Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-09-30 02:48:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ôn Sương Bạch và những khác cũng gây chuyện. Bọn họ quả thật chút oan uổng, ai tự nhận chứ?

Mấy tiếp tục về phía vị trí của .

Chợt nhớ điều gì đó, Ôn Sương Bạch Tạ Tử Ân bên cạnh, vẫy vẫy ngón tay hiệu chuyện với .

Thư Sách

Tạ Tử Ân: “?”

Hắn nhíu mày gần, cúi xuống, ghé tai gần miệng nàng: “Có chuyện gì?”

“Kia chính là…” Ôn Sương Bạch liếc sảnh tiệc vàng son lộng lẫy, dừng một chút cẩn thận chọn từ, “‘Sống nhầm chân’ của ngươi đó.”

Tạ Tử Ân hiểu ngay lập tức: “…………”

Một lúc , mới : “Ta chỉ quan tâm khi nào nhà của mới xây xong.”

Ôn Sương Bạch: “… Sắp , mới bế quan ? Thi đấu xong về xây cho ngươi ngay!”

 

 

Yến tiệc bắt đầu, tu sĩ ca múa giúp vui. Khúc nhạc hào hùng sôi nổi, múa kiếm tạo những vệt sáng như cầu vồng, vũ công tung bay trong tà váy lụa. Giữa khí đó, ánh mắt của các tử từ các môn phái vô tình giao , mỗi đều những toan tính và tâm cơ riêng.

Chỉ riêng sáu trong góc là ăn uống vui vẻ, cực kỳ khoái hoạt.

Khi yến tiệc sắp kết thúc, chưởng môn của Tử Viêm Giới, Đế Tu Nguyên, xuất hiện mặt .

tu vi đỉnh cao của lục địa Huyền Thiên, nhưng vị lão giả tóc bạc khuôn mặt hằn sâu dấu vết của thời gian, hình gầy gò, trông vẻ khỏe.

“Rất vui vì tối nay thể thấy các con, những đứa trẻ, tụ họp tại đây.” Giọng lão giả hiền từ, giống như đang trò chuyện việc nhà, “Mười bảy năm trôi qua, thánh tháp mở , cơ duyên thuộc về các con đến.”

“Sự ảo diệu của thánh tháp, chỉ khi ở trong đó mới thể cảm nhận . Ta nguyện cho các con…” Đế Tu Nguyên mỉm , chân thành , “đều sẽ thu hoạch, giác ngộ.”

Đế Tu Nguyên tham gia cùng kỳ Huyền Thiên Đại Bỉ với chưởng môn và các vị Các chủ của núi Thanh Linh. Năm đó, ông dẫn dắt tử Tử Viêm Giới giành hạng nhất, một nữa đoạt thánh tháp, và từ đó tu vi một đường thăng tiến, leo lên đỉnh cao của giới tu chân.

Chỉ là, năm đó ông thương trong thánh tháp, linh cốt tổn hại, nên từ đó mang trong bệnh cũ.

Trong truyện, ở kỳ Huyền Thiên Đại Bỉ , nhóm của Du Tiếu Tiếu cũng giành hạng nhất mà chỉ về nhì. Hạng nhất vẫn thuộc về Tử Viêm Giới. Có điều, qua cuộc thi , Du Tiếu Tiếu và nam chính Đế Kỳ lòng .

Sau đó, Tạ Tử Ân nổi điên nhập ma, âm mưu hãm hại Đế Kỳ nhưng nam nữ chính liên thủ g.i.ế.c chết.

Không lâu , Đế Tu Nguyên bế quan thất bại, cứ thế mà qua đời, dọn đường cho nam chính lên chưởng môn. Đế Kỳ danh chính ngôn thuận kế vị, trở thành chưởng môn mới của Tử Viêm Giới và cưới Du Tiếu Tiếu.

Đó chính là kết cục HE trong truyện.

, còn một chuyện nữa,” Đế Tu Nguyên ho một tiếng , “Huyền Thiên Đại Bỉ khác so với thường lệ. Vòng sẽ áp dụng luật đào thải vị trí cuối cùng.”

Lời , sảnh tiệc như giọt nước rơi chảo dầu nóng, các tử mặt lập tức nổ tung.

“Cái gì? Đào thải vị trí cuối cùng?! Mọi khi là cùng thi đấu đến cuối xếp hạng dựa lượng thánh thạch ?”

, đổi luật?”

“Vậy bây giờ? Vốn dĩ nghĩ giành thứ hạng cao thì thánh tháp học hỏi kinh nghiệm cũng . với luật , môn phái chúng nhiều nhất cũng chỉ thể tham gia ba vòng…”

“Cũng chắc, Đế chưởng môn chỉ vòng đào thải vị trí cuối, chứ nghĩa là vòng nào cũng sẽ đào thải ?”

“Sự đến nước , nhiều vô ích. Kế hoạch bây giờ là tìm cách để loại ngay từ vòng đầu tiên.”

“Vậy thì dễ , loại ngay vòng đầu tiên chẳng là…” Gần như cùng lúc, nhiều tử mặt đều đồng loạt về phía nhóm của Ôn Sương Bạch.

Trở thành tâm điểm của những ánh mắt coi thường, sáu họ sớm ăn uống gần xong. Chẳng qua là vì các vị đại lão vẫn xong, nể tình bữa tiệc miễn phí nên họ mới về sớm mà thôi.

Ôn Sương Bạch và Tạ Tử Ân đều đang sách chuyên ngành, Lý Chước Hoa thì nhắm mắt đả tọa, Thẩm Hạc Phong cầm một chiếc mai rùa đang lẩm bẩm điều gì.

Chỉ một Lục Gia Nghiêu là lo lắng yên, rầu rĩ cho tương lai của đội Phát Tài: “Ai, luật đào thải chứ? Chúng sẽ loại ngay từ vòng gửi xe đấy chứ? Trước khi , trong làng Lục gia chúng đều sẽ xem thi đấu qua Huyền Thiên Kính. Nếu loại ngay vòng đầu tiên thì mất mặt chết…”

Ngân Huyền trái một cái, một cái, chống cằm suy nghĩ một lát.

Mỹ thực của Đế Châu quả thật tệ. mà phần ăn ít, đủ cho . Hắn để ý thấy dường như ai trong bữa tiệc gọi phần thứ hai… Thôi kệ, cứ hỏi thử .

Thế là, Ngân Huyền giơ tay, gọi một hầu đang bên cạnh và lịch sự hỏi: “Xin chào, thể cho thêm một phần nữa ?”

Vừa , Đế Tu Nguyên rời , đều đang theo ông, vì xung quanh một tiếng động, yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng kim rơi.

Thế nên, tất cả các tử mặt đều thấy câu của đại sư .

Mọi : “???”

Người hầu: “???”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-42.html.]

Tạ Tử Ân lật một trang y thư, với Ôn Sương Bạch: “Đại sư của ngươi c.h.ế.t xã giao .”

Ôn Sương Bạch: “……”

Bản đại sư chẳng hề để tâm. Chờ một lát, thấy hầu vẻ ngơ ngác, trông khó xử, hỏi: “Không ?”

Người hầu: “Dạ, chắc là ạ.”

Thế là, lâu , của Tử Viêm Giới dọn lên một bàn thức ăn mới cho đại sư .

Ngân Huyền bàn mỹ thực đầy ắp mặt, mỉm ôn hòa tao nhã cầm đũa lên.

Ôn Sương Bạch liếc , : “Không , đại sư của hạnh phúc .”

Tạ Tử Ân: “Đỉnh.”

 * Sáng sớm hôm , tử của bảy đại môn phái cùng tụ tập Huyền Thiên Thánh Tháp.

Thánh tháp trắng muốt, sừng sững đỉnh núi của Tử Viêm Giới, xuống chúng sinh, thần thánh và bất khả xâm phạm.

Hứa Các chủ hiếm khi bỏ cuốn truyện của xuống, chân thánh tháp và với nhóm Ôn Sương Bạch: “Mỗi vòng thi đấu trong thánh tháp đều khác , nhưng một điểm chung. Thi đấu sẽ phân thắng bại dựa lượng thánh thạch, các con lấy càng nhiều thánh thạch, thành tích sẽ càng .”

“Ngoài , tuy trong thánh tháp sẽ c.h.ế.t thật, nhưng mỗi một tử vong đều sẽ gây tổn hại đến bản thể của các con. Mỗi kỳ Huyền Thiên Đại Bỉ đều tử vì c.h.ế.t trong thánh tháp quá nhiều, khi ngoài tu vi phế hết, trở thành kẻ ngây dại.” Những lời , Hứa Tĩnh Thư với họ Thanh Điểu Hạm, nhưng bây giờ, bà nhắc một nữa, “Vì hy vọng các con ở bên trong, lấy tính mạng trọng, chớ nên đùa giỡn.”

“Các chủ yên tâm, chúng con đều ghi nhớ ạ.” Ôn Sương Bạch nghiêm túc lắng , gắn cây bút 400 Hỏa Linh Tiên.

Quy tắc thi đấu trong thánh tháp điểm tương đồng với bí cảnh Thái Hoa sơn, đó là mỗi tử chỉ thể mang theo một pháp khí, và pháp khí đó vượt quá tu vi của bản .

Trước đây Ôn Sương Bạch chỉ Hỏa Linh Tiên nên bận tâm về điều . bây giờ nàng thêm cây bút 400, vì khi quy tắc , nàng tìm cách gắn hai thứ với . Giống như kiếm và vỏ kiếm, thánh tháp thể đây là hai món đồ ? Thẩm Hạc Phong cũng tương tự với mai rùa và Phệ Linh Phiên của .

Hứa Tĩnh Thư suy nghĩ kỹ , những gì thể dặn dò bà đều dặn dò cả , vì cầm cuốn truyện lên.

Bỗng nhiên, bà nhớ một chuyện nhỏ.

Chuyện vốn quá quan trọng, bà và các vị Các chủ khác đều cảm thấy cũng , nên ai từng đề cập đến. ngay lúc , bà nghĩ đến nó, chứng tỏ nó cũng ý nghĩa riêng.

“À, đúng ,” Hứa Tĩnh Thư , “Một thánh thạch thể đổi một nghìn linh thạch.”

Ôn Sương Bạch: “Ừm… Hả? Cái gì??!”

Tạ Tử Ân, Ngân Huyền, Thẩm Hạc Phong, Lục Gia Nghiêu và Lý Chước Hoa đồng loạt sang .

Hứa Tĩnh Thư chút khó hiểu, bà vuốt phẳng trang sách chi tiết hơn: “Sau khi thi đấu kết thúc, các con thể dựa lượng thánh thạch hiển thị Huyền Thiên Kính để đến Tử Viêm Giới đổi lấy linh thạch, một thánh thạch đổi một nghìn.”

Ôn Sương Bạch: “!”

Ôn Sương Bạch: “Các chủ, sớm ạ?”

Bây giờ nàng cảm thấy ba tháng bế quan vẫn đủ nỗ lực, lẽ nàng cố gắng hơn nữa!

“Ta các con thiếu tiền đến .” Hứa Tĩnh Thư về phía Lý Chước Hoa, “Mấy đứa thiếu tiền thì thôi , con cũng thiếu lắm ?”

Lý Chước Hoa thành thật : “Thường quỵt linh thạch của con.”

Hứa Tĩnh Thư: “?”

Hình như chưởng môn qua, bảo là con gái của ngài khi tỷ thí kiếm pháp với khác thường họ thương bồi thường linh thạch gì đó.

Trong lúc Ôn Sương Bạch đang xoa tay, hừng hực khí thế và đầy mong đợi, cửa thánh tháp mở . Tất cả các tử tham gia thi đấu đều một luồng linh lực ôn hòa hút trong.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Ôn Sương Bạch phát hiện đang mặc một bộ quần áo hầu thô ráp, chen chúc cùng trong một khu đất trống. Bọn họ giống như một đàn heo con, đang đầu lựa chọn.

‘Người’ đó là một lão già, mặc một chiếc áo dài, trông cũng dáng con , nhưng sắc mặt xanh đen, móng tay dài nhọn, ánh mắt âm u quỷ dị.

Đó chính là quỷ mị nhốt bên trong thánh tháp.

Huyền Thiên Kính kết nối với sức mạnh của Huyền Thiên Thánh Tháp. Khi cuộc thi bắt đầu, tất cả các tu sĩ lục địa Huyền Thiên đều thể nhấn góc bên của Huyền Thiên Kính để theo dõi.

【A a a a tới , cha về Huyền Thiên Đại Bỉ, hôm nay cuối cùng cũng xem!】

【Trời đất ơi, cái gì thế , trông đáng sợ quá! Giữa ban ngày ban mặt mà dọa c.h.ế.t .】

【Đó là quỷ mị. Nói đến đây cảm tạ Thất Thánh của 500 năm , nếu bảy vị Thánh giả nhốt hết quỷ mị thế gian trong thánh tháp, thì loài chúng sớm chúng ăn thịt hết , chúng của ngày hôm nay?】

Lão già mặc áo dài âm u: “Chào mừng các vị phu công nhật đến với thôn Điền gia của . Thôn đang mùa thu hoạch, nhiều việc ai , các ngươi đến đúng lúc lắm.”

Hắn thè chiếc lưỡi dài , l.i.ế.m ướt trang giấy, mở một cuốn sổ : “Trong bảy ngày , chúng bảy công việc cần , mỗi việc cần sáu , các ngươi cho kỹ đây. Một, cho gà ăn, mỗi ngày một thánh thạch. Hai, cho heo ăn, mỗi ngày ba thánh thạch. Ba, cho ch.ó ăn, mỗi ngày năm thánh thạch…”

Ôn Sương Bạch còn đang chăm chú lắng thì trong đám đông đột nhiên giơ tay, ngay: “Trưởng thôn, chúng cho ch.ó ăn!”

Đó là của Ngọc Tê Cốc ở Vân Châu.

Trưởng thôn dùng đầu lưỡi danh sách, rõ chữ: “Được , việc cho ch.ó ăn giao cho các ngươi.”

Người của Ngọc Tê Cốc hài lòng lui về. Mục tiêu của họ rõ ràng, giành hạng nhất thì cũng thể loại ngay từ vòng đầu.

 

Loading...