Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-09-30 03:12:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

【Tương tác với quỷ mị nhất thiết sẽ gặp nguy hiểm, ngược còn thể nhận manh mối. hành động cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một chút là sẽ ăn thịt, quẻ tu của núi Thanh Linh lá gan cũng lớn thật.】

【Ta thấy cả đám Thanh Linh Sơn lá gan ai cũng lớn, Ôn Sương Bạch ở bên khi khống chế con ch.ó đen cũng khắp nơi bắt chuyện, chào hỏi với dân làng…】

【Còn vị y tu nữa, còn hỏi đường dân làng, hỏi xong còn cảm ơn, lễ phép.】

【?】

【Còn ba ở chuồng gà thì ?】

【Một trông gà con, một ngủ, một chán quá đả tọa.】

Các tu sĩ mới từ kênh của các môn phái khác sang hóng chuyện:

【???】

【Sao Thanh Linh Sơn chẳng giống môn phái nào khác ?】

【Các môn phái khác đang vật lộn giữa sự sống và cái chết, bên của họ thảnh thơi thế?】

【Chẳng , nhiệm vụ cho gà ăn trả thánh thạch thấp nhất mà.】

【Chỉ là hồi quang phản chiếu khi c.h.ế.t thôi. Bảy ngày qua , Thanh Linh  Sơn đội sổ về thánh thạch, lúc đó họ sẽ .】

【Ta thấy chắc , ngược cảm thấy các tử của  Thanh Linh  Sơn hề đơn giản…】

Sau khi xem quẻ cho tất cả các bà thím xong, Thẩm Hạc Phong đảo mắt một vòng : “Các đại nương thích là , mấy ngày tới ngày nào cũng sẽ đến xem miễn phí cho các vị!”

“Ồ, ngày nào cũng tới …” Một bà thím đột nhiên ghé sát tai Thẩm Hạc Phong, chiếc lưỡi dài của bà cuốn lấy một lọn tóc của nuốt chửng. Cuối cùng, bà hài lòng chỗ cũ, “Được thôi, nhưng tiểu đạo sĩ cẩn thận đấy nhé, nhớ là khi trời tối thì đừng khỏi cửa, hô hô hô hô…”

Đám bà thím rộ lên một cách man rợ.

Thẩm Hạc Phong, mà đêm cuộc thi mới chi một khoản lớn hai trăm linh hai linh thạch để mua t.h.u.ố.c mọc tóc từ Tạ Tử Ân, mới mọc một mái tóc dài rậm rạp: “……”

Khốn kiếp, tóc của a a a a! Ăn gì ăn ăn tóc của , lũ quỷ mị c.h.ế.t tiệt!!

 * Ở một vị trí gần cổng thôn, Tạ Tử Ân bờ ruộng, xa ba thửa ruộng lúa lớn.

Đang là mùa thu vàng óng, những bông lúa trĩu nặng, nhưng thỉnh thoảng m.á.u tươi b.ắ.n lên, nhuộm đỏ cả một vùng.

Những thửa ruộng kéo dài vài dặm, gần cổng thôn. Thửa ruộng của Tử Viêm Giới thậm chí một nửa ngoài thôn, nơi ít yêu thú quỷ mị ô nhiễm đang ngừng tấn công các tu sĩ.

Vị trí địa lý của các thửa ruộng của Thiên La Vu và Vạn Thánh Cung hơn một chút, nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Chưa đầy nửa ngày, đội của họ ít thương, trông vô cùng chật vật.

Y tu của Vạn Thánh Cung băng bó xong vết thương cho Du Tiếu Tiếu. Ánh mắt cô lay động, liếc thấy một nam tử áo trắng cách đó xa, liền ngẩn . Nhớ điều gì đó, cô vui vẻ ngự kiếm bay qua.

Tầm mắt của Tạ Tử Ân vẫn đang dừng ở ngoài thôn.

Trên đường , hỏi thăm một vài thông tin từ dân làng. Đây là một ngôi làng tồn tại từ 500 năm . Ngôi làng dường như một trận pháp nào đó, ngăn chặn sự tấn công của yêu thú và quỷ mị từ bên ngoài. Ngay cả những quỷ mị trong thôn cũng chịu sự ràng buộc của một quy tắc nào đó, dám càn.

Cuộc thi ở thánh tháp chỉ đơn giản là cho gà ăn cắt lúa, nhiệm vụ lớn nhất hẳn là…

“Tử Ân ca ca, đến tìm ?” Giọng của Du Tiếu Tiếu cao vút lên.

“…” Tạ Tử Ân liếc nữ chính bay tới, mặt cảm xúc, “Trời còn tối.”

Du Tiếu Tiếu hiểu: “Hả? Tử Ân ca ca, lời của ý gì ?”

“… Không tìm cô.” Sắc mặt Tạ Tử Ân lộ vẻ mất kiên nhẫn, “Với , họ.”

Du Tiếu Tiếu thương nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, nén sự khó chịu từ linh cốt, khẽ sửa : “Tạ ca ca.”

Tạ Tử Ân: “……”

Hắn bỏ cuộc. Nói chuyện với nữ chính đúng là ông gà bà vịt. Hắn nhấc chân định rời .

Du Tiếu Tiếu chặn : “Tạ ca ca, Tinh Thần Đan của hữu dụng, chúng hiện tại đang cần, thể luyện chế cho chúng một ít ?”

Tạ Tử Ân như một con ngốc: “?”

Du Tiếu Tiếu thấy vẻ mặt của Tạ Tử Ân, cẩn thận : “Chúng sẽ trả linh thạch.”

Tạ Tử Ân: “Cút.”

“Tạ ca ca…” Du Tiếu Tiếu bao giờ nghĩ rằng thiếu niên từng nguyện ý vì cứu nàng mà màng tất cả thể những lời như với , nhịn giải thích, “Tạ ca ca, gia nhập Vạn Thánh Cung, cũng rời khỏi  Thanh Linh Sơn, chỉ là sư mệnh khó trái…”

Tạ Tử Ân phát phiền. Hắn vốn quá độc miệng với phụ nữ, nhưng thể nhịn nữa: “Liên quan gì đến ? Bảo cô cút thấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-45.html.]

Du Tiếu Tiếu cố nén nước mắt, nghẹn ngào bỏ .

Ngự kiếm bay đến bờ ruộng, thấy Đế Kỳ bên phía Tử Viêm Giới đang một đám yêu thú vây quanh, cô vội rút kiếm xông qua, giúp Đế Kỳ đỡ một đòn: “Cẩn thận!”

【Ủa, giúp của Đế Châu?】

【Cô gái thật lương thiện, thắng cuộc thi là để môn phái giành nhiều thánh thạch, cho các môn phái khác giành ít . Vậy mà cô gái nguyện ý giúp đỡ Đế Châu, thật hiếm !】

【Thôi , các tử khác của Đế Châu cũng cần giúp đỡ kìa, chọn trúng Đế sư chứ? Rõ ràng là vì sư của mà đến! Cút !】

【Đừng , Tiếu Tiếu, cô luôn là một lương thiện.】

Trên Huyền Thiên Kính cãi ỏm tỏi. Tạ Tử Ân quan sát kỹ một lúc, định rời thì bỗng thấy một từ phía lưng đang cố bóp giọng gọi: “Tử Ân ca ca.”

Tạ Tử Ân: “……”

Giọng bình thường của Ôn Sương Bạch vốn trong trẻo, nhưng lúc ngọt đến phát ngấy. Tim Tạ Tử Ân lập tức run lên, cảm thấy gì đó .

Hắn nén cơn ớn lạnh trong lòng, cảnh cáo đến: “Đừng dẹo.”

Hắn còn sống thêm vài năm nữa.

Ôn Sương Bạch hì hì gần: “Sao nào, thu hoạch gì ?”

Thư Sách

Tạ Tử Ân nghiêng xuống, ghé tai Ôn Sương Bạch khẽ suy đoán của .

Hơi thở của đàn ông phả vành tai khiến Ôn Sương Bạch theo bản năng nghiêng đầu , cuối cùng “ừm” một tiếng: “Cũng giống như nghĩ.”

Nàng sắc trời, mặt trời xế chiều, sắp tối . Trong thôn , trời dường như tối nhanh. Nàng cho những thông tin hóng từ dân làng: “Đi thôi, về chuồng gà. Trong thôn , khi trời tối thể khỏi cửa.”

 * Trưởng thôn về phòng khi trời tối, nhưng các môn phái hàng đầu như Tử Viêm Giới đều những phương pháp riêng để điều . Càn Nguyên Phái thực lực yếu hơn, chuyện , nhưng thấy tất cả đều vội vã về nơi ở, họ cũng thông minh theo về.

Khi tia sáng cuối cùng nơi chân trời sắp tắt, các tử của các đại môn phái đều lượt trở về nơi ở.

Tất cả đều ở chung một phòng, trắng là một chiếc giường chung cực lớn, ghép từ bảy tấm ván gỗ dài đặt mấy cái đôn đá.

Người của Càn Nguyên Phái chọn một chỗ, trong lòng còn vui mừng. Họ cũng xem qua điểm nhiệm vụ của các môn phái khác. Heo của họ cũng là heo bình thường, nuôi khó, giống như ch.ó ăn thịt , ao cá và ruộng lúa sẽ yêu thú xuất hiện. Nhiệm vụ đơn giản, nhiều thánh thạch hơn Thanh Linh Sơn, vòng họ quả thực là thắng dễ như chơi!

vui mừng bao lâu, họ thấy sáu của  Thanh Linh  Sơn đang cẩn thận khiêng một cái lò luyện đan lớn tới. Bên trong lò còn động tĩnh, ngừng tiếng “chíp chíp chíp” vọng . Là tiếng kêu của đàn gà con.

Mấy của Càn Nguyên Phái: “?”

Khi tia sáng cuối cùng biến mất, của Ngọc Tê Cốc cũng hợp lực lôi con ch.ó đen chạy .

“Rầm” một tiếng, cánh cửa lớn lập tức đóng sập , ngăn cách với màn đêm bên ngoài.

Cô gái nhỏ của Ngọc Tê Cốc lau mồ hôi trán, thấy Ôn Sương Bạch thì mắt sáng lên, dẫn theo các sư tỷ của gần, cảm kích : “Tiểu Ôn tỷ tỷ, cảm ơn tỷ nhắc chúng mang cún con , nếu chắc chúng bỏ quên nó ở bên ngoài …”

Lời cô còn dứt, sắc mặt của những Càn Nguyên Phái lập tức sa sầm.

Toi !

【Người của Càn Nguyên Phái phản ứng chậm quá!】

, bốn môn phái đều đặt trận pháp bảo vệ ao cá và ruộng lúa, nuôi gà nuôi ch.ó thì cũng mang gà ch.ó về . Chỉ họ là để heo ở bên ngoài mà gì cả, mà thiếu suy nghĩ thế.】

【Nói trắng ngu yếu.】

Một tử của Càn Nguyên Phái chút suy nghĩ, vội vàng chạy đến cửa, đẩy mạnh cánh cửa lao ngoài: “Ta mang heo… A ——!”

Một chiếc lưỡi đen như mực từ trong bóng tối đột nhiên thè , trong nháy mắt cuốn lấy tên tử đó.

“Sư !” Một khác của Càn Nguyên Phái vội đuổi theo, ở cửa, đưa tay định cứu về, chiếc lưỡi đó cuốn lấy tay kéo màn đêm.

Màn đêm đen kịt, thể thấy chuyện gì đang xảy , nhưng thể thấy tiếng “rắc rắc” gặm xương đến rợn , cùng với tiếng kêu t.h.ả.m thiết đau đớn của tu sĩ.

Mọi chiếc giường chung ai dám nhúc nhích, chỉ thấy tiếng kêu vui sướng của đàn gà con và con ch.ó đen. Giữa những tiếng “gâu gâu gâu” và “chíp chíp chíp” liên hồi, cánh cửa gỗ từ từ khép .

Nếu lúc nãy cánh cửa đóng sập một cách vội vã là để những bên ngoài kịp trở về, thì bây giờ nó đóng một cách từ từ là đang hy vọng ở bên trong .

Và lúc , một ai dám bước về phía cửa dù chỉ một bước.

Tiểu hồ ly của Ngọc Tê Cốc vỗ vỗ đầu con ch.ó đen, khẽ : “Đáng sợ quá.”

Càn Nguyên Phái trong nháy mắt mất hai thành viên, đàn heo con để ở bên ngoài cũng lành ít dữ nhiều. Cái giá trả khi mất một con heo họ cũng gánh nổi, cứ đà , họ sẽ đội sổ…

chỉ cần  Thanh Linh  Sơn và Ngọc Tê Cốc loại họ, thì chuyện sẽ giải quyết!

Gã đàn ông mặt rỗ của Càn Nguyên Phái lập tức lớn tiếng : “Trưởng thôn! chuyện quan trọng bẩm báo!”

Cánh cửa gỗ “két” một tiếng mở . Trưởng thôn, với khóe miệng còn dính m.á.u tươi, lập tức bước phòng. Ánh mắt dừng làn da non mịn của các tu sĩ, nước dãi chảy dài, giọng kéo : “Chuyện gì thế?”

Gã mặt rỗ chỉ nhóm của Ôn Sương Bạch, oán độc : “Người của  Thanh Linh  Sơn và Ngọc Tê Cốc mang gà và ch.ó nhà!!”

 

Loading...