Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-09-30 10:16:14
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【Ái chà, lắm ?】
【Có gì mà , họ đang thi đấu chứ giao lưu tình cảm. Hơn nữa, ở trong cũng c.h.ế.t thật, mà quy tắc thi đấu cũng cho phép.】
【Xong , Thanh Linh Sơn và Ngọc Tê Cốc sắp trưởng thôn ăn thịt ?】
Trong hình ảnh, Ôn Sương Bạch phản ứng cực nhanh, lập tức lấy một vật từ trong nhẫn trữ vật nhét tay Tạ Tử Ân, đồng thời còn đầy ẩn ý mà véo nhẹ ngón tay .
Đầu ngón tay Tạ Tử Ân tê rần vì cái chạm của nàng, suýt chút nữa ném văng mẩu đồ vật xù xì trong tay . May mà định lực của cực mạnh, bình tĩnh cất món đồ lưng phía đại sư việc của .
Ôn Sương Bạch hai lời, nhanh như chớp chạy đến mặt trưởng thôn, vô cùng nịnh nọt mà hành lễ: “Chào trưởng thôn ạ! Ngọn gió nào đưa ngài đến đây , ngài bước đây khiến cho căn phòng của chúng như rồng đến nhà tôm ạ!”
Các tử khác: “???”
【???】
Trưởng thôn ngẩn , nhếch miệng một cách khoái trá: “Nghe các ngươi mang gà đây …”
“Dạ đúng ạ,” Ôn Sương Bạch với giọng thành khẩn, “Trưởng thôn giao cho chúng việc cho gà ăn, chúng chăm sóc chúng cho thật , nuôi cho chúng trắng trẻo mập mạp mới giao cho trưởng thôn . Vì chúng dám lơ là, mới mang chúng để ngày đêm bảo vệ! Dù đây cũng là kế sinh nhai mà trưởng thôn ban cho chúng , ngài chính là đại ân nhân của chúng ! Ngài rộng lượng nhân đức như , chúng tự nhiên tận tâm tận lực!”
“Ừm, ừm… Nói thì đúng là như .” Trưởng thôn vẫn nàng một cách thèm thuồng, “Chỉ là…”
Tạ Tử Ân từ phía gần.
Ôn Sương Bạch lập tức đưa tay, nhận lấy một vật từ , đó vô cùng thành thục mà đưa cho trưởng thôn: “Không ngờ của Càn Nguyên Phái phiền trưởng thôn ngài vì một chuyện nhỏ nhặt như . Trưởng thôn trăm công ngàn việc, buổi tối cần nghỉ ngơi cho , bọn họ thể điều đến thế!”
Trưởng thôn thấy, liền vội vàng ném thứ đó miệng, hùa theo lời Ôn Sương Bạch, ánh mắt về phía tên tử Càn Nguyên Phái tố cáo, âm u : “Phải, đúng , ngươi điều như thế…”
Ở một bên, cô gái nhỏ của Ngọc Tê Cốc kỹ , thứ đó chẳng là đuôi cáo của cô bé … chỉ là một mẩu nhỏ thôi mà…?
Mọi trong Ngọc Tê Cốc: “?”
Ngay khoảnh khắc ánh mắt của trưởng thôn sang, tên tử của Càn Nguyên Phái chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân lan thẳng lên đỉnh đầu.
Trưởng thôn với ánh mắt tham lam: “Gây lục đục nội bộ, hãm hại đồng môn, tội đáng chết!”
Một luồng thở tà ác, lạnh lẽo ập tới. Tên tử của Càn Nguyên Phái còn kịp cử động lưỡi của trưởng thôn cuốn .
Trưởng thôn lớn nghênh ngang rời . Tiếng khà khà lẫn trong tiếng gặm da ăn xương rôm rốp vọng từ cánh cửa gỗ khép , khiến khỏi rợn tóc gáy.
Trong phòng lặng ngắt như tờ.
Ôn Sương Bạch lạnh lùng quan sát tất cả chuyện xảy .
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, kết hợp với cốt truyện trong nguyên tác, Ôn Sương Bạch khẳng định rằng cả quỷ mị và những chơi trong thôn đều ràng buộc bởi những quy tắc nhất định. Lão già quỷ quái là trưởng thôn, tất nhiên thể tùy tiện g.i.ế.c những phu công nhật trong thôn. Ngay cả việc nhà, cũng cần gọi thì mới thể bước .
Quy tắc những điều lệ cố định, ví dụ như họ là phu công nhật thì thành công việc giao. cơ sở đó, các điều khoản khác kẽ hở để lách luật.
Trưởng thôn ăn thịt họ, cần một lý do “hợp lý”. Hai chữ “hợp lý” chính là chỗ để xoay xở. Rốt cuộc là việc họ mang gà và ch.ó nhà là sai, việc Càn Nguyên Phái tố cáo là sai, phụ thuộc việc ai lý hơn, và tên trưởng thôn quỷ quái nghiêng về phía ai.
Thư Sách
Khi Ôn Sương Bạch gặp tiểu hồ ly của Ngọc Tê Cốc, khi cô bé cho con ch.ó đen ăn đuôi cáo, con ch.ó rõ ràng trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều. Nàng đoán rằng, đuôi cáo lẽ thể tạm thời giành một chút thiện cảm của quỷ mị.
Quả nhiên, thử chứng thực suy đoán của nàng.
Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân ngầm trao đổi ánh mắt, trở về khu vực của Thanh Linh Sơn .
Trước Huyền Thiên Kính, vô tu sĩ nín thở dám lên tiếng. Mãi đến khi hai họ về chỗ, mới hồn, đó liền bùng nổ tranh luận.
【Trời đất ơi! Vừa sợ c.h.ế.t khiếp, cứ tưởng Ngọc Tê Cốc của tiêu ! May quá may quá, cảm tạ Thanh Linh Sơn tay tương trợ!】
【… Thế mà cũng á??】
【Đến cả quỷ cũng thích lời ý ! Các vị nhớ kỹ , đây chính là tầm quan trọng của việc lời ngon ngọt đấy!!】
【Cái đuôi cáo quan trọng ? Sao thấy cái đuôi cáo mới là mấu chốt của vấn đề nhỉ?】
【Đây chẳng lẽ là câu trong truyền thuyết “ tiền mua tiên cũng ” ?】
【Rõ ràng chỉ là một mẩu đuôi cáo nhỏ xíu! Trước đó vẫn luôn xem kênh của Ngọc Tê Cốc, tiểu hồ ly của chúng cho ch.ó đen ăn là nguyên một cái đuôi, một ngày nó ăn mười mấy cái! Khẩu phần ăn của trưởng thôn còn bằng một con chó!】
【Cô gái của Thanh Linh Sơn phản ứng nhanh thật, là ai ?】
【Ôn Sương Bạch! Là Ôn Sương Bạch sư của chúng ! Nàng là khí tu, luyện khí cũng siêu giỏi nữa!】
【Gia đình ơi, thể tìm cô luyện khí ?】
Vị sư tỷ nhiệt tình quảng cáo: 【Được chứ, nick Huyền Thiên của cô là Luyện Khí Tiểu Ôn, đều thể kết bạn. Cô là luyện khí sư đáng tin cậy nhất mà từng gặp trong mấy năm nay!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-46.html.]
【Ôn Sương Bạch cũng quá đáng thật? Dọa trưởng thôn là , tại còn dẫn dắt trưởng thôn hại tên tử của Càn Nguyên Phái chứ! Tâm địa của cô gái cũng ác độc quá !】
【?? Chẳng lẽ tử Càn Nguyên Phái các tố cáo ?】
【Ủa chẳng chính các đây là thi đấu chứ giao lưu tình cảm , hơn nữa cũng c.h.ế.t thật mà.】
【 , gieo gió gặt bão, đáng đời.】
Càn Nguyên Phái trong phút chốc mất ba tử, đàn heo để ngoài trời cũng rõ sống chết. Ba tử còn nghiến răng ken két, ánh mắt căm hận hề che giấu Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân, lập tức bày kiếm trận, xông thẳng đến đ.á.n.h lén lưng hai : “Các ngươi đó cho ——! Trả mạng cho sư của !”
Ôn Sương Bạch vẫn bước , thèm đầu , giả vờ thắc mắc hỏi: “Này, Tạ Tử Ân, ngươi xem, lúc nãy kẻ ác đến, kẻ đến cái rắm cũng dám đ.á.n.h một tiếng. Sao bây giờ nhằm một yếu đuối, đáng thương và bất lực như mà gây sự, là chuyện gì ?”
Ôn Sương Bạch lắc đầu thở dài: “Phải rằng, chỉ là một khí tu tay trói gà chặt thôi mà.”
Tạ Tử Ân: “…………”
Trên Huyền Thiên Kính: 【…………?】
Thẩm Hạc Phong lập tức nhảy chửi: “Ta , chứng tỏ đối phương chỉ là một lũ chuyên bắt nạt kẻ yếu, đồ nhát gan!!”
Lý Chước Hoa rút Lưu Hồng kiếm , nhẹ nhàng đ.á.n.h tan kiếm trận của ba , giống như gà bảo vệ con mà che chắn cho sư sư lưng, trong mắt chiến ý ngùn ngụt: “Lũ nhát gan, phục thì tới đây chiến!”
【Oa! Tỷ tỷ ngầu quá!】
【Sao năm còn của Thanh Linh Sơn chẳng quan tâm gì đến trận chiến , một thì đang dỗ gà con ngủ, một thì tỉnh táo bao giờ, một thì đang sửa tóc, hai thì đang chuyện riêng?】
【Thì đó là Chước Hoa sư tỷ mà!】
【Lưu Hồng kiếm , ai dám tranh tài!】
Quả nhiên, trong hình ảnh, ba của Càn Nguyên Phái rõ ràng chùn bước. Lý Chước Hoa xuất kiếm, họ là đối thủ của nàng.
Đang nghĩ cách rút lui cho đỡ mất mặt thì Du Tiếu Tiếu lên, bụng : “Các vị đừng đ.á.n.h nữa, lỡ gọi trưởng thôn thì . Mọi xin hãy bớt giận, xảy chuyện như ai mong cả, mau chóng tranh thủ buổi tối nghỉ ngơi cho , trời sáng còn nhiều việc chờ chúng đấy.”
Ba nam tử của Càn Nguyên Phái cô gái xinh như tiên nữ của Vạn Thánh Cung, ánh mắt lộ vẻ cảm kích, thu kiếm : “Sư , chuyện chúng tạm thời so đo nữa.”
Lý Chước Hoa: “?”
Lý Chước Hoa vô cùng khó chịu liếc Du Tiếu Tiếu một cái, khẽ : “Mất hứng.”
Nói nàng bực bội thu kiếm về.
* Màn đêm dần trở yên tĩnh, bảy đại môn phái chiếm cứ một khu vực để nghỉ ngơi.
Tại khu vực của Vạn Thánh Cung, Lục Anh cầm Thần Mộc Thiêm, cúi đầu đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng liếc về phía Thanh Linh Sơn, sang Ngọc Tê Cốc.
Trước đây ở bí cảnh Thái Hoa sơn, hình ảnh của huyễn tinh cầu chỉ cung cấp cho các trưởng lão xem và âm thanh, nên Lục Anh hành sự kiêu ngạo hơn nhiều. thánh tháp thì khác, cuộc thi ở đây hình ảnh âm thanh, còn phát công khai cho bộ giới tu chân Huyền Thiên Kính. Tuy thỉnh thoảng thánh tháp sẽ che một vài hình ảnh và âm thanh, nhưng ai sẽ che những gì, nên Lục Anh khiêm tốn hơn nhiều.
Du Tiếu Tiếu đang trò chuyện với Bách Lý Giác. Lục Anh ngẩng đầu lên gọi: “Tiếu Tiếu.”
“Lục Anh ca ca, chuyện gì ?” Du Tiếu Tiếu chạy tới, xuống bên cạnh Lục Anh.
Lục Anh cúi đầu, nhỏ giọng dặn dò Du Tiếu Tiếu: “Tiếu Tiếu, thể thử kết với cô gái nhỏ của Ngọc Tê Cốc ? Đuôi cáo của cô lẽ sẽ tác dụng lớn với chúng .”
Du Tiếu Tiếu , lúm đồng tiền nở rộ như hoa: “Lục Anh ca ca, chúng tâm đầu ý hợp thật đó. Em cũng thích cô , trông cô đáng yêu quá. Vừa nãy em còn đang nghĩ nên qua chào hỏi một tiếng , bây giờ em qua đó nhé, mang cho cô một ít Tích Cốc Đan của chúng ?”
Ở vòng thi đầu tiên của thánh tháp, để giảm độ khó cho các tử, y tu phép luyện chế một lượng Tích Cốc Đan, Hồi Linh Đan, Tinh Thần Đan và các loại đan d.ư.ợ.c cơ bản khác mang . Mặc dù lượng đủ dùng trong bảy ngày, nhưng trong thôn Điền gia linh thực, y tu nguyên liệu sẽ thể luyện chế thêm đan dược. Không ai sẽ xảy chuyện gì, vì những viên đan d.ư.ợ.c cơ bản coi là tài nguyên khan hiếm, môn phái nào đem cho khác. Tiếu Tiếu hào phóng như , của Ngọc Tê Cốc chắc chắn sẽ vô cùng cảm kích.
Lục Anh: “Được, mang sáu viên cho họ .”
Khi Du Tiếu Tiếu đến chỗ Ngọc Tê Cốc, mấy họ đang xé thứ gì đó từ các loại pháp khí của .
Nghe của Vạn Thánh Cung đến tìm, Ngọc Tiểu Li thắc mắc: “Có chuyện gì ? Tỷ tỷ tìm việc gì ?”
“Không chuyện gì to tát .” Giọng Du Tiếu Tiếu dịu dàng, “Ta nghĩ các chắc dọa sợ, nên đến xem thử. , đây là Tích Cốc Đan do y tu của môn phái chúng tự , đặc biệt mang đến cho các nếm thử.”
Ngọc Tiểu Li liếc , cô bé ăn loại Tích Cốc Đan đủ tinh khiết , hơn nữa cô bé cũng thiếu.
Ngọc Tiểu Li từ chối một cách lịch sự: “Không cần tỷ tỷ, chúng tự đủ .”
Du Tiếu Tiếu: “Tiểu Li cần khách sáo với , nhận lấy , đây là chút lòng thành của .”
“Thật sự cần ạ,” Ngọc Tiểu Li , “Trước khi chúng thi, các trưởng lão trong cốc đặc biệt dặn dò, chỉ ăn Tích Cốc Đan do a tỷ y tu của chúng thôi, thể lời trưởng lão .”
“Được thôi, khó các nữa. Sau các cần giúp đỡ gì đều thể đến tìm Vạn Thánh Cung chúng .” Du Tiếu Tiếu chân thành , “Tiểu Li , thích , chúng thể bạn ?”
Ngọc Tiểu Li suy nghĩ một lát: “Chắc là gì cần giúp ạ.”
Sau đó, cô bé nghiêng đầu Du Tiếu Tiếu, tò mò hỏi: “Người thích nhiều, nhưng lý do cũng nhiều, lý do của tỷ tỷ là gì?”
Du Tiếu Tiếu sững sờ: “Không lý do gì cả, chỉ là cảm thấy hợp nhãn của .”
“Vậy ?” Đôi mắt hồ ly của Ngọc Tiểu Li màu bích nhạt, trong veo và lanh lợi. Cô bé đ.á.n.h giá Du Tiếu Tiếu từ xuống một lượt, híp mắt , “Vậy thì xin nhé, tỷ tỷ hợp nhãn của lắm , bạn với tỷ.”
Cách đó xa, Lục Gia Nghiêu dỗ đàn gà con ngủ xong, đang tinh tường theo dõi động tĩnh chiếc giường chung, quên tường thuật trực tiếp cho các thành viên trong đội của : “Du Tiếu Tiếu tìm con tiểu hồ ly của Ngọc Tê Cốc !”
Tạ Tử Ân và những khác đang sắp xếp chỗ ngủ. Ôn Sương Bạch thì đang kiểm tra trận pháp cách âm mà vẽ xong. Trận pháp thể ngăn cách âm thanh của họ, để các môn phái khác thấy, đồng thời ngăn cản họ tiếp cận. Nàng cần ngước mắt cũng thể nắm bắt bộ tình hình nhờ khả năng tường thuật trực tiếp của Lục Gia Nghiêu.