Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-09-28 11:45:27
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tử Ân theo Du Tiếu Tiếu?
Một yêu nữ chính đến điên cuồng như thế, cho dù đang giận dỗi, cũng thể nào mặc kệ Du Tiếu Tiếu lâm nguy hiểm mà tay giúp đỡ chứ?
Quá kỳ quái.
Ôn Sương Bạch lắc lắc đầu, định bụng đợi cuộc thi qua sẽ tìm hiểu kỹ hơn về chuyện .
Nàng luôn cảm thấy gì đó đúng.
Trước mắt, việc quan trọng nhất vẫn là đại sư .
Cho dù quy tắc cuộc thi đổi, đến muộn vẫn thể tham gia, Ôn Sương Bạch vẫn thể vui lên .
Dựa vận khí của nữ chính, Ôn Sương Bạch cảm thấy bọn họ Du Tiếu Tiếu vẫn sẽ đến kịp trong vòng bảy ngày.
đại sư thì chắc, chính là đứa con ông trời ruồng bỏ mà.
Ôn Sương Bạch thở dài vài tiếng, các tử đang cầm sách điên cuồng học thuộc lòng, dậy vận động gân cốt, tiện thể vận chuyển《Diệu Linh Tâm Pháp》để cường kiện thể.
Một tháng nay, nàng học thuộc lòng《Bách Khí Toàn Lục》, việc luyện khí cũng nắm vững và thành thạo hơn.
Là một quá quen với việc ôn thi, nàng cảm thấy việc giành top ba ở vòng một là chuyện thể nào, dù chênh lệch vẫn còn đó, một tháng là thể bù đắp .
top mười thì vấn đề gì.
Chỉ cần vòng một top mười, vòng hai tính toán kỹ một chút, thì việc giành hạng nhất của Thiên Cơ Các vẫn còn chút hy vọng.
Cuộc thi sắp bắt đầu, Ôn Sương Bạch chuẩn trường thi.
Nàng điều chỉnh trạng thái, gửi cho tiểu sư một tin nhắn cuối cùng, nộp Huyền Thiên Kính, ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c bước trường thi!
【Ôn Sương Bạch: Sư , cần đợi , về . Đợi sư tỷ thi xong ngoài, sẽ dẫn ăn ngon!】
Văn Tâm ngoài Kiếm Tháp, khi nhận tin nhắn cũng rời .
Cô bé xung quanh, chờ đợi bóng dáng của đại sư .
Cuộc thi của Kiếm Pháp Các năm nay là khiêu chiến Kiếm Tháp, xếp hạng dựa ải vượt qua trong vòng bảy ngày.
Tiếng chiêng thứ nhất vang lên, các tử của Kiếm Pháp Các đều lao trong Kiếm Tháp.
Tiếng chiêng thứ hai vang lên, khu vực gần Kiếm Tháp thưa thớt bóng , chỉ còn Văn Tâm và các vị trưởng lão.
Tiếng chiêng thứ ba dứt, "keng" một tiếng, một thanh kiếm từ trời rơi thẳng xuống, một bóng "rầm" một tiếng nện xuống mặt đất, tạo một cái hố hình .
Văn Tâm há hốc miệng, mái tóc bạc rối bù bắt mắt , vội vàng chạy tới: “Đại sư !”
Ngân Huyền cả bẩn thỉu, như thể từ trong đống rác chui , dậy, nở một nụ trấn an với tiểu sư , lấy kiếm gậy chống, khập khiễng đến mặt trưởng lão, lễ phép hỏi: “Con đến muộn một chút, vẫn thể trong chứ ạ?”
Trưởng lão chỉ tấm bảng thông báo bên cạnh: “Được, .”
Ngân Huyền qua, khi thấy rõ những gì bảng thông báo, liền tự kỷ.
Không chứ, quy tắc sửa từ khi nào ?
Có thể đến muộn cho ?
Phải rằng, tranh thủ ngủ cả đường , ăn cơm cũng ở đường , thế nên mới thể vội vã trở về phút cuối cùng.
Nơi thi đấu của Thiên Cơ Các đặt tại Luyện Khí Đường bên cạnh chủ điện.
Luyện Khí Đường từ bên ngoài chỉ là một tòa lầu gác bình thường, nhưng khi trong mới bên trong là một thế giới khác.
Ôn Sương Bạch cùng hơn một trăm tử khác trong sảnh đường rộng lớn trưởng lão phổ biến quy tắc thi đấu, ánh mắt bất giác sang hai bên.
Bên là kho của Luyện Khí Đường, từng hàng tủ gỗ màu đen cao ngất như những pho tượng binh mã, kéo dài sâu bên trong, xa thấy điểm cuối.
Bên trái là các phòng luyện khí, lúc cửa đều mở , để lộ một bàn việc, một chiếc ghế, và một chiếc giường nhỏ bên trong, vô cùng đơn giản, rộng chừng sáu bảy mét vuông.
Và ngay lưng vị trưởng lão là một chiếc bàn tròn lớn, đó đặt mấy trăm bộ giấy bút mực.
“Tất cả cho kỹ đây, chỉ một thôi!”
Chủ khảo là trưởng lão Thân Đồ Minh, ông quản lý Luyện Khí Đường, là tử truyền của Các chủ Thiên Cơ Các.
Đồng thời, năm đó trưởng lão Thân Đồ cũng từng là bại tướng tay cha của Ôn Sương Bạch.
Đương nhiên, phong thủy luân chuyển, bây giờ cha của nàng là bại tướng tay trưởng lão Thân Đồ.
Trưởng lão Thân Đồ: “Cuộc thi kéo dài bảy ngày, yêu cầu các vị tử tùy ý chọn hai pháp khí trong《Bách Khí Toàn Lục》, và luyện chế hai pháp khí đó thành một pháp khí mới, tức là dung hợp hai một.”
Lời , cả đám tử nhao nhao như ong vỡ tổ.
“Cái quái gì ?!”
“Dung hợp hai một? Ta lầm chứ! Cho ba tháng còn chắc , huống chi là bảy ngày, cuộc thi khó như !”
“A a a xong xong , luyện chế một món trong《Bách Khí Toàn Lục》 là giỏi lắm , giờ còn bắt dung hợp thành một pháp khí mới, thể chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-11.html.]
“Vị trưởng lão nào đề nội dung thi ? Ta nhớ những năm đều là bốc thăm, bốc cái gì thì luyện cái đó mà.”
“...”
Ôn Sương Bạch mặt thì phản ứng gì.
trong lòng nàng cũng chút bực bội.
Nàng quả thực cũng chuẩn theo nội dung thi của những năm , ngờ năm nay độ khó tăng lên nhiều như .
Trong truyện gốc khi miêu tả giai đoạn , trọng tâm đều đặt vòng thi thứ hai, còn vòng thi đầu tiên của các Các đều chỉ nhắc đến sơ qua.
, nàng thấy khó, khác cũng thấy khó.
Cũng chẳng khác gì .
“Trật tự! Ồn ào cái gì! Thấy khó thì bây giờ thể biến .” Trưởng lão Thân Đồ hừ lạnh một tiếng, đợi các tử im lặng mới tiếp, “Nghĩ kỹ xem các ngươi dung hợp cái gì, cần những nguyên liệu nào, giấy ở lưng , đến kho bên tìm các sư tỷ của các ngươi để nhận. Nhận xong thì sang phòng luyện khí bên trái để luyện chế.”
Trưởng lão Thân Đồ nhấn mạnh giọng, nhắc nhở: “Chú ý, một khi phòng luyện khí thì giữa chừng ngoài, ngoài sẽ coi là kết thúc thi đấu! Cho nên nghĩ kỹ tất cả những nguyên liệu cần dùng, phát hiện thiếu thì còn đường nào để cứu vãn nữa!”
Ồ?
Mắt Ôn Sương Bạch lặng lẽ sáng lên.
Vậy nếu, lấy dư một chút thì .
Dù luyện khí cũng thể nào một là thành công, trong quá trình luôn hao tổn, đúng ?
“Xét đến việc hao tổn, các ngươi thể nhận nhiều hơn một chút.” Trưởng lão Thân Đồ dừng một lát, như thể các tử đang ý đồ gì, ông u ám, “ lãng phí và tư lợi vật liệu là hành vi đáng hổ, các trưởng lão sẽ dựa tổng vật liệu các ngươi dùng và pháp khí cuối cùng các ngươi luyện chế để quyết định thứ hạng. Đã rõ ?”
Ôn Sương Bạch thì rõ , nhưng một tử rõ ràng vẫn còn thắc mắc, nhao nhao giơ tay.
Thư Sách
Trưởng lão Thân Đồ dần mất kiên nhẫn: “Nghe rõ thì bắt đầu, rõ thì biến! Lão tử chỉ một !”
Các tử đang giơ tay: “...”
Mọi ngượng ngùng buông tay xuống.
Trưởng lão Thân Đồ: “Từ giờ trở , bất kỳ ai cũng bàn tán, chuyện, nếu cũng biến!”
Luyện Khí Đường rộng lớn tức thì im lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Ôn Sương Bạch theo dòng , đến bàn, cầm lấy giấy bút, suy nghĩ xem thế nào để thành xuất sắc cuộc thi .
Nàng giành top mười, thì thể chọn cách thông thường, mà thật đặc biệt, thể nổi bật giữa hơn một trăm tác phẩm.
Hơn nữa, nàng còn một sự chắc chắn nhất định.
Dù cuộc thi cũng chỉ bảy ngày.
Không cần nghĩ ngợi nhiều, Ôn Sương Bạch nghĩ đến Thiên Diệp Nhận.
, Thiên Diệp Nhận nên dung hợp với cái gì đây?
Thành quả của vòng thi đầu tiên liên quan chặt chẽ đến vòng thi thứ hai.
Các tử khí tu ở vòng thi thứ hai chỉ thể mang theo một pháp khí duy nhất – chính là món mà luyện chế ở vòng một.
Ôn Sương Bạch nhắm mắt , trong đầu nhanh chóng lướt qua tất cả các pháp khí trong《Bách Khí Danh Lục》, tiến hành so sánh từng món một để chọn tổ hợp phù hợp nhất.
Trong lúc đó, hơn mười tử hành động nhanh, gần như ngay khoảnh khắc trưởng lão Thân Đồ hô bắt đầu, họ lập tức danh sách vật liệu.
Thân Đồ Minh ở vị trí cao, ánh mắt sáng ngời quan sát.
Hơn mười tử đều là nhóm thiên tư nhất trong thế hệ , ngày thường khi các tử khác còn thể luyện chế pháp khí theo sách, thì họ tự sáng tạo .
Vì , nội dung thi đối với họ căn bản khó, trong đầu họ hàng chục ý tưởng dung hợp hai một.
Khắp nơi bắt đầu , càng về , tiếng bước chân càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều xong.
Thấy tình hình đó, những tử còn khỏi trở nên bối rối, vò đầu bứt tai, ngừng phát những tiếng va chạm bàn ghế, tiếng vo giấy, ném giấy, khí trong trường thi trở nên càng thêm nặng nề.
Ôn Sương Bạch hề ảnh hưởng.
Nàng vẫn đang yên tĩnh suy nghĩ.
Theo nàng thấy, quyết định sẽ luyện chế cái gì mới là bước mấu chốt nhất của cuộc thi .
Nếu , sai một ly, một dặm.
Nửa canh giờ , chỉ còn ba mươi tử vẫn đang vò đầu bứt tai ở giai đoạn đầu tiên.
Ôn Sương Bạch mở mắt , cầm bút, loẹt xoẹt đầy bảy trang giấy, dứt khoát xoay tìm nhận vật liệu.
Thân Đồ Minh liếc nàng một cái.
Con gái của Ôn Đại Phong, nhớ cũng là một kẻ bất tài, thật đáng tiếc cho tam phẩm hỏa linh cốt .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Đến ngày thứ ba, bắt đầu tử dần dần khỏi phòng luyện khí.
Những , mặt mày ủ rũ, nước mắt lưng tròng, cũng tự tin ung dung, buồn vui lẫn lộn.
Có rời khỏi Luyện Khí Đường, thì , cứ ở trong đại sảnh chờ đợi công bố thành tích.