Đại sư xa, Ôn Sương Bạch Tạ Tử Ân đang theo kịp, đưa tay về phía , kỳ lạ : “Ngươi chọc giận Đại sư của ?”
Tạ Tử Ân liếc nàng một cái, cởi chú ngỗng nhỏ bằng cỏ , ném lòng bàn tay nàng, nhún vai: “Không , gì cả.”
Ôn Sương Bạch khinh thường: “Lời của ngươi, cũng chỉ lừa 400 Đồng thôi.”
“Ngươi nghĩ là ngươi ?” Tạ Tử Ân nhạo: “Ngày nào cũng cho một cây bút bánh.”
“Kệ .” Ôn Sương Bạch yêu quý vuốt ve 400 Đồng đang ngủ say, thấy làn da ngỗng nhỏ tổn hại, yên tâm, vui vẻ treo nó về Hỏa Linh Tiên bên hông, hề lưu luyến sải bước chạy .
Trong bóng đêm, hoa sen trong hồ rung rinh theo gió, tạo một hồ sóng nước lấp lánh.
Bóng dáng cô gái chạy nhanh mờ ảo giữa cảnh vật ánh sáng tuyệt .
Không rung động ánh mắt của ai.
Ôn Sương Bạch nhanh chóng đuổi kịp đội , cùng Thẩm Hạc Phong Lục Gia Nghiêu tán gẫu một hồi.
Sáu đều ăn ý, hề đề cập quá nhiều về hành động phân công tối nay trong trường hợp công cộng .
Dù xung quanh , nhưng ai tường ngăn tai .
Chuyện mất việc, họ thể lơ là .