Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-10-02 01:40:13
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Bên ngoài căn phòng, Thôn trưởng cùng một đám thôn dân thi tụ tập, bao vây căn nhà nhỏ lung lay sắp đổ chật ních.

Sắc mặt của đám quỷ mị xám xịt, chiếc lưỡi dài lơ lửng , mặt là nụ ghê rợn khặc khặc.

Ầm, ầm, ầm.

Mặt đất nổ tung, bùn đất và đá văng tung tóe.

Có phân gà và cứt heo hỗn độn trong đó, ánh sáng chói lòa chợt lóe, nổ tung theo, giống như pháo hoa nở rộ bầu trời đêm.

“A—” Ba tử Vạn Thánh Cung ngay phía lãnh trọn, đồng loạt phân gà cứt heo b.ắ.n trúng mặt.

【 Hóa là phân!!! 】

【 Chiêu của Thanh Linh Sơn bẩn thỉu quá! 】

【 Cách Huyền Thiên Kính cũng ngửi thấy mùi thối, ôiiiii! 】

【 Cứu mạng, đang gặm chân gà mà!! Tại mỗi ăn gì đều gặp những thứ ! 】

Mùi hôi xộc thẳng mũi, nhưng Vạn Thánh Cung chẳng kịp buồn nôn, liền ôm chặt mặt, phát tiếng kêu đau đớn t.h.ả.m thiết: “A— Mắt , mắt — Đau quá—”

Chúng tu sĩ chăm chú , chỉ thấy tử Vạn Thánh Cung nãy còn đầu, vênh váo tự đắc, chỗ dính phân gà cứt heo mặt đang thối rữa với tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt, xương cốt lộ , cực kỳ khủng khiếp.

【 Chà, chất lỏng Triền Ti Kỳ Liên đúng là đáng sợ thật. 】

【 Mẹ ơi! Đáng sợ quá! Mặt cũng đau theo! 】

【 Chân gà cho gặm đúng ! 】

Đế Kỳ phản ứng nhanh. Khi vệt phù quang thoáng qua, liền giơ tay tạo thế, một bàn cờ âm dương lớn hiện từ hư , bảo vệ năm tử Tử Viêm Giới còn , cùng với Du Tiếu Tiếu ở bên trong.

Lục Anh phản ứng cũng chậm, lập tức lùi vài bước, vặn lùi đến lưng Bách Lí Giác.

Bách Lí Giác, là Khí Tu, từng trọng thương ở Ninh Uyên Sơn xử lý kịp thời, còn cố chấp tham gia vòng tỷ thí đầu tiên của Thiên Cơ Các, dẫn đến di chứng kéo dài.

Hắn giơ tay tạo quyết phòng ngự, nhưng rốt cuộc chậm một bước, mu bàn tay dính một ít phân, lập tức bắt đầu thối rữa.

“Lục, Lục ...” Bách Lí Giác chịu đựng đau đớn, cầu cứu Lục Anh. Lục Anh lập tức giơ tay, bẻ gãy bộ cánh tay của Bách Lí Giác.

“A——!” Bách Lí Giác đau đớn run rẩy cả , mồ hôi ngừng nhỏ xuống trán: “Lục ...”

Lục Anh ba tử Vạn Thánh Cung khác thối rữa đến linh cốt và tắt thở trong thời gian ngắn, giải thích: “Không thể kéo dài nữa, là vì ngươi.”

Người Tử Viêm Giới và Thiên La Vu nhân lúc hỗn loạn nhảy cung điện ngầm, chuồn mất.

Lục Anh đám quỷ mị lao tới như châu chấu bên ngoài, mí mắt giật giật, vội vàng nắm lấy cánh tay còn của Bách Lí Giác, nhảy xuống theo.

Đột nhiên, hình cứng giữa trung.

Lục Anh đầu , chỉ thấy một chiếc lưỡi dài, quấn lấy eo Bách Lí Giác, sắp kéo Bách Lí Giác .

Khóe mắt Bách Lí Giác nứt toác: “Lục , cứu ! Lục ! Mau cứu ! Ta chết!”

Tuy sẽ c.h.ế.t thật, nhưng nếu linh thức quỷ mị ăn mất, khi rời khỏi đây linh thức ít nhiều cũng sẽ tổn thương.

Hắn thương đến linh cốt, thể thương đến linh thức nữa.

Trong khoảnh khắc, màu sắc âm u lóe lên trong mắt Lục Anh.

Thần Mộc Thiêm bạo phá hầm ngầm, còn đủ sức để bảo vệ Bách Lí Giác.

Từng chiếc lưỡi phá mà đến, tiếng ghê rợn của Thôn trưởng gần ngay mắt.

Chậm thêm một bước, cũng thoát .

Lục Anh hít sâu một , trong ánh mắt thể tin của Bách Lí Giác, buông tay Bách Lí Giác.

Lục Anh hai mắt đỏ ngầu, bi thương : “Bách Lí, ngươi ngoài chờ !”

Sau đó ngoảnh đầu nhảy xuống.

Giữa tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết của Bách Lí Giác, Lục Anh dám dừng chút nào, c.ắ.n chặt răng đuổi theo Tử Viêm Giới và Thiên La Vu.

Phân gà, cứt heo, chất cực độc.

Người thể loại chuyện , ngoài Thanh Linh Sơn , còn ai khác!

Thanh, Linh, Sơn!

Hắn thề, nhất định sẽ g.i.ế.c sạch Thanh Linh Sơn, báo thù cho của !

...

Sáu Thanh Linh Sơn chạy xa sâu trong điện ngầm, bỏ một lớn phía .

Huyền Thiên Kính rung lên ngừng.

Ôn Sương Bạch lấy xem.

【 Vạn Thánh Cung vòng loại một , còn năm . 】

【 Vạn Thánh Cung vòng loại hai , còn bốn . 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-61.html.]

【 Vạn Thánh Cung vòng loại ba , còn ba . 】

Lại qua một lát.

【 Vạn Thánh Cung vòng loại bốn , còn hai . 】

Tạ Tử Ân thấy , thò đầu qua liếc : “Đáng tiếc.” Không tiêu diệt .

Ôn Sương Bạch nghiêng đầu, đàn ông gần trong gang tấc, hỏi: “Chính ngươi Huyền Thiên Kính ?”

Tạ Tử Ân nhạt một tiếng: “Keo kiệt.” Sau đó như việc gì đuổi kịp Thẩm Hạc Phong.

Ôn Sương Bạch đuổi theo, hùng hổ: “Ngươi keo kiệt, ngươi đưa linh thạch cho dùng thử .”

Không ngờ, Tạ Tử Ân quả nhiên hề do dự liền : “Được.”

Ôn Sương Bạch khựng , kinh ngạc: “Ngươi hiện tại nghèo đến mức lấy một viên linh thạch chứ!”

Chỉ cần một viên, sẽ !

Tạ Tử Ân khen nàng: “Thông minh thật.”

Hắn hiện tại quả thật là nghèo rớt mồng tơi, lấy một viên linh thạch.

Trước khi đến Đế Châu, dùng hết linh thạch để trả nợ. Mặc dù , vẫn trả hết nợ.

Hai đấu khẩu vài câu, cho đến khi đội đầu dừng .

Thẩm Hạc Phong đầu , nhắc nhở: “Đường phía dễ tìm, tất cả cẩn thận một chút.”

 

 

Cung điện ngầm, từng con đường âm u chằng chịt đan xen, giống như mê cung.

Sáu Ôn Sương Bạch theo lộ trình mai rùa chỉ dẫn, một đường uốn lượn xuống. Giữa đường còn qua một cây cầu treo.

Họ lãng phí một chút thời gian cầu treo, chuẩn một món quà lớn cho những đến .

Chuẩn xong quà, họ mới tiếp tục .

Hiện tại, lộ trình chỉ , điểm cuối ngay gần đó. con đường phía đột nhiên im bặt, chỉ còn trống rỗng.

Họ ở cuối đường đen, xa điểm đen đại diện cho điểm cuối, và giữa hai nơi , đường .

Đường đến hồi kết. Ôn Sương Bạch bước xuống bậc thang cuối cùng, ngước mắt lên.

Sương đen bao trùm phía , tầm thể rõ bất kỳ cảnh tượng nào. Không ai bên trong sương đen giấu giếm điều gì.

Xung quanh tĩnh lặng rõ ràng, chỉ thể thấy âm thanh hô hấp nhỏ của .

Tu sĩ Minh Khiếu Cảnh, bóng tối ảnh hưởng đến việc . Rõ ràng, làn sương đen hề bình thường.

Lý Chước Hoa thi triển Huyễn Quang Quyết, cố gắng chiếu sáng.

pháp quyết thể bên ngoài sáng như ban ngày, trong gian sương đen mỏng manh như ngọn nến trong gió, chỉ thể chiếu sáng một vòng mờ nhạt xung quanh.

Ôn Sương Bạch suy nghĩ một lát, : “Chờ một chút.”

Nàng lấy Linh Sơn Sa Phù Lục, vẽ một tấm Huyễn Quang Phù.

Huyễn Quang Phù và Huyễn Quang Quyết tác dụng tương tự, nhưng phù lục bản là một loại pháp khí, thể tích tụ linh lực, khiến Huyễn Quang Phù mạnh hơn gấp mười Huyễn Quang Quyết.

Huyễn Quang Phù sáng lên ở đây, nhưng cũng chỉ thể chiếu sáng gian rộng hai mươi mét vuông.

Khoảng gian hai mươi mét vuông bất cứ thứ gì, trống trải bất thường.

Ngân Huyền gạch đá đất, nghiêng đầu phân biệt một lát, : “Đây hẳn là quảng trường ngoài điện chính.”

Hắn ngủ đủ , nên .

Lục Gia Nghiêu sợ hãi nhưng cũng tò mò, : “Vậy chẳng chỉ cần qua quảng trường , chúng thể đến điện chính?”

Ngân Huyền ừ một tiếng, giọng điệu dịu dàng: “ đoạn đường dễ .”

Xung quanh Trận Nguyên, chắc chắn cơ quan, ám khí hộ trận, hoặc là một vật phẩm kỳ quái nào đó.

Huyễn Quang Phù sáng một lát liền tắt.

Lục Gia Nghiêu sợ hãi hỏi: “Vậy chúng còn ?”

Ngân Huyền nhỏ: “Ta...”

Tạ Tử Ân: “Vô nghĩa.”

Ôn Sương Bạch: “Đương nhiên chứ, đến thì đến luôn.”

Thẩm Hạc Phong: “Lục Tam Thổ, ngươi đừng nhát!”

Lý Chước Hoa, càng đến nơi nguy hiểm càng phấn khích: “Đi! Kiếm Tu nên thẳng tiến lùi!”

Ngân Huyền: “............”

Hắn lặng lẽ nuốt hai chữ ‘tùy tiện’ trở , sửa lời: “Ừm, . Tam Thổ sư đừng sợ, ngươi sát , bảo vệ ngươi.”

“Ngân sư ngươi nhất!!” Lục Gia Nghiêu cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng chạy đến chỗ Ngân Huyền.

Thư Sách

Mấy thương lượng một lát, xác nhận phương châm chiến lược cho chuyến , .

 

Loading...