Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:18:17
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trong khoảnh khắc, phân khỉ như tiên nữ rải hoa, rơi lả tả xung quanh Lục Anh.

Những vốn là con cưng của trời, thường ngày chỉ một vết bẩn nhỏ quần áo cũng cau mày, thể chịu đựng sự sỉ nhục như thế?

Nhận đây là thứ gì, Lục Anh mắt nứt vì tức giận, chật vật né tránh: “Hỗn xược! Tiện nhân ngươi dám!”

Thấy chiêu hiệu quả, Ôn Sương Bạch hài lòng. Thấy giới trung giới sắp mở, nàng buộc đám tránh xa, liền ngay: “Lại nữa!”

Tạ Tử Ân ném thêm một phần tư.

Ôn Sương Bạch vung Hỏa Linh Tiên tạo thành tàn ảnh, đẩy lùi Lục Anh xong, : “Nốt chút cuối cùng!”

Lần Tạ Tử Ân ném hết bộ phân ngoài, tay chút do dự, nhưng trong mắt thoáng chút tiếc nuối.

Ôn Sương Bạch quất liên tiếp về phía chiến trường chính.

Ở đó, bốn còn trong đội của Lục Anh đang hỗn chiến với ba bên phía Ôn Sương Bạch.

Trong sơn cốc như một trận mưa phân lả tả.

Trong màn mưa , Lục Anh, Du Tiếu Tiếu, Bách Lí Giác sợ hãi lùi về phía . Còn Ngân Huyền, Thẩm Hạc Phong và Lục Gia Nghiêu do “tắm mưa” ít đó, giới hạn thấp đến mức chỉ cần rơi mặt là . Vì thế, họ dũng mãnh lao cơn mưa lớn, dính đầy vết bẩn, trở gần Ôn Sương Bạch.

Giờ Dần canh ba đến.

Ánh trăng tròn phản chiếu trong dòng suối của sơn cốc. Trong khoảnh khắc, một luồng ánh sáng trắng chói mắt loé lên mắt , như thể vầng trăng đỉnh đầu rơi xuống.

Ngay trong khoảnh khắc , linh hầu chợt mở miệng: “Nắm lấy , chui!”

Nó nhảy thẳng xuống dòng suối.

Tạ Tử Ân vốn đang nắm cổ nó.

Bốn còn , đồng loạt tay.

Ngân Huyền giữ c.h.ặ.t t.a.y trái nó, Thẩm Hạc Phong tóm tay , Lục Gia Nghiêu nắm Thẩm Hạc Phong.

Ôn Sương Bạch đang ở phía , trong lúc vội vàng kịp kỹ là ai, vươn tay , nắm lấy ở gần.

Bàn tay xúc cảm như ngọc, xương ngón tay rõ ràng.

Là Tạ Tử Ân.

Trong chớp mắt, năm và một khỉ biến mất khỏi khu vực đó, cũng biến mất khỏi hình ảnh Huyễn tinh cầu.

Mấy Lục Anh cũng phản ứng nhanh, ngay lập tức đuổi đến và nhảy xuống theo, nhưng cuối cùng chỉ tùm tùm rơi xuống nước.

Lúc , dòng suối cực lạnh, như thể đóng băng cả xương cốt của tu sĩ.

Lục Anh tỉnh , hướng về y tu ở gần đó mà gào lên: “Đồ ngu, mau mang con linh thỏ đến đây!”

Sắc mặt y tu trắng bệch, sợ hãi lùi vài bước, theo bản năng che lấy ngón tay đang chảy m.á.u của : “Thỏ, con thỏ c.ắ.n , chạy, chạy .”

Cùng lúc đó, trong động phủ Thái Hoa thạch, nơi chỉ cách đó một gang tấc nhưng như cách cả một trời biển, Ôn Sương Bạch cùng đồng đội cảnh tượng mắt, nín thở và đồng thời ngây .

Động phủ Thái Hoa thạch là một gian khép kín. Trên vách tường lỗ nhỏ rỗng, nguồn sáng từ gian hư vô bên ngoài chiếu .

Ôn Sương Bạch nhắm mắt mở , nhắm mắt mở . Lặp lặp vài , cảnh tượng mắt vẫn đổi.

Chỉ thấy trong tầm mắt, những viên đá quý lấp lánh rực rỡ chất đầy hang động, một cái thấy điểm cuối.

Linh khí trong khí xung quanh đặc đến mức gần như hóa lỏng. Ôn Sương Bạch chỉ cảm thấy linh cốt của nóng lên, cảm giác lâng lâng, như đang ở trong mộng ảo.

Tạ Tử Ân theo bản năng nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay tinh tế của cô gái, nắm tay Ôn Sương Bạch và vài bước.

Một lát , cả hai bỗng nhiên liếc , , nhận điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, giống như hai cực của nam châm, nhanh chóng bật .

 

 

Cả hai đều vẻ mặt khó chịu.

Ôn Sương Bạch chỉ cảm thấy thật xui xẻo, bèn giấu tay lưng, chùi chiếc váy xanh lam.

Nàng theo bản năng xem những khác.

Chỉ thấy Lục Gia Nghiêu ngơ ngác lướt qua nàng, lập tức xuống đống đá quý, vốc một nắm và lẩm bẩm: “Nhiều đá quý quá, cả đời dùng hết, cần cố gắng tu luyện nữa ...”

Sau đó bắt đầu ngây ngô, cố gắng nhét đá quý túi, nhưng cứ nhét rơi , mà thì hồn nhiên .

Ôn Sương Bạch cau mày.

Trạng thái của Lục Gia Nghiêu .

Nàng vội vàng khắp nơi xem xét tình hình của các đồng đội, tìm một lúc, mới phát hiện sư đang ngủ ở một chỗ lõm đống đá quý.

Khác với vẻ mặt uể oải khi ngủ thường ngày, Ngân Huyền đang ôm một đống đá quý, lộ vẻ mặt đầy hạnh phúc và thỏa mãn.

“...”

Khóe miệng Ôn Sương Bạch giật giật.

Cách đó xa là con khỉ, đang rắc rắc gặm đá quý ăn.

Hai và một khỉ tuy vẻ thần trí rõ, nhưng những việc họ tạm thời nguy hiểm, trừ Thẩm Hạc Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-29.html.]

Thẩm Hạc Phong đang khoanh chân ở một vị trí ẩn nấp trong động phủ. Linh lực trong động phủ đang hội tụ linh cốt của . Hắn dường như đang đột phá lên Minh Khiếu Cảnh ngay tại đây!

Linh cốt của Ôn Sương Bạch vẫn nóng lên, bộ kinh mạch rục rịch. Nếu nàng giờ phút vẫn tỉnh táo, nhận điều , nỗ lực áp chế kinh mạch, chống sự cám dỗ từ linh khí tràn ngập , chắc chắn nàng cũng sẽ giống Thẩm Hạc Phong, thử đột phá cảnh giới tu vi của .

Thanh Linh Sơn, với tư cách là môn phái một ở Thanh Châu, linh khí hề loãng, đủ để các tử tu luyện.

ở đây, mật độ linh khí gấp hàng trăm linh khí trong môn phái.

Quá hóa dở.

Tiến giai trong tình huống như chẳng khác nào đốt cháy giai đoạn, gây tổn thương cực lớn cho con đường tu luyện, thậm chí bộ kinh mạch cũng thể hủy hoại.

Tạ Tử Ân đương nhiên cũng phát hiện . Hắn loé tới, lập tức phong bế vài chỗ kinh mạch của Thẩm Hạc Phong.

Thẩm Hạc Phong phun một ngụm m.á.u tươi, ngã quỵ xuống đất, đau đến toát mồ hôi đầy đầu, nhưng vẻ mặt vẫn mơ màng.

Động phủ Thái Hoa thạch thích hợp, những khác lạc mất tâm hồn.

Ôn Sương Bạch cũng thừa nhận, khoảnh khắc tiến , nàng cũng hoảng loạn. đó nhận Tạ Tử Ân đang sờ tay , nàng giật tỉnh táo .

Tạ Tử Ân suy nghĩ một lát, về phía Ôn Sương Bạch, : “Họ cần Thanh Tâm Hoàn.”

Nhìn nàng gì? Nàng cũng luyện đan.

Ôn Sương Bạch: “Đó là việc của ngươi.”

“...” Tạ Tử Ân lười đôi co với nàng. Năm ngày , cả đội thu hoạch ít linh thảo, trong đó khéo nguyên liệu để luyện chế Thanh Tâm Hoàn. “Luyện chế ít nhất cần nửa tiếng.”

Ôn Sương Bạch mắt lộ vẻ dò hỏi: “?”

Thế nên?

Tạ Tử Ân: “Linh khí ở đây quá đậm đặc. Trong quá trình luyện chế, thể trúng chiêu bất cứ lúc nào. Ngươi trông chừng .”

“Được.” Ôn Sương Bạch phân định nặng nhẹ, công tư phân minh : “Vậy ngươi luyện .”

Tạ Tử Ân khẽ vén vạt áo trắng, ngay ngắn xuống đất. Trước khi bắt đầu luyện, nhớ điều gì đó, nhắc nhở nàng: “Ngươi cũng khả năng trúng chiêu. Nếu ngươi cũng trúng chiêu...”

“Không, sẽ .” Ôn Sương Bạch cần suy nghĩ, khẳng định : “Ngươi cứ việc của ngươi , đừng lải nhải nữa.”

Tạ Tử Ân nàng thật sâu, thêm gì nữa, bắt đầu luyện đan.

Chống sự cám dỗ là một việc dễ dàng, nhưng Ôn Sương Bạch Diệu Linh Tâm Pháp.

Nàng nghĩ một lát, tìm một chỗ gần Tạ Tử Ân và xuống tu luyện. Tâm pháp nghịch chuyển gây đau đớn, nhưng thể giúp nàng luôn giữ sự tỉnh táo.

Thỉnh thoảng cảm thấy trạng thái của đàn ông bên cạnh , nàng vươn tay, véo một cái thật mạnh.

Tạ Tử Ân: “...”

Lấy công báo thù riêng, mượn cơ hội trả đũa ?

Sau khi uống Thanh Tâm Hoàn, dần dần tỉnh táo.

Thẩm Hạc Phong nghĩ mà sợ: “Ta bảo , quẻ của ‘những việc vô ích’, giống như ảo ảnh trong mơ, hóa là để bẫy ở chỗ ?!”

Lục Gia Nghiêu vẫn nỡ vứt những viên đá quý nhét túi, hỏi: “, những viên đá quý là thật ?”

Đá quý tuy linh thạch, nhưng thể ở cùng Thái Hoa thạch chắc chắn cũng đá quý bình thường. Mang ngoài chắc chắn cũng bán tiền ? Hơn nữa nhiều như , tiền công mà môn phái trả cho họ ở bí cảnh Thái Hoa Sơn còn thể sánh bằng tiền thưởng linh thạch của các phái khác.

Ôn Sương Bạch những viên đá phát ánh sáng mê , trong mắt quá nhiều khao khát. Nàng hỏi : “Làm ngươi chắc chắn là thật?”

Thư Sách

Nàng khom , tùy tay nhặt vài viên mặt đất, đặt mắt cẩn thận phân biệt: “Những viên đá trông y hệt . Nhiều như thế chất đống ở đây, chỉ thể nghĩ đến một khả năng, chúng đều là để che giấu Thái Hoa thạch thật sự.”

Ôn Sương Bạch hỏi con khỉ: “Trước ngươi đây, nơi cũng như thế ?”

Con khỉ ngơ ngác: “ , đúng , mấy cái là Thái Hoa thạch ? Oa, mỗi đây đều gặm, gặm một lúc là sẽ đưa ngoài! Các ngươi gặm, cũng nhanh lên. Bảy ngày là sẽ tống ngoài đấy.”

Nói xong, con khỉ ăn đá.

Ôn Sương Bạch thấy thế cũng ngăn cản.

Yêu thú ăn vài viên đá, cùng lắm là đau bụng thôi.

Nàng nghi ngờ ngoài Thái Hoa thạch, những thứ khác ở đây đều chỉ là đá bình thường, nhưng ảnh hưởng vô tình cố ý của Thái Hoa thạch mà trông chúng giống như đá quý.

Ngân Huyền ngự kiếm lượn một vòng trong động phủ, bay về, báo cáo kết quả công việc với nhị sư : “Cảnh tượng phía xa cũng giống hệt, sai biệt lắm rộng bằng năm cái sân nhỏ của chúng .”

“Đại sư vất vả .” Ôn Sương Bạch ừ một tiếng, về phía Thẩm Hạc Phong: “Quẻ của ngươi thế nào?”

Thẩm Hạc Phong mai rùa, vẻ mặt khó coi: “Trong động phủ, thể bói quẻ!”

“Vậy bây giờ?” Lục Gia Nghiêu buồn bã: “Nhiều đá như , chúng mới tìm Thái Hoa thạch?”

Trong sách thật sự cách tìm, chỉ kết quả là họ tìm thấy.

Ôn Sương Bạch im lặng một lúc lâu. Trong bốn lựa chọn A, B, C, D, ba cái đều loại trừ, chỉ thể chọn cái cuối cùng.

Nàng thở dài: “Đào hết thì .”

Nếu thể tìm viên nào là Thái Hoa thạch, thì cứ dọn hết nhẫn trữ vật mang .

Rộng bằng năm cái sân nhỏ, mỗi một cái nhẫn trữ vật, chắc cũng đủ chứa.

Mọi : “?”

 

 

 

Loading...