Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-09-30 02:33:56
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Bà lão đáp: “Tin là, con và 《Diệu Linh tâm pháp》 duyên, những quyển còn lẽ con thể tự tìm thấy trong thánh tháp.”

Ôn Sương Bạch: “……”

Đây mà cũng gọi là tin ?

“Giai đoạn một của 《Diệu Linh tâm pháp》 đặt ở thư các suốt 80 năm, nhưng chỉ vài từng lật xem.” Khương Nhụy vỗ nhẹ lên vai Ôn Sương Bạch, ánh mắt tràn đầy sự tán thưởng, “Con cũng tử đầu tiên tìm thấy qua Huyền Thiên Kính. Đa bọn họ hoặc   dám thử, hoặc   chịu nổi cơn đau và bỏ cuộc vì thấy hiệu quả ngay lập tức. Người duy nhất kiên trì luyện xong giai đoạn một, đến nay chỉ con.”

Ôn Sương Bạch mỉm khiêm tốn: “Các chủ quá khen ạ, tử cảm thấy Diệu Linh tâm pháp , học nó là vinh hạnh của tử.”

trong lòng nàng nghĩ, chẳng qua là linh thạch để mua tâm pháp nào khác phù hợp hơn mà thôi… Tâm pháp đều quá đắt.

Bà lão chỉ , đột nhiên dùng chiếc quạt hương bồ phe phẩy nhẹ về phía Ôn Sương Bạch.

Giây tiếp theo, Ôn Sương Bạch chỉ cảm thấy trời đất mắt cuồng. Khi nàng định thần , nàng thấy đang ở trong một gian hư vô, khắp nơi là những phù văn trận pháp dày đặc, lóe lên những vầng sáng đủ màu, bao bọc lấy nàng.

Giọng của Khương lão thái thái từ bốn phương tám hướng vang vọng đến: “Bây giờ sẽ truyền thụ giai đoạn hai cho con. Ba tháng tới, con hãy ở đây bế quan cho .”

 * Giai đoạn hai của 《Diệu Linh tâm pháp》 dạy về phù văn trận pháp.

Tâm pháp thể tu luyện xuôi hoặc ngược.

Trước đây, Ôn Sương Bạch chỉ nghĩ luyện xuôi là để rèn luyện thể, cường kiện cốt. Sau khi luyện xong, nàng cũng cảm thấy thể trạng của lên nhiều. Khi đối đầu với yêu thú trong bí cảnh Thái Hoa sơn, nàng cảm thấy thua kém các thể tu kiếm tu bao nhiêu.

khi nội dung của giai đoạn hai tràn tâm trí, nàng mới rằng những gì luyện đây chỉ là bước đệm cho hiện tại.

Khương Nhụy nàng dùng sức mạnh của Diệu Linh tâm pháp để học cách khắc họa bộ phù văn trận pháp trong gian hư vô .

Nơi đây đến hàng vạn phù văn trận pháp, một tử bình thường mất nhiều năm mới học hết .

Huyền Thiên Đại Bỉ cận kề, Khương Nhụy thời gian để cô bé học từ từ. Trong lòng bà khỏi chút lo lắng, đứa trẻ chịu nổi .

Thế nhưng, trong lòng Ôn Sương Bạch chỉ niềm vui sướng.

Nàng vốn đang rầu rĩ vì điểm yếu của chính là phù văn trận pháp, đang nghĩ cách để cải thiện thì một vị danh sư dạy miễn phí tự tìm tới cửa.

… Trên đời chuyện như ?

Ôn Sương Bạch vô cùng cảm động, khi nhận lời, nàng chợt nhớ một chuyện, vội vàng lấy cây bút 400 và thỉnh giáo Khương Nhụy: “Xin Các chủ xem giúp tử, cây bút vấn đề gì ạ?”

“Không vấn đề gì cả,” Khương Nhụy chỉ liếc qua, “Chỉ là một khí linh nhỏ mới đời, ác ý. Con thích thì giữ , thích thì cứ luyện ngược tâm pháp là thể xóa nó bất cứ lúc nào.”

Ôn Sương Bạch yên tâm: “Vâng ạ.”

Thời gian trong gian hư vô kéo dài vô tận. Ôn Sương Bạch miệt mài học tập phù văn trận pháp quên cả ngày đêm, ham học hỏi như khát nước. Nàng dùng sức mạnh của Diệu Linh tâm pháp và cây bút 400 để khắc những phù văn học lên vách đá của gian hư vô.

Khi mệt đến kiệt sức, nàng ăn một viên Hồi Linh Đan hoặc Tích Cốc Đan mà Các chủ để .

Thỉnh thoảng học quá sức, cảm thấy bản quá căng thẳng, nàng sẽ dừng xem Huyền Thiên Kính để nghỉ ngơi một lát.

Qua tin nhắn trong nhóm, nàng khi nàng Khương Các chủ gọi , Tạ Tử Ân và các vị đại sư khác cũng đều các vị Các chủ và trưởng lão lôi đặc huấn.

Điều dẫn đến những tin nhắn trong nhóm [Hôm Nay Nên Phát Tài] trông mà phát hoảng.

【Thẩm Điên Tử: A a a lão phu sắp điên a a a tóc của lão phu a a a!】

【Lục Ba Thổ: Khó quá, luyện hát đến mức cổ họng chảy m.á.u mà trưởng lão vẫn bắt luyện tiếp, còn bảo chảy m.á.u , chảy nhiều sẽ quen!!!】

【Thẩm Điên Tử: Ta học bói quẻ đến rụng nửa đầu tóc , lão phu ! A!!!】

Tại Kiếm Pháp các, trong một gian hư vô tương tự, Ngân Huyền cũng đang vô cùng đau khổ.

Các chủ bắt luyện kiếm ở đây. Hắn vốn lên kế hoạch đấy, luyện ba canh giờ, ngủ ba canh giờ.

khi ngủ ba canh giờ, vị Kiếm Các chủ đột nhập giấc mơ của … Thế là chẳng ngủ ngon , vì trong mơ cũng luyện kiếm…

Ngân Huyền đau khổ tỉnh dậy, đầu tiên nhắn tin trong nhóm dù ít khi dùng Huyền Thiên Kính.

【Ngân Ngủ Gật: Muốn chết.】

【Thẩm Điên Tử: Muốn chết.】

【Lục Ba Thổ: Muốn chết.】

Thư Sách

Ôn Sương Bạch cứ học 500 phù văn trận pháp mở Huyền Thiên Kính xem một .

nào, nàng cũng thấy đại sư nhắn: 【Muốn chết.】

Tần suất ngoi lên than thở cao như , chỉ thể là đại sư thật sự c.h.ế.t lắm . Chắc là ngủ ngon.

【Lục Ba Thổ: Tại chỉ ba chúng chết?】

【Thẩm Điên Tử: Chắc là ba c.h.ế.t thật !】

【Lý Chước Hoa: Ta chết.】

【Luyện Khí Tiểu Ôn: Ta chết.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-40.html.]

【Không Có Tiền: Ta chết.】

Ba còn : ……

Trong lúc sáu đang sống trong nước sôi lửa bỏng, thì bên ngoài, mùa hè đến những ngày cuối cùng.

Một đêm nọ, chân núi Thanh Linh đổ một trận mưa rào. Sáng hôm , Văn Tâm thức dậy, mở cửa sổ thì thấy lá bạch quả trong sân nhuốm một màu vàng óng.

Núi rừng thu. Văn Tâm chạy đến ao cá cho cá ăn, đang thắc mắc tại nhị sư tỷ và đại sư vẫn ngoài, thì thấy giọng của Ôn Sương Bạch vọng tới từ cách đó xa: “Tiểu sư ! Mau giúp một tay!”

Văn Tâm vội , liền thấy nhị sư tỷ đang dìu đại sư bất tỉnh, một tay chống kiếm, loạng choạng bước tới.

Văn Tâm: “!”

Cô bé vội vàng chạy đỡ.

Hai tỷ đặt đại sư lên giường xong, Ôn Sương Bạch với Văn Tâm: “Sáng mai và đại sư    sẽ lên đường tham gia Huyền Thiên Đại Bỉ.”

Nghe , đôi mắt cô bé thoáng buồn.

sư tỷ mới về, nữa ?

“… Ta với Các chủ , cũng thể cùng chúng . Đến đó sẽ ở cùng các vị trưởng lão, ?” Ôn Sương Bạch rạng rỡ hỏi.

Mắt Văn Tâm sáng lên, vội ngẩng đầu: “Có ạ!”

Sáng sớm hôm , trời tờ mờ sáng, hai tỷ hợp sức khiêng đại sư đang ngủ say như c.h.ế.t đến chủ điện.

Pháp khí phi hành của môn phái, Thanh Điểu Hạm, đang lơ lửng đại điện, cao vời vợi, khó mà trèo lên .

Ôn Sương Bạch học thuật ngự , nàng đưa tiểu sư tu vi đủ lên , đó vận chuyển đại sư .

Tu vi của đại sư cao hơn nàng, nên việc vận chuyển chút vất vả.

Một nam nhân áo trắng ngang qua thấy liền đến giúp một tay.

Thẩm Hạc Phong vuốt mái tóc còn chẳng bao nhiêu của tới, cũng đưa một ngón tay , nâng một chân của đại sư lên.

Lục Gia Nghiêu với giọng khàn khàn chạy tới, nâng nốt chân còn .

Bốn đồng tâm hiệp lực, đưa đại sư bay lên trời, đặt lên thuyền.

Lúc năm đến nơi, Chước Hoa sư tỷ tu luyện Thanh Điểu Hạm hơn nửa canh giờ.

Một nữ tử cầm theo cuốn truyện lên, liếc : “Người đủ cả , thôi.”

Thế là, ngay khoảnh khắc bình minh ló dạng, cả đoàn cưỡi Thanh Điểu Hạm, bay nhanh về phía Tử Viêm Giới của Đế Châu.

Do Ôn Sương Bạch và mấy khác bế quan muộn, thời gian bắt đầu Huyền Thiên Đại Bỉ gần.

, núi Thanh Linh tổ chức nghi thức tiễn đưa cho cả đoàn, nhưng gần chủ điện vẫn một đám tử tự phát tập trung đến tiễn.

Thấy cảnh tượng , vô cùng khó hiểu và lo lắng.

“Sao một khiêng lên theo chiều ngang ??”

“Bị thương ? Huyền Thiên Đại Bỉ còn bắt đầu mà thương , núi Thanh Linh của chúng đây!”

“Không nữa, trông hình như còn là một kiếm tu? Lần tử mà núi Thanh Linh chúng cử đáng tin cậy thế ? Chẳng lẽ sắp đội sổ nữa ?”

Một chuyện : “Đó là Ngân Huyền, tuy trông đáng tin lắm, nhưng sư phụ , kiếm pháp của vị sư lợi hại.”

“Thôi !” Một nam tử khác vẻ mặt oán hận, độc địa : “Mấy đó chỉ dựa chút thông minh vặt vãnh mới đẩy Lục sư và Bách Lý sư để giành hạng nhất ở bí cảnh Thái Hoa sơn thôi! Nếu xét về tu vi thực lực, ngoài Chước Hoa sư tỷ , năm còn bằng một ngón chân của Lục sư ! Giờ thì , thực lực thật sự thì vùi dập, còn những kẻ tiểu nhân chỉ giở trò thì mặt. Núi Thanh Linh chúng phen coi như xong, ba liên tiếp đội sổ, ngoài còn dám nhận tử núi Thanh Linh nữa!”

“Nhắc mới nhớ, các ngươi , Độc Cô trưởng lão và Du Tiếu Tiếu , Lục sư và Bách Lý sư cũng rời khỏi núi Thanh Linh theo họ ?”

“Nghe là chuyện của tháng .” Có than thở, “Ai, núi Thanh Linh của chúng thật sự ngày càng xuống. Cũng may là còn ở Thanh Châu, chúng ngoài còn chút thể diện, chứ ở sáu châu còn , chẳng ai coi tử  Thanh Linh  Sơn gì.”

“Mấy ? Sao nâng khác lên mà hạ thấp uy phong của thế?” Một vị sư tỷ từng mua đồ của Ôn Sương Bạch thiện cảm với nhóm của tiểu Ôn sư , khỏi bênh vực, “Còn bắt đầu thi đấu, các ngươi chúng sẽ đội sổ?”

“Chẳng lẽ còn thể giành hạng nhất chắc?! Trời sáng đó đại tỷ, tỉnh !”

Vị sư tỷ tức đến trắng mặt: “Ngươi đừng sớm, cũng khả năng đó!”

“Nếu bọn họ mà giành hạng nhất,” một nam tử nốt ruồi mũi đầy vẻ khinh thường, giơ ngón cái chỉ với một cách hài hước, “ sẽ biểu diễn ăn phân cho xem!”

Mấy sư cùng phá lên và hò reo: “Hay! Nói lắm!”

Vị sư tỷ xông lên, túm lấy nam tử nốt ruồi: “Được, nhớ mặt ngươi , đến lúc đó sẽ đích đút phân cho ngươi ăn!”

…………

Mấy Thanh Điểu Hạm bên vì họ mà cãi ầm ĩ.

Ôn Sương Bạch khi sắp xếp chỗ cho tiểu sư và đại sư xong, liền bắt đầu dạo Thanh Điểu Hạm. Nàng ngó xung quanh, lúc thì sờ chiếc bình hoa chạm trổ vàng tinh xảo, lúc vặt một trái nho căng mọng trong suốt bỏ miệng.

Giây phút , nàng cảm thấy chẳng khác nào Bà Lưu đầu Đại Quan Viên.

Thẩm Hạc Phong và Lục Gia Nghiêu chọn phòng xong cũng , ba tụ cùng vặt nho ăn.

Lục Gia Nghiêu bằng giọng khàn khàn: “Không ngờ phụ trách hộ tống chúng là Hứa Các chủ! Tốt quá, trong bốn vị Các chủ, Hứa Các chủ là dễ chuyện nhất.”

 

Loading...