Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-09-30 02:25:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

【Không Có Tiền: Lát nữa ngươi rảnh ?】

Ôn Sương Bạch cảm thấy Tạ Tử Ân đang ý thúc giục xây nhà, bèn trả lời: 【Cũng gì gấp, chuẩn xong Huyền Thiên Kính cho sư tỷ sẽ qua xây nhà cho ngươi ngay.】

【Không Có Tiền: Ta đề nghị, hủy hôn ?】

Biết là đồng hương, Ôn Sương Bạch dĩ nhiên gây khó dễ chuyện hủy hôn của nữa. Hai hẹn gặp chân chủ phong, đó cùng đến Vấn Thiên Các tìm trưởng lão giải trừ lời nguyền.

Năm xưa, cha hai bên đính hôn ước từ nhỏ cho họ tìm Chu trưởng lão của Vấn Thiên Các, giỏi hạ chú nhất, để lập nên khế ước nhân duyên .

Hai trúng khế ước sẽ thể bất kỳ tiếp xúc mật nào với khác. Nếu , kẻ phá giới sẽ chịu nỗi đau xé tim, thấu xương.

 * Chu trưởng lão ở tại Nhân Duyên phong của Vấn Thiên Các.

Trên Nhân Duyên phong trồng nhiều cây hợp hoan. Cây cối um tùm, gió thổi qua, những đóa hoa hợp hoan màu hồng phấn lay động kiều diễm như ảo mộng.

Vừa mấy đóa hoa rơi từ cành, vương đôi nam nữ đang thong thả bước dọc theo thềm đá.

Ôn Sương Bạch thấy liền đưa tay đón lấy một đóa, đặt lên chóp mũi hít hà.

Thấy Nhân Duyên các ở ngay phía , nàng định rảo bước nhanh hơn thì chiếc Huyền Thiên Kính trong tay bỗng rung lên ong ong. Nàng cầm lên xem, hình đột ngột khựng .

Là… vị tiền bối "Hoa Nở Phú Quý" truyền cho nàng Diệu Linh tâm pháp!

Vị tiền bối lâu trả lời tin nhắn của nàng, nàng cứ ngỡ sẽ bao giờ xuất hiện nữa, ngờ hôm nay chủ động liên lạc!

【Hoa Nở Phú Quý: Diệu Linh tâm pháp học đến ?】

Ôn Sương Bạch nén sự phấn khích, một tay liếc theo bóng lưng Tạ Tử Ân để lạc, một tay thoăn thoắt lướt mặt gương.

Nàng sợ rằng nếu bỏ lỡ , đến bao giờ tiền bối mới xuất hiện , vì nàng dồn hết những điều một tin nhắn: 【Tiền bối, khỏe ạ! Con vẫn luyện tập mỗi ngày, ít nhất mười , hiệu quả rõ rệt, giúp con nhiều. gần đây, con cảm thấy Diệu Linh tâm pháp dường như chững , còn hiệu quả như nữa. Không tiền bối rõ nguyên do là gì và thể chỉ điểm cho con ạ? Vãn bối vô cùng cảm kích!】

【Hoa Nở Phú Quý: Ồ, vì con học mới là giai đoạn một của Diệu Linh tâm pháp, chỉ tương ứng với Linh Sơ cảnh. Giờ con đạt tới Minh Khiếu cảnh, đương nhiên là còn nhiều tác dụng nữa.】

Ôn Sương Bạch sững sờ, còn kịp trả lời thì tin nhắn của đối phương tới.

【Hoa Nở Phú Quý: Con học giai đoạn hai ?】

Đi phía , Tạ Tử Ân dừng một cánh cửa lớn đang đóng chặt.

Ôn Sương Bạch suýt nữa thì đ.â.m sầm lưng , vội vàng thắng gấp tiếp tục cúi đầu, kích động gõ lên Huyền Thiên Kính: 【Đương nhiên là ạ!】

【Hoa Nở Phú Quý: Ồ, một canh giờ nữa, con đến chủ điện của Thiên Cơ Các tìm .】

Tạ Tử Ân mặt cảm xúc, liếc cô gái nào đó.

Cười ngây ngô đến thế , chắc là nhận đơn hàng cao cấp nào .

Hắn dời mắt , vươn tay gõ cửa.

Không lâu , một vị sư tỷ tươi mở cửa và hỏi: “Hai vị việc gì ?”

Tạ Tử Ân : “Phiền sư tỷ thông báo một tiếng, chúng tìm Chu trưởng lão để giải khế ước nhân duyên.”

Vị sư tỷ đưa mắt đ.á.n.h giá hai , : “Cũng thôi, nhưng hai vị mang đủ linh thạch ?”

Tạ Tử Ân: “?”

Ôn Sương Bạch, đang cảm thấy vận may sự nghiệp của hôm nay lên như diều gặp gió, đến hai chữ "linh thạch" liền lập tức hồn: “Hủy khế ước cũng cần linh thạch ??”

“Tất nhiên ,” vị sư tỷ vui vẻ, “Hủy khế ước nhân duyên cần mười vạn linh thạch nhé.”

Tạ Tử Ân: “…………”

Ôn Sương Bạch: “…………”

Ôn Sương Bạch sang Tạ Tử Ân, thẳng: “Tiền ngươi trả.”

Tạ Tử Ân nheo mắt: “Tại ?”

Lý do của Ôn Sương Bạch vô cùng đầy đủ: “Ta hủy cũng chẳng , đằng nào cũng định song tu với ai. Hiện tại nhu cầu sinh lý.”

Tạ Tử Ân: “?”

Bộ trông lắm ?

Tạ Tử Ân đáp: “Nếu thì cũng chẳng quan tâm.”

Hắn cũng chẳng hứng thú gì với chuyện đó.

Ôn Sương Bạch trông mặt nên lời: “Chẳng ngươi là sốt sắng hủy hôn ?”

Tối qua mới nhận là đồng hương, hôm nay đòi hủy hôn, chẳng ?

Tạ Tử Ân lạnh lùng : “Ta trả tiền.”

Vị sư tỷ quen với cảnh , mỉm chờ hai họ cãi xong mới lên tiếng: “Vậy hai vị còn giải trừ nữa ?”

Ôn Sương Bạch: “Ta hiểu.”

Tạ Tử Ân: “Để hãy tính.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-39.html.]

Nghe , Ôn Sương Bạch liền nhấn mạnh với : “Ta cho ngươi , dù thế nào nữa, tiền một xu cũng trả. Ngươi hủy thì tự trả hết .”

Cùng lắm thì nàng tự học cách giải trừ khế ước là , chứ bỏ mấy vạn linh thạch để hủy hôn ư? Không cửa , nàng thà cả đời động đàn ông!

Tạ Tử Ân gì, bỏ .

Ôn Sương Bạch cũng mặc kệ .

Thế là, hai đường ai nấy trong khí chẳng mấy vui vẻ.

 

 

Ôn Sương Bạch đến cửa chủ điện của Thiên Cơ Các thì một vị sư đón.

“Ôn sư , mời theo .”

Ôn Sương Bạch một lát, trong lòng liền đoán chắc chắn là vị tiền bối phái đến đón .

Nàng mỉm : “Làm phiền sư dẫn đường.”

Lúc nãy nàng còn đang thắc mắc tại tiền bối "Hoa Nở Phú Quý" khẳng định chắc nịch rằng nàng lên Minh Khiếu cảnh như , giờ thấy vị sư , Ôn Sương Bạch hiểu chuyện.

Tiền bối "Hoa Nở" nàng là ai, và chắc chắn địa vị cao ở Thiên Cơ Các. Nàng tham gia thi đấu ở bí cảnh Thái Hoa sơn xong, lẽ các vị đại lão trong các nhận Diệu Linh tâm pháp của nàng.

Khi lên đến tầng cao nhất, vị sư gõ cửa cung kính : “Các chủ, sư đến ạ.”

Ôn Sương Bạch: “?”

Các chủ?

Từ trong phòng vọng giọng của một bà lão: “Ồ, cho nó .”

Ôn Sương Bạch: “??”

Khoan , giọng ... mà quen thuộc thế nhỉ?

Là… bà lão cho nàng hạt dưa vàng!

Tiền bối "Hoa Nở Phú Quý", bà lão cho hạt dưa, và Các chủ của Thiên Cơ Các... là cùng một ?

Ôn Sương Bạch bước phòng, vẻ mặt như thể tin nổi, giống như mua vé mười năm trời hôm nay đột nhiên trúng độc đắc. Nàng đối diện với ánh mắt hiền từ, ôn hòa của bà lão trong phòng.

Bà đang một chiếc ghế bập bênh, tay cầm quạt hương bồ phe phẩy, trông hệt như một bà cụ bình thường, : “Đến .”

Ôn Sương Bạch vội thu ánh mắt, cung kính hành lễ: “Sương Bạch mắt Các chủ.”

Vị sư đóng cửa rời , để gian riêng cho hai .

Ôn Sương Bạch quan sát bà lão mặt.

Khương Nhụy, Các chủ của Thiên Cơ Các, ít nhắc đến trong nguyên tác, gần như là một nhân vật nền .

Tuy nhiên, Ôn Sương Bạch từng Lục Gia Nghiêu nhắc tới. Anh thường chia sẻ những chuyện lê đôi mách của các các   Phong của  Thanh Linh, đặc biệt là về các vị Các chủ và trưởng lão.

Khương Nhụy là tử chân truyền của vị Các chủ tiền nhiệm, con đường tu luyện vô cùng thuận buồm xuôi gió. trong kỳ Huyền Thiên Đại Bỉ nữa, bà trọng thương, khiến bà thể duy trì dung mạo trẻ trung như các vị đại lão khác, mà chỉ thể dừng ở dáng vẻ của một sáu, bảy mươi tuổi.

Vị Các chủ của Kiếm Các là đạo lữ của Khương Nhụy, nên ông cũng giữ dáng vẻ lão nhân để bầu bạn cùng bà.

Đôi vợ chồng Các chủ là một giai thoại của  Thanh Linh Sơn.

“Con chuyện về Huyền Thiên Đại Bỉ chứ?” Khương Nhụy hỏi.

Ôn Sương Bạch suy nghĩ một lát đáp: “Đệ tử chỉ sơ qua thôi ạ.”

Trong truyện, tình tiết chủ yếu xoay quanh mối yêu hận tình thù giữa Du Tiếu Tiếu và các nam chính, nam phụ, còn nội dung thi đấu thì miêu tả ít, nên quả thật nàng nhiều.

Khương Nhụy ngả ghế, ánh mắt xuyên qua khung cửa sổ mở rộng về phía xa xăm. Đôi mắt già nua của bà dường như đang ngắm những dãy núi trập trùng, như đang thấu qua chúng để thấy tòa thánh tháp năm nào, nơi cho bà nhiều nhưng cũng lấy của bà nhiều. Bà chậm rãi cất lời: “Nói đến Huyền Thiên Đại Bỉ, thể nhắc đến khởi nguồn của Huyền Thiên Thánh Tháp.”

“Lục địa Huyền Thiên lấy mốc thời gian là 500 năm . Trước đó, mảnh đất chân chúng luôn chìm trong hỗn loạn. Yêu ma hoành hành, nhân loại sống trong cảnh lầm than, xác c.h.ế.t đầy đường… Mãi cho đến khi Thất Thánh xuất thế, họ dẫn dắt các tu sĩ Nhân tộc lên chống trả, xây dựng nên Huyền Thiên Thánh Tháp, trấn áp yêu ma tà mị bên trong đó, mới chấm dứt kiếp nạn , đổi 500 năm thái bình cho lục địa Huyền Thiên.”

“Có Thất Thánh, nên cũng bảy châu và bảy đại môn phái. thánh tháp chỉ một, vì mới Huyền Thiên Đại Bỉ. Môn phái giành hạng nhất sẽ trở thành đầu bảy đại môn phái, trách nhiệm bảo vệ thánh tháp, bảo vệ Huyền Thiên.”

Nói đến đây, Khương Nhụy nhớ chuyện gì mà mỉm : “Thánh tháp hiếm khi mở, 500 năm qua chỉ mở năm . Lần đầu tiên là 500 năm , thứ hai là 80 năm , cũng là , chưởng môn và các vị Các chủ khác tham gia. Cả hai đó, hạng nhất đều thuộc về Tử Viêm Giới của Đế Châu.”

Ôn Sương Bạch nhớ rằng, trong chưởng môn và các vị Các chủ tham gia, Thanh Linh Sơn của họ giành hạng ba. Tuy là hạng nhất, nhưng đó là thành tích nhất mà Thanh Linh  Sơn từng đạt .

Khương Nhụy tiếp: “Lần thứ ba là 37 năm , Thần Diễn Tự của Tinh Châu giành hạng nhất. Lần thứ tư là 17 năm , Tử Viêm Giới của Đế Châu về vị trí đầu. Hai đó—” bà lão vui vẻ, về phía Ôn Sương Bạch, “ Thanh Linh Sơn của chúng đều đội sổ đấy.”

Ôn Sương Bạch đón lấy ánh mắt của tiền bối, : “Lần thứ năm , tử nhất định sẽ dốc lực!”

“Cứ thi đấu hết .” Bà lão dường như quá quan tâm đến thứ hạng, “Bên trong thánh tháp nhiều nơi truyền thừa của các vị đại năng tiền bối, sẽ giúp ích nhiều cho tu vi của các con.”

Nói đến đây, bà lão chợt đổi chủ đề: “《Diệu Linh tâm pháp》 mà con đang tu luyện chính là do lấy từ trong thánh tháp năm đó.”

Ôn Sương Bạch kinh ngạc: “Lại chuyện như ?”

,” bà lão dậy khỏi ghế bập bênh, đến mặt Ôn Sương Bạch và vui vẻ hỏi, “Ta một tin và một tin , con gái ngoan, con tin nào ?”

Ôn Sương Bạch: “……”

Ôn Sương Bạch: “Tin ạ.”

Bà lão phe phẩy chiếc quạt hương bồ: “Ồ, lấy chỉ là bản tàn quyển của 《Diệu Linh tâm pháp》, chỉ hai giai đoạn đầu thôi.”

Ôn Sương Bạch im lặng một lúc. Dù tiếc nuối, nhưng nàng học Diệu Linh tâm pháp nào mất đồng học phí nào , đồ miễn phí trải nghiệm cũng . Nàng liền mong chờ hỏi: “Vậy… tin là gì ạ?”

Thư Sách

 

Loading...