Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 454: Phải vừa mắt nhau mới được

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:13:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ông đúng là đồ phong kiến, ai bảo kết hôn sinh con là môn bắt buộc?" An Họa bôi kem dưỡng da khinh thường liếc Tiêu Chính một cái.

 

"Vợ , chuyện đại sự cả đời, em thể dung túng con như thế ! Nó trẻ con , về già cô đơn một sớm muộn cũng hối hận. Em ở suối vàng lên cũng đau lòng mà." Tiêu Chính vẫn cố thuyết phục vợ.

 

"Thứ nhất, Tư Tề từng sẽ kết hôn cả đời, chẳng qua nó gặp cưới thôi. Nói chừng ngày mai gặp , ngày nó đòi cưới luôn chứ. Em chỉ giục nó kết hôn vì nhiệm vụ, nhỡ giục một đôi oán ngẫu thì là hại nó. Thứ hai, kể cả Tư Tề thật sự kết hôn, lẽ nó sẽ hối hận như , nhưng nếu vì sợ hối hận mà nhắm mắt kết hôn bừa, sinh một loại hối hận khác đau khổ hơn?"

 

Tiêu Chính đến ngẩn , hồi lâu mới phản ứng : "Nói cách khác, Tư Tề định độc cả đời, chỉ là ưng ai, đúng ?"

 

An Họa: "Em đoán là thế."

 

Tiêu Chính hỏi: "Vậy nó thích kiểu gì? Chúng tìm giúp nó."

 

An Họa nghĩ ngợi: "Chắc là kiểu như Cố Lâm ."

 

Tiêu Chính gạt phắt: "Không ! Thằng nhóc đó khí phách, đến dũng khí ăn bám váy vợ cũng !"

 

An Họa : "Năm xưa cũng ngàn phòng vạn thủ, chỉ sợ bước chân cửa nhà ."

 

"Anh sợ nó rắp tâm bất chính! Nếu xuất phát điểm của nó thực sự là vì bản Tư Tề, cũng loại để ý xuất . Bản cũng từ chân đất mà lên, ông đây bao giờ quên gốc!"

 

Nói Tiêu Chính trầm ngâm: "Xem tay, đại sự cả đời của Tư Tề giải quyết . Vợ, em phản đối nhúng tay chứ?"

 

An Họa liếc chồng, nhắc nhở: "Chỉ cần dùng uy quyền cha để ép buộc con, còn giúp thế nào em cũng mặc kệ."

 

"Chốt!"

 

"Sau cuộc diễn tập lớn hồi nửa cuối năm, con từng với bố về vấn đề hậu cần, còn nhớ ?"

 

Tư Tề ngẩn , cô còn tưởng bố gọi lên để giục cưới. Lấy tinh thần, cô đáp nhanh: "Con nhớ chứ. Lúc đó con con cảm thấy hệ thống hậu cần của quân quá rườm rà, cứng nhắc. Không chỉ Hải, Lục, Không quân mạnh ai nấy , mà ngay cả trong cùng một quân chủng cũng hệ thống bảo đảm khác . Đến lúc mấu chốt thể đạt hiệu quả cao và linh hoạt."

 

"Con xem bản báo cáo ."

 

Tư Tề nhận lấy tập giấy Tiêu Chính đưa, nghiêm túc : "Về việc thực thi bảo đảm hậu cần liên hợp cho các quân chủng, binh chủng..."

 

Càng xem mắt cô càng sáng lên.

 

"Báo cáo ai thế ạ? Không những nêu vấn đề diện mà hướng giải quyết cũng rõ ràng, văn phong tài."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-454-phai-vua-mat-nhau-moi-duoc.html.]

"Ai con đừng quản."

 

"Bố còn úp úp mở mở..." Tư Tề hỏi: "Con tin rằng vấn đề hậu cần chỉ con và báo cáo . Điều cho thấy sắp một cuộc cải cách ?"

 

Tiêu Chính trầm giọng: "Đương nhiên sửa. Thế giới ngừng biến đổi, đất nước cũng đang phát triển, quân đội buộc thích ứng, cho nên luôn sửa đổi, luôn đổi."

 

Tư Tề thầm nghĩ, bố cô tuy ngày thường chút cố chấp, gia trưởng, nhưng trong công việc thì cầu tiến, bắt kịp thời đại, nếu cũng chẳng ở vị trí ngày hôm nay.

 

Tư Tề vẫn tò mò: "Bố, rốt cuộc báo cáo là ai ?"

 

Tiêu Chính liếc con gái: "Chẳng là ai cả, chỉ là một Thượng úy lục quân nhỏ bé thôi."

 

"Một Thượng úy lục quân nhỏ bé mà thể đưa báo cáo đến tận tay bố á?"

 

Tiêu Chính xua tay nhiều, đuổi con gái ngoài. Tư Tề đành rời .

 

Xuống đến lầu, thấy An Họa đang dặn dò Quả Khế: "Đêm Giao thừa nhà thêm một ăn cơm..."

 

"Thêm một ?" Tư Tề thấy liền hỏi: "Thêm ai thế ạ? Ai đến nhà ăn Tết?"

 

An Họa đáp: "Con trai của bạn chiến đấu cũ của bố con, nhờ bố con chăm sóc giúp. Bố con liền mời về nhà ăn Tết luôn."

 

Bạn chiến đấu cũ chính là Hứa Khôn, đến ăn Tết là Hứa Thừa Chí. An Họa thừa Tiêu Chính đang đ.á.n.h chủ ý gì, chẳng qua là mượn cớ để Tư Tề xem mắt.

 

An Họa vốn còn thắc mắc, chẳng Tiêu Chính chê con trai Hứa Khôn trai ? Tiêu Chính bảo gặp Hứa Thừa Chí , trai hơn tưởng nhiều, khuôn mặt đoan chính tuấn, chẳng thừa hưởng nét nào của cái "mặt lưỡi cày" nhà Hứa Khôn cả.

 

An Họa tỏ vẻ nghi ngờ, sợ Tiêu Chính chỉ vì gả con gái mà "vơ bèo gạt tép". Dù trong những môn đăng hộ đối, cá nhân xuất sắc độ tuổi cũng nhiều.

 

nhanh sự thật chứng minh An Họa đoán sai. Hứa Thừa Chí... quả thực trai.

 

An Họa chằm chằm thanh niên bước . Hứa Thừa Chí mặc áo khoác cán bộ, thắt lưng ngay ngắn, dáng đĩnh đạc thẳng tắp. Ngũ quan tuấn nhưng lạnh lùng, lúc chuyện toát khí thế " lạ chớ gần".

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

khi mở miệng, lễ phép khiêm tốn, dễ gây thiện cảm với lớn. Ít nhất An Họa lập tức ưng ý trai trẻ . Bà Tiêu Chính, dùng ánh mắt tỏ vẻ khẳng định. Tiêu Chính nhếch môi đắc ý. Hắn mắt cao hơn đầu, kẻ tầm thường lọt mắt xanh của ?

 

Tuy nhiên An Họa cũng quá vồn vã, chỉ coi Hứa Thừa Chí như con cháu bình thường trong nhà. Người đến mấy mà Tư Tề thích thì cũng vô dụng. Hơn nữa cũng thể chỉ xét góc độ của Tư Tề, Hứa Thừa Chí cũng suy nghĩ riêng, mớ rau ngoài chợ mà chọn là chọn.

 

Phải hai mắt thì mới kết cục mỹ mãn .

 

 

Loading...