Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-09-29 04:28:57
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong hình ảnh, Tạ Tử Ân và Lục Gia Nghiêu thể tránh khỏi việc rơi miệng con cá sấu khổng lồ. Con cá sấu canh đúng thời cơ, định khép miệng nuốt chửng con mồi thì một chiếc lò luyện đan đột nhiên xuất hiện từ hư , phồng to như một quả khí cầu, căng đầy miệng con cá sấu khổng lồ.
Thư Sách
Răng nanh của con cá sấu cắm chặt lò luyện đan, nuốt mà nhả cũng xong, đau đớn đến cực điểm, cái đuôi nó ngừng quẫy đạp xuống mặt hồ, tạo nên từng vòng sóng.
Bên , Ngân Huyền ngừng lùi , thấy , bèn đạp lên kiếm một cái hô: “Đi.”
Một thanh bạc kiếm hẹp phá lao tới, lách khe hở giữa răng nanh và lò luyện đan, khuấy đảo một trận bên trong, đ.â.m nát hết nội tạng của con cá sấu.
Máu đen tanh hôi dần nhuộm kín mặt hồ. Ôn Sương Bạch nhảy lên bờ cỏ, Hỏa Linh Tiên trong tay nàng đột nhiên dài gấp mấy , mảnh như dây thừng, kéo cả con cá sấu khổng lồ, lò luyện đan của nàng và hai bên trong cùng trở về bờ.
Các trưởng lão trong chủ điện đều im lặng.
“...Đây hình như chỉ là một cái lò luyện đan thất phẩm thôi mà? Con cá sấu khổng lồ mà cũng c.ắ.n nát ?”
Trưởng lão Thiên Cơ Các kỹ vui vẻ : “Trên đó khắc hơn năm mươi loại phù văn và trận văn dùng để gia cố, c.ắ.n nát mới là lạ.”
“Còn khắc cả phù văn co dãn, thể thu nhỏ bằng nắm tay, cũng thể phóng to như cái lu.”
“Khoan , đây là thứ mà một cái lò luyện đan thất phẩm nên ?”
Đương nhiên đây là thứ mà một cái lò luyện đan thất phẩm nên .
Bên hồ, Tạ Tử Ân đang kiểm tra lò luyện đan, chỉ thấy thành lò con cá sấu c.ắ.n mấy vết răng, tuy sâu nhưng thủng, vẫn thể sử dụng bình thường.
Lúc mới yên tâm, cất lò luyện đan nhẫn trữ vật.
Ôn Sương Bạch quan sát từng cử chỉ của Tạ Tử Ân, chiếc nhẫn trữ vật ngón tay , tâm trạng vô cùng phức tạp.
Nếu những thứ là dành cho , nàng chắc chắn sẽ bụng mà thêm nhiều công năng nhỏ như .
cũng , cũng may nàng thêm nhiều công năng đến thế, nếu cả đội mới bí cảnh mất ngay hai .
Y tu đóng vai trò chữa trị, là một sự tồn tại quan trọng trong đoàn đội.
Thôi, cứ coi như nàng đang việc thiện tích đức.
Ôn Sương Bạch gạt những suy nghĩ đó đầu, tập trung con cá sấu lớn mặt, đ.á.n.h giá từ xuống , thầm tính xem con cá sấu đáng giá bao nhiêu tiền.
Phải rằng, thành tích thi đấu quyết định dựa giá trị của các loại thiên tài địa bảo mà họ mang khỏi Thái Hoa Sơn.
Nói cách khác, bí cảnh Thái Hoa Sơn vốn là khu vực săn b.ắ.n của Thanh Linh Sơn.
Yêu thú và các loại linh d.ư.ợ.c bên trong đều sẽ đưa các hoạt động của môn phái. Bình thường cuộc thi nào thì cũng các sư sư tỷ bí cảnh săn g.i.ế.c yêu thú và thu thập d.ư.ợ.c liệu.
Những thứ mang , môn phái sẽ thu mua những món giá trị, và trả công dựa giá trị đó.
Nói cách khác, trong cuộc thi môn phái , dù giành thứ hạng cao, lỡ mất tiền thưởng, nhưng nếu mang ngoài nhiều đồ, cũng thể kiếm một khoản kha khá.
“Đây là cá sấu răng khổng lồ cao giai thất phẩm.” Để nuôi sống sư phụ và hai sư , Đại sư từ nhỏ xuống núi việc, ít nhiệm vụ, cũng g.i.ế.c nhiều yêu thú, vì đây là con gì. Hắn thành thục mổ một viên yêu đan thất phẩm, suy nghĩ một lát đưa cho Ôn Sương Bạch.
Ôn Sương Bạch nhận, nàng suy tư một lúc : “Yêu đan Đại sư giữ, các vật liệu liên quan đến luyện khí giữ, còn những thứ liên quan đến đan dược...” nàng hất cằm về phía Tạ Tử Ân, đến cả tên cũng gọi, “...ngươi giữ, phần còn Thẩm giữ.”
Thái Hoa Sơn tuy là khu vực săn b.ắ.n của Thanh Linh Sơn nhưng bên trong vẫn vô cùng nguy hiểm, chừng sẽ gặp tình huống đột xuất.
Không nên bỏ tất cả trứng cùng một giỏ, chia cất giữ sẽ an hơn.
Tạ Tử Ân tự nhiên hiểu đạo lý , bất giác liếc Ôn Sương Bạch một cái.
Hắn lập đội với nàng, một nửa là vì tìm hiểu, dò xét điểm yếu của nàng.
, dường như nàng giống với hình dung của về con nàng.
Tạ Tử Ân nhíu mày, trầm tư.
Một bên, Lục Gia Nghiêu đang vô cùng tự trách và tự kiểm điểm.
Nếu Tạ Tử Ân kéo cùng lò luyện đan, thì bây giờ trong bụng con cá sấu khổng lồ .
Hắn hành vi của cực kỳ tệ hại, nên từ lúc khỏi lò luyện đan, điều mà tự suy ngẫm lầm.
lúc , Ôn Sương Bạch nhắc đến , vẫn nhịn đầu , lắp bắp hỏi: “Vậy... còn thì ?”
Ánh mắt của ba sắc như dao, đồng loạt phóng về phía , nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , lẽ c.h.ế.t cả ngàn vạn .
Lục Gia Nghiêu vô thức cầu cứu Đại sư .
Đại sư mỉm dịu dàng, lùi ba bước, dựa cây, thanh thản nhắm mắt , tỏ rõ thái độ dính .
Lục Gia Nghiêu vì thế chỉ thể che miệng, tiếp tục tự kiểm điểm.
Sau khi yêu đan lấy , Ôn Sương Bạch bước tới , hắc hắc, nhổ răng, lột da cá sấu cất cẩn thận nhẫn trữ vật.
Đây đều là những vật liệu luyện khí .
Tất nhiên, theo nàng , môn phái mấy khi thu mua thể yêu thú, bởi vì để xử lý thành trạng thái thể sử dụng cần tốn ít công sức, so thì lời. Môn phái và đại đa tu sĩ đều ưa chuộng yêu đan hơn.
Ôn Sương Bạch ngại, dù cuối cùng môn phái thu, nàng tự mang cũng .
Nàng đến rác rưởi còn thu, lẽ nào để ý thứ ?
Ôn Sương Bạch lấy hơn phân nửa, phần còn là thịt và nội tạng của con cá sấu.
Thẩm Hạc Phong từ sáng sớm ăn gì, lúc cũng đói, nhớ điều gì đó, bèn hỏi Tạ Tử Ân: “Thứ ăn ?”
Có loại yêu thú ăn , loại , nhưng cụ thể loại nào ăn thì hỏi y tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-21.html.]
Ôn Sương Bạch khỏi đề nghị: “Nướng ăn thì ?”
Hai dứt lời, Đại sư gần như lập tức mở mắt, đôi mắt luôn ảm đạm bỗng sáng rực lên, giọng điệu cũng cao vút: “Ta nướng giỏi lắm.”
Tạ Tử Ân: “?”
Tạ Tử Ân ba kẻ ham ăn mắt sáng rực mặt, dừng một chút, khóe môi khẽ cong lên, như gật đầu: “Được thôi.”
Ôn Sương Bạch và Thẩm Hạc Phong đều bắt đầu dùng thanh khiết thuật để rửa sạch nguyên liệu.
Đại sư nhảy lên cành cây, tìm kiếm khắp nơi những loại củi nhất.
Tạ Tử Ân lúc mới chậm rãi nốt nửa câu : “Cái giá trả là... đây lẽ sẽ là bữa ăn cuối cùng của các .”
Thịt cá sấu răng khổng lồ, vốn độc.
Ba : “...”
Ngân Huyền dứt khoát luôn cây, lòng như tro tàn mà nhắm mắt .
Ôn Sương Bạch bĩu môi, dậy rời .
Thẩm Hạc Phong cũng cảm thấy mất hứng, bèn sang một bên bói quẻ tìm đường.
Lúc Tạ Tử Ân mới bước lên , suy nghĩ một lát, dựa nguyên tắc lãng phí, nhẫn trữ vật để cũng là , để chút đồ cũng , bèn cho đống thịt đó nhẫn trữ vật.
Các trưởng lão nhịn mà chằm chằm nhất cử nhất động của nhóm : “?”
Cuộc thi trong bí cảnh Thái Hoa Sơn kéo dài nửa tháng, các tử mang theo bất kỳ loại đan d.ư.ợ.c thức ăn nào.
Tu sĩ ở Huyền Thiên đại lục cần ăn linh thực, ăn thì cũng đến nỗi c.h.ế.t đói, nhưng sẽ suy yếu đến mức thể sử dụng bất kỳ công pháp nào, chẳng khác gì phàm nhân tay trói gà chặt.
Linh thực cũng chia chay và mặn, mặn là các loại linh cầm linh thú nuôi dưỡng, cùng với một bộ phận yêu thú thể ăn . Chay là các loại linh thảo d.ư.ợ.c liệu, linh quả.
Để tiện cho tu sĩ mang theo và bảo quản, y tu sẽ chế biến linh thực thành Tích Cốc Đan với nhiều khẩu vị khác .
Binh mã động, lương thảo .
Vì , tất cả các đội khi bí cảnh, trải qua một hồi nghỉ ngơi chỉnh đốn ngắn, việc đầu tiên họ là thu thập nguyên liệu để chế tạo Tích Cốc Đan.
Sau khi Thẩm Hạc Phong bói phương vị, năm Ôn Sương Bạch liền xuất phát.
như lời một vị trưởng lão , để các tử quá trình thích nghi, ngày đầu tiên bí cảnh sẽ nguy hiểm gì, hơn nữa nơi họ đáp xuống gần đó đều linh địa, yêu thú canh giữ linh địa nhiều nhất cũng chỉ là cấp thấp thất phẩm.
Giống như nhóm Ôn Sương Bạch gặp cao giai thất phẩm, quả thực là tình huống tương đối hiếm thấy.
Nơi Thẩm Hạc Phong bói cũng xa, chẳng mấy chốc, mấy đến nơi.
Đó là một vùng nước cạn ở nơi giao giữa đất liền và hồ nước, bùn đất màu mỡ, mọc chen chúc đủ loại hoa cỏ, gió từ mặt hồ thổi tới, hoa cỏ khẽ lay động, mang theo từng đợt linh khí sảng khoái dễ chịu.
Giữa vùng nước cạn một cái huyệt động lõm .
Ôn Sương Bạch mắt sắc, thấy xung quanh huyệt động đầy các loại dấu vết, ngoại lệ đều là do con cá sấu khổng lồ để .
Nàng qua, xổm xuống, cảnh giác trong huyệt động, bên trong mấy con cá nguyên vẹn, còn những mảnh vụn còn sót của những con cá c.ắ.n dở.
Ôn Sương Bạch với : “Xem đây là hang ổ của con cá sấu đó.”
Nghe , Thẩm Hạc Phong cũng xổm xuống xem, vuốt cằm một cách căm phẫn: “Con cá sấu đáng lẽ là yêu thú trấn giữ nơi , nhưng vì lý do gì, nó rời giữa chừng, mai phục ở nơi chúng đáp xuống để rình mò. Đáng ghét! Không chịu ở yên trong hang, cứ chạy tìm chết!”
Lục Gia Nghiêu vốn đang cùng Tạ Tử Ân xem các loại hoa cỏ khác , thấy cũng tò mò tới, xổm bên cạnh Ôn Sương Bạch xem nàng dùng Hỏa Linh Tiên vớt mấy con cá nguyên vẹn lên.
Tạ Tử Ân quan tâm đến đám đang hoặc là vớt cá, hoặc là xem kịch, hoặc là lười biếng , nhặt một cành cây khô mặt đất, thong thả dạo một vòng quanh vùng nước cạn, dùng cành cây khoanh vùng năm loại hoa cỏ.
Xong việc, đến bên huyệt động, dùng cành cây khô gõ gõ xuống đất, lạnh lùng : “Này.”
Ba đồng thời ngẩng đầu .
Tạ Tử Ân chỉ đám linh thảo linh hoa , : “Năm loại khoanh vùng thì đừng đụng , kịch độc, chạm chỉ thể nhặt xác cho các . Còn ...”
Đôi môi mỏng của đàn ông khẽ mở: “Đào hết.”
Ôn Sương Bạch: “Ồ.”
Nàng vỗ tay dậy, xách bó cá c.h.ế.t lên hỏi : “Ăn ?”
Tầm mắt Tạ Tử Ân lướt qua đám cá chết, dừng ở những mảnh vụn trong huyệt động, cuối cùng : “Được.”
Thế là Ôn Sương Bạch mỉm , ném Hỏa Linh Tiên cùng với đám cá về phía Ngân Huyền đang dựa cây mơ màng ngủ gật ở xa: “Đại sư , cá nướng!”
Mấy phân công rõ ràng.
Tạ Tử Ân tiên dọn dẹp hang ổ của con cá sấu, đó tìm một đất trống, lấy lò luyện đan, bắt đầu chuẩn luyện chế Tích Cốc Đan.
Ngân Huyền một tay ôm củi, một tay xách cá rửa sạch, mặt mày tươi , nhóm lửa nướng cá.
Ôn Sương Bạch, Thẩm Hạc Phong và Lục Gia Nghiêu nhanh chóng đào linh thảo linh hoa, chẳng mấy chốc, gần chỗ Tạ Tử Ân chất đầy các loại linh thực tươi mới.
Năm việc bên trong hừng hực khí thế, còn ở bên ngoài, tâm trạng của các trưởng lão đang quan sát Huyễn Tinh Cầu vô cùng phức tạp.
Trưởng lão quản lý bí cảnh Thái Hoa Sơn đau lòng trách mắng: “Bọn họ thế thì khác gì cường đạo!”