Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-09-29 05:22:08
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư Sách
Tạ Tử Ân liếc một cái, nhạt: “Ngây thơ.”
Ôn Sương Bạch cũng : “Này bạn, ngươi nghĩ đơn giản quá . Ở Vấn Thiên Các các ngươi, tại nào Lục Anh cũng hạng nhất, còn ngươi chỉ thể về nhì, ngươi từng nghĩ đến nguyên nhân ?”
Thẩm Hạc Phong tức giận tím mặt: “Hay lắm! Hai bắt đầu ! Tối qua hai lén lút lưng ...”
Khóe miệng Ôn Sương Bạch giật giật, nàng bỗng dậy, hung hăng : “Họ Thẩm! Ngươi mà dám nốt câu tiếp theo, liền cắt lưỡi ngươi!”
Thẩm Hạc Phong: “Sao nào? Chỉ cho quan châu đốt lửa, cho dân chúng thắp đèn ? Các thì phép gọi là muôn đời hạng nhì ?”
Tạ Tử Ân chỉ sự thật, nhắm ai, khách quan công bằng : “Nàng đúng sự thật.”
“A a a a...” Thẩm Hạc Phong tức đến nỗi ném cả mũ đạo sĩ xuống đất, “Tới đây, chúng quyết một trận tử chiến!!”
Ngân Huyền đang ngủ say giật một cái, vội vàng dịch xa ngủ tiếp.
Lục Gia Nghiêu nước mắt bước lên : “Các vị đừng cãi nữa, đang bàn xem thế nào để giành hạng nhất !”
Hai chữ ‘hạng nhất’ hiệu quả. Thẩm Hạc Phong bình tĩnh một chút, nhặt mũ đạo sĩ lên, vẻ mặt vui hỏi: “Vậy các xem, chúng thế nào?”
Ôn Sương Bạch phủi mấy chiếc lá khô dính , trong mắt lấp lánh ánh : “Các ngươi đoán xem, trong bí cảnh Thái Hoa Sơn, thứ đáng giá nhất là gì?”
Tạ Tử Ân thấy lời , mày khẽ động, liếc nàng một cái.
Vẻ mặt nàng chắc chắn như , xem câu trả lời.
Quá kỳ lạ. Sau khi bí cảnh, lời và hành động của nàng đều trái ngược với nữ phụ độc ác trong truyện.
Tạ Tử Ân lòng đầy nghi hoặc, cúi mắt trầm tư.
Thẩm Hạc Phong nhăn mặt khổ sở suy nghĩ, yêu đan ngũ phẩm đáng giá nhất Chước Hoa sư tỷ lấy , còn thể là cái gì nữa?
Lục Gia Nghiêu thì càng nghĩ , suy nghĩ ba giây liền bỏ cuộc, dù cũng chỉ giành hạng 10.
Thế giới của hạng nhất quá hại não, hợp với .
“Thứ đáng giá nhất trong bí cảnh Thái Hoa Sơn đương nhiên là...” Nơi xa, Ngân Huyền đang ngủ gật khẽ ngẩng đầu lên, dịu dàng , “Thái Hoa Thạch.”
Ôn Sương Bạch khẽ mỉm : “ .”
Thẩm Hạc Phong ngẫm một chút, mắt sáng lên, khen: “Tuyệt diệu!”
Bí cảnh Thái Hoa Sơn vô thiên tài địa bảo, nhưng tất cả những thứ đó đều sinh dựa trận nguyên là Thái Hoa Thạch.
Thái Hoa Thạch chính là một trong những chí bảo của môn phái, giá trị của nó thể đo đếm , há thể so với một viên xà đan?
Thẩm Hạc Phong lập tức : “Để bói toán hỏi đường.”
Đụng đến chí bảo của môn phái, đây là chuyện nhỏ. Lần đầu tiên, Thẩm Hạc Phong sử dụng Phệ Linh Phiên mặt .
Trước khi bắt đầu, xin Tạ Tử Ân những linh thực kịp luyện thành đan.
Đề cập đến lương thực dự trữ, hai Ôn Sương Bạch và Ngân Huyền cảnh giác chằm chằm.
Tuy đồ vật ở chỗ Tạ Tử Ân, nhưng đây là tài sản chung, cá nhân thể dễ dàng tham ô !
Tạ Tử Ân: “Nói lý do.”
Sau đó sẽ quyết định cho .
Thẩm Hạc Phong im lặng một lúc lâu, yêu chiều vuốt ve lá cờ của , vẻ ông cụ non mà than thở: “Biết tại gọi là Phệ Linh Phiên ? Nó gặm linh thạch, linh thực, linh đan thì lá cờ mới chịu để lão phu sử dụng.”
Ôn Sương Bạch: “?”
Cái cờ quái quỷ gì mà đòi ăn ngon thế?
Tạ Tử Ân suy tư một lát, lấy một đống thịt vụn xương cá, chính là những thứ còn sót bữa ăn của con cá sấu khổng lồ.
“Ngươi thử cái ,” .
Thẩm Hạc Phong: “?”
Thẩm Hạc Phong lên tiếng bênh vực lá cờ bảo bối của : “Ngươi bắt nó ăn cái , ?”
Ôn Sương Bạch: “Có gì mà , cho nó ăn là lắm . Nhanh lên, đừng lề mề, tính phương vị để chúng còn mau chóng lên đường.”
Ngân Huyền nghiêng đầu hùa theo sư nhà : “ đó, chẳng lẽ ngon hơn cả .”
Thẩm Hạc Phong: “...”
Quẻ tượng lúc dạo gặp quý nhân. Quý nhân cái gì, rõ ràng là ác nhân, một đám ác nhân!
Thẩm Hạc Phong uất ức : “Được , để thử xem.”
Thẩm Hạc Phong cắm thẳng Phệ Linh Phiên xuống đất, bày thịt cá xung quanh.
Hắn quỳ gối lá cờ, nhắm mắt , linh lực cuồn cuộn, miệng lẩm bẩm: “Thân mệnh tròn, nay lấy linh cá tế chúng linh, hỏi Thái Hoa Thạch ở , đông tây nam bắc trung, mong chúng linh chỉ lối!”
Một trận cuồng phong âm lãnh quét tới, lá khô thổi bay tứ tung, khiến suýt nữa vững.
Thịt cá thừa hút Phệ Linh Phiên, biến mất thấy, lá cờ trắng như tuyết rung lên ngừng trong gió như cánh buồm biển.
Đột nhiên, Phệ Linh Phiên phá đất mà bay lên, hướng về phía đông nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-25.html.]
Mọi .
Ôn Sương Bạch là đầu tiên phi đuổi theo, chiến ý sục sôi, vạt váy tung bay: “Đi!”
Trước Huyễn Tinh Cầu, trưởng lão Vấn Thiên Các “di” một tiếng, kinh ngạc: “Thằng nhóc Hạc Phong , học Tế Linh Thuật từ khi nào ?”
Thân Đồ trưởng lão nhíu mày: “Sử dụng Tế Linh Thuật cần Phệ Linh Phiên, cán của Phệ Linh Phiên từ Quỷ Mộc trăm năm cực kỳ âm tà. Người ý chí kiên định dễ Phệ Linh Phiên phản phệ, Vấn Thiên Các các khuyến khích tử học ?”
Trưởng lão Vấn Thiên Các: “Chúng cũng dạy nó .”
Đám tử chủ kiến, trưởng lão chúng gì thì chúng càng , cách nào ?
Bói toán hỏi đường thông thường cần đến Tế Linh Thuật. Tiền trưởng lão đám quỷ đói hừng hực khí thế lên đường, luôn dự cảm lành, lập tức hừ lạnh: “Đệ tử lời như , đuổi khỏi môn phái là .”
Trưởng lão Vấn Thiên Các liếc ông một cái. Tiền trưởng lão quản lý bộ tiền bạc của Thanh Linh Sơn, nay đối với các Các đều keo kiệt đến cùng cực, cho nên các trưởng lão đều ưa ông , bèn kháy: “Các chủ của chúng ... cũng chiêu , Tiền trưởng lão đuổi cả Các chủ của chúng khỏi môn phái ?”
Tiền trưởng lão phất tay áo: “Hừ, thượng bất chính hạ tắc loạn!”
...
Đoạn đường cũng thái bình. Có lẽ vì đến khu vực trung tâm của bí cảnh, nhóm Ôn Sương Bạch thường xuyên gặp yêu thú chặn đường.
Ôn Sương Bạch cảm thấy con thỏ trong truyện vẫn sẽ tìm Du Tiếu Tiếu, nhóm nhân vật chính cũng sẽ vẫn tìm Thái Hoa Thạch.
Họ đến đó nhóm nhân vật chính.
Nghĩ đến đây, Ôn Sương Bạch đàn Lang Tước Lang lục phẩm mặt, thấy thật phiền.
Tiểu đội của họ giằng co với bầy sói một canh giờ .
Ôn Sương Bạch hít sâu một , Hỏa Linh Tiên trong tay bỗng nhiên bung , như pháo hoa nở rộ, những cây kim Thiên Diệp Nhận giấu bên trong như thiên nữ tung hoa bay về phía bầy sói.
Nàng b.ắ.n cực chuẩn, một kim một con sói, bầy sói lũ lượt ngã xuống đất.
Thỉnh thoảng mấy kim b.ắ.n trượt, Ngân Huyền và Thẩm Hạc Phong liền qua kết liễu.
Rất nhanh, bầy sói giải quyết.
Ôn Sương Bạch và nhóm của thành công thu hoạch 24 viên yêu đan lục phẩm và 24 xác sói.
Một vị trưởng lão kinh ngạc: “Hỏa Linh Tiên của con bé mà giấu nhiều Thiên Diệp Nhận đến thế!”
Thân Đồ trưởng lão thầm nghĩ, chứ nữa? Hôm đó danh sách vật liệu của con bé hết tận bảy trang giấy! Vật liệu chế tác Thiên Diệp Nhận trong kho của Thiên Cơ Các nó quét sạch một nửa!
Có trưởng lão thắc mắc: “Con bé Thiên Diệp Nhận, suốt cả chặng đường đều dùng, bây giờ mới dùng?”
Trong bí cảnh, Tạ Tử Ân cũng hỏi Ôn Sương Bạch như : “Lúc ngươi dùng?”
Ôn Sương Bạch đang xót của đây, một tay như , phiến lá Thiên Diệp Nhận của nàng dùng hết một phần ba. Nghe , nàng liếc mắt sắc như d.a.o qua: “Phiến lá Thiên Diệp Nhận cần tiền ? Ngươi cho chắc?”
Thứ một khi nhập cơ thể sẽ hòa tan trong m.á.u thịt, thể tái sử dụng!
Một phiến lá ít nhất cũng 50 linh thạch, xót c.h.ế.t .
Tạ Tử Ân: “...”
Tạ Tử Ân cụp mắt, dám thêm lời nào.
Hắn xử lý qua loa xác sói, đó ném cho Thẩm Hạc Phong để tế Phệ Linh Phiên, để Phệ Linh Phiên tiếp tục dẫn đường.
Lúc đầu, họ đều cho nó ăn t.h.i t.h.ể yêu thú độc.
t.h.i t.h.ể độc nhiều, họ g.i.ế.c đa phần đều là loại độc. Họ bèn thử cho nó ăn một , kết quả Phệ Linh Phiên khi ăn xong liền như chong chóng suốt nửa canh giờ.
Sau đó, Tạ Tử Ân dùng y thuật để khử độc cho t.h.i t.h.ể yêu thú. Trải qua một loạt thí nghiệm khiến Thẩm Hạc Phong vô cùng đau lòng, đưa kết quả: Giảm bốn phần độc tính là vặn trong phạm vi chịu đựng của Phệ Linh Phiên.
Thế là, cứ dừng dừng như , nhẫn trữ vật của cả đội dần dần đầy ắp.
Năm ngày , Ôn Sương Bạch kiếm của Đại sư , kiểm kê tài sản.
* Đại sư : 37 viên yêu đan lục phẩm, 128 viên yêu đan thất phẩm.
* Nàng: Một đống nanh vuốt, da lông của các loại yêu thú thể dùng để luyện khí, chất đầy hơn nửa nhẫn trữ vật.
* Thẩm Hạc Phong: 117 xác các loại yêu thú.
* Tạ Tử Ân: 23 loại linh thực lục phẩm, 96 loại linh thực thất phẩm, còn một thứ kỳ lạ mà Ôn Sương Bạch cũng nhặt về gì.
Ôn Sương Bạch tính sổ xong bao lâu, họ lướt qua dãy núi trập trùng, tiến một sơn cốc.
Trong sơn cốc chim hót hoa thơm, suối nhỏ uốn lượn chảy qua, linh khí tràn trề.
Phệ Linh Phiên chăm chỉ dẫn đường suốt chặng đường đáp xuống giữa sơn cốc, hai lời liền ngã lăn đất đình công.
Kiếm tu quá tải Ngân Huyền cũng theo đó ngã xuống, ngủ luôn Phệ Linh Phiên nhúc nhích.
Phệ Linh Phiên: “...”
Thẩm Hạc Phong vội chạy qua rút Phệ Linh Phiên của , mân mê một lát : “Đến , Thái Hoa Thạch ở ngay gần đây.”
Vào đêm ngày năm Ôn Sương Bạch đến sơn cốc, trong một sơn động cách đó xa, y tu của tiểu đội Du Tiếu Tiếu đang luyện chế Tích Cốc Đan.