Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 430: Gặp lại cố nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:59:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên phía Tiêu Tiểu Thúy cũng nhận điện thoại của An Họa.

 

“Mua nhà? Mua chứ! Có bao nhiêu ạ?” Tiêu Tiểu Thúy thật nghĩ đến chuyện bất động sản tăng giá trị, cô chủ yếu là hiện tại thấy gì cũng mua, chính là cái tâm thái của nhà giàu mới nổi, tiền tiêu thì khó chịu.

 

“Cháu còn bao nhiêu? Chỉ một căn thôi.”

 

“Một căn thì một căn, bao nhiêu tiền ạ? Cháu chuyển tiền cho thím.”

 

“Đến lúc đó hẵng . , thím cháu cùng cô của cháu mở xưởng may kiếm tiền hả?”

 

“Vâng ạ.” Tiêu Tiểu Thúy hì hì hai tiếng, lấy lòng : “Thím ơi, lúc rủ thím, là vì cháu trong tay thím đều là sản nghiệp lớn, chướng mắt cái xưởng nhỏ của chúng cháu.”

 

An Họa bật : “Được , thím đang hưng sư vấn tội . Thím chỉ hỏi thăm tình hình cái xưởng may của các cháu thôi, còn cái đồng hồ điện t.ử cháu còn đại lý ?”

 

“Vẫn đại lý ạ, nhưng mà hiện tại đồng hồ điện t.ử dễ bán như nữa, còn Tổng giám đốc Lâm mở xưởng sản xuất tủ lạnh, cũng dễ bán lắm, dân vẫn tin dùng các thương hiệu lớn trong nước, hoặc là hàng nhập khẩu.”

 

Lâm Tiểu Lôi là dã tâm, ba năm đầu tư tổ chức một xưởng đồ điện tại địa phương, chủ yếu sản xuất tủ lạnh, đầu tư lớn, nhưng mắt xem kinh doanh khá khó khăn, chủ yếu là vấn đề về kỹ thuật khá lớn.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Tuy rằng An Họa cũng bỏ tiền , nhưng về mặt kỹ thuật cô quả thực giúp gì nhiều, chỉ thể xem Lâm Tiểu Lôi thuận lợi vượt qua cửa ải .

 

Giọng của Tiêu Tiểu Thúy tiếp tục truyền đến từ đầu dây bên .

 

“... Cháu cái xưởng may quy mô cũng lớn, cháu kinh nghiệm mở xưởng , chỉ sợ lỗ, lúc tìm cô cháu bỏ vốn cháu cũng do dự, sợ mất sạch gia sản của cô , nghĩ, lỗ cũng , cùng lắm thì cháu kiếm tiền từ chỗ khác bù cho cô , hì! Kết quả cái xưởng may ăn thật, bao lâu thì cháu , nhưng tiền vốn thì kiếm từ lâu ...”

 

An Họa lặng lẽ cô kể một hồi, : “Cháu vẫn là đầu óc kinh doanh, nếu thím ở vị trí của cháu, chắc như cháu.”

 

Tiêu Tiểu Thúy trong điện thoại như vịt kêu: “Thím quá khen , cháu ngại c.h.ế.t ! Ha ha ha ha ha.....”

 

“Được , cúp máy đây, rảnh thì đưa bọn trẻ lên tỉnh thành chơi.”

 

“Vâng ạ!”

 

Về chuyện mua nhà, An Họa còn với Chu Mai Hoa một chút, hỏi bà mua .

 

Chu Mai Hoa lập tức lắc đầu: “Mười vạn tệ, nhiều tiền thế, thôi, mua.”

 

An Họa : “Bà với bọn trẻ gom góp xem ? Cơ hội lắm đấy, nếu cần dùng tiền gấp, qua mấy năm bán , cũng là lãi.”

 

Chu Mai Hoa tin lời An Họa, nhưng mà... bảo bà gom tiền với bọn trẻ, bà mở miệng nổi, hơn nữa bọn trẻ bao nhiêu tiền , chút tiền lương đó cũng chỉ đủ bản tiêu xài.

 

Chu Mai Hoa suy nghĩ thêm.

 

An Họa gật đầu: “Được, bà cứ từ từ suy nghĩ, vội, sang năm mới mở bán mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-430-gap-lai-co-nhan.html.]

 

Qua đó thể thấy, đối với đại bộ phận bình thường mà , bất kể ở thời đại nào, mua nhà đều chuyện dễ dàng. Thạch Vĩ Quang là cán bộ cấp sư đoàn về hưu, mà mua một căn nhà nhỏ ở kinh thành còn khó khăn như .

 

Còn hai căn hộ, An Họa định giữ một căn cho An Trạch. Vốn tưởng An Trạch chắc chắn lấy nhiều tiền như , cô định ứng cho , nhưng Bàng Tú Ni bất ngờ lấy mười vạn tệ.

 

An Họa kinh ngạc: “Chị dâu, thâm tàng bất lộ nha.”

 

Bàng Tú Ni ngượng ngùng : “Đơn vị chị chồng buôn bán hải sản, hồi chị hùn một cổ phần.”

 

An Trạch sững sờ: “Sao ?”

 

Bàng Tú Ni : “Muốn gì? Dù cũng chẳng hứng thú với mấy chuyện . Sao, chẳng lẽ thấy em hùn vốn ăn, mất mặt ?”

 

An Trạch lắc đầu: “Cái đó thì , quốc gia cũng khuyến khích phát triển kinh tế tư nhân mà.”

 

Điểm của An Trạch thì khá , tuy thanh cao nhưng cổ hủ.

 

, Họa Họa, Điềm Điềm tìm đối tượng mới .” Bàng Tú Ni vui vẻ với An Họa: “Là đồng nghiệp của An Trạch giới thiệu, đồng chí nam tướng mạo tệ, tuy sinh viên đại học, nhưng đơn vị công tác cũng , điều kiện gia đình cũng , quan trọng nhất là, Điềm Điềm thích .”

 

“Thế thì quá, sắp hỉ sự ?”

 

Bàng Tú Ni gật đầu: “Chắc cũng nhanh thôi... Cha đối phương cũng hài lòng về Điềm Điềm.”

 

“Nói với Điềm Điềm, nếu con bé kết hôn, cô nhất định sẽ mừng bao lì xì thật to.”

 

“Chị sẽ chuyển lời cho nó.”

 

An Họa rời khỏi nhà An Trạch, lái chiếc xe Harry nhỏ của về đại viện, đường cẩn thận va đuôi một chiếc xe khác.

 

An Họa lái xe tuy nhanh, nhưng vi phạm luật, chỗ đông xe cũng sẽ chạy lung tung, va chạm thuần túy là do xe phía đột ngột chuyển làn.

 

An Họa chút dọa, lập tức xắn tay áo xuống xe.

 

Xe phía là một chiếc Santana, bước xuống xe là một phụ nữ trung niên trang điểm đậm.

 

An Họa định mở miệng lý luận, thấy mặt phụ nữ khựng .

 

Trông quen thế nhỉ.

 

Người phụ nữ vốn dĩ cũng vẻ mặt phẫn nộ, thấy An Họa thì cũng ngây , hồi lâu mới mở miệng : “Là cô.... Vợ của Tiêu...”

 

An Họa: “Cát Hồng Hà...”

 

 

Loading...