Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 388: Anh ấy lùi, cô sẽ tiến
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:41:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn Đoàn dụi mắt, lầm bầm: "Nửa đêm nửa hôm chuyện gì thế?"
Viên Viên chui tọt trong chăn Đoàn Đoàn, dựa chị, thì thầm: "Em cho chị một bí mật, chị đừng kinh ngạc nhé."
"Em ." Đoàn Đoàn che miệng ngáp một cái.
"Em phát hiện , Tống Dực thích em." Viên Viên vẻ mặt nghiêm túc .
Đoàn Đoàn tỉnh cả ngủ.
"Khó tin lắm đúng ? Em cũng thấy lạ, Tống Dực tự dưng thích em nhỉ? Chúng vẫn luôn coi như em ruột thịt mà."
"Là Tống Dực chính miệng với em ?" Đoàn Đoàn hỏi.
"Thế thì ." Viên Viên lắc đầu, đó kể chuyện lúc ăn cơm tối, "... Cho nên chuyện rõ ràng quá còn gì, Tống Dực thích em."
Đoàn Đoàn cạn lời một lúc.
"Viên Viên... Trước khi gắp thịt cho em, Tống Dực cũng gắp cho chị mà."
Viên Viên suy nghĩ một chút: "Có khi nào chị là đạn khói ?"
Đoàn Đoàn nên gì.
Thực , cô cũng chắc chắn về tâm tư của Tống Dực.
Tống Dực mặt cô cứ như con ốc sên, mỗi cảm giác sắp thò đầu thì rụt về vì một lý do nào đó, khiến cô cứ tưởng tất cả đó chỉ là ảo giác.
Cảm giác hư hư thực thực khiến cô nắm bắt .
"Đoàn Đoàn, em cần chị giúp." Viên Viên vẻ mặt trịnh trọng.
"Giúp gì?"
"Em cảm giác thích kiểu trai gái với Tống Dực, nhưng em thẳng với , em sợ đau lòng. Hay là chị giúp em chuyển lời cho ."
"..."
"Được ?"
"... Thôi ."
Viên Viên ôm Đoàn Đoàn hôn một cái, như trút gánh nặng ngàn cân, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.
"Đêm nay em ngủ với chị." Viên Viên ôm lấy cánh tay Đoàn Đoàn, cọ đầu đó, xong mấy giây ngáy o o.
Đoàn Đoàn phiền đến mức ngủ .
Sáng sớm hôm , Khâu Thục Thận định mua quẩy, Tống Dực đề nghị .
Đoàn Đoàn thấy thế liền theo.
Tống Dực đầu , trong mắt ánh lên nét : "Sao em đây?"
Đoàn Đoàn : "Đi cùng cho vui."
Hai sóng vai , chậm rãi.
"Tối qua, trong tình huống đó, tại gắp thịt cho em?"
Bước chân Tống Dực khựng , Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn mỉm , ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt cô, khiến những sợi lông tơ bên má như dát một lớp vàng kim. Đôi mắt cô sáng lấp lánh , dường như trong mắt chỉ hình bóng .
Tống Dực dám thẳng cô, vội vàng dời ánh mắt .
Đoàn Đoàn bước lên một bước, đến gần hơn.
"Anh thích em ?"
Oanh một tiếng, đầu óc Tống Dực nổ tung.
Cô, cô cái gì?
"Anh thích em ? Kiểu đàn ông thích phụ nữ ." Đoàn Đoàn hỏi nữa.
Bàn tay buông thõng bên Tống Dực siết chặt, cả cứng đờ như đông cứng giữa buổi sáng mùa đông, dù rõ ràng đang mặc áo lông vũ, còn ánh nắng ấm áp chiếu rọi.
Anh gì đó, nhưng cổ họng khô khốc khiến thốt lên lời.
Thích Đoàn Đoàn ?
Có.
Anh cũng từ bao giờ cảm giác khác lạ với Đoàn Đoàn.
Anh rõ, đó là thích, và là kiểu thích giữa nam và nữ.
Tống Dực thừa nhận điều .
Sao thể thích Đoàn Đoàn chứ? Đoàn Đoàn là em gái, là con gái của dì An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-388-anh-ay-lui-co-se-tien.html.]
Dì An với như , tin tưởng như , đưa về nhà , thể tơ tưởng đến con gái dì An chứ?
Quan trọng hơn là, Đoàn Đoàn như , em thể tìm một xứng đôi với hơn, tài hoa xứng đôi, gia thế xứng đôi... Ít nhất, thể là đứa trẻ mồ côi cha như .
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tống Dực dần trở nên trong trẻo.
Anh cố gắng nhếch khóe miệng: "Nói linh tinh gì thế, ... Anh coi em là em gái, em gái ruột..."
Đoàn Đoàn khẽ: "Vậy là thích Viên Viên? Tối qua dùng em đạn khói để gắp thịt cho nó?"
Tống Dực kinh hãi, c.h.é.m đinh chặt sắt : "Sao thể chứ?"
"Vậy thì thích em."
"Anh ..."
"Thích Viên Viên?"
"Không thể nào!"
"Thích em?"
"Đoàn Đoàn..."
Đoàn Đoàn chằm chằm Tống Dực một lúc lâu, cuối cùng cũng yên tâm.
"Được , em ." Nói xong, Đoàn Đoàn bước .
Tống Dực theo , thấp thỏm gò má cô: "Em, em cái gì?"
Đoàn Đoàn mà .
Tống Dực vuốt mặt, chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn.
Sự thẳng thắn bất ngờ hôm nay của Đoàn Đoàn khiến trở tay kịp.
Tống Dực sớm hạ quyết tâm trong lòng, cả đời sẽ kết hôn với ai, lấy danh nghĩa trai để mãi mãi bảo vệ bên cạnh Đoàn Đoàn. Nếu Đoàn Đoàn yêu, sẽ giữ cách xa hơn một chút, nhưng sẽ bao giờ từ bỏ việc bảo vệ cô.
tiền đề của tất cả những điều là, ai nội tâm thực sự của . Nếu , sẽ còn mặt mũi nào đối diện...
Đoàn Đoàn, cô dường như thấu tất cả.
"Anh cầm ." Đoàn Đoàn trả tiền xong, đưa quẩy cho Tống Dực cầm.
Tống Dực lúc mới hồn: "À... ừ..."
Đoàn Đoàn bộ dạng mất hồn mất vía của Tống Dực, lén mím môi trộm.
Anh lùi, cô sẽ tiến.
Sẽ một ngày, thể lùi nữa.
Về đến nhà, Viên Viên lén lút kéo Đoàn Đoàn sang một bên: "Chị với ?"
Đoàn Đoàn: "À... Rồi."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Viên Viên: "Anh phản ứng thế nào? Không quá đau lòng chứ?"
Đoàn Đoàn thôi: "Thực ... Tống Dực bảo..."
Viên Viên ngờ vực: "Bảo gì?"
"Anh chắc ý đó với em , em yên tâm ..." Đoàn Đoàn sợ Viên Viên hổ nên ngập ngừng.
Ai ngờ Viên Viên xong chẳng hề thấy hổ, ngược thở phào nhẹ nhõm: "Thật hả? Thế là em hiểu lầm ? Tốt quá!"
Viên Viên vui vẻ lắc lư cái đầu: "Em bảo mà, đang yên đang lành tự dưng thích em , hóa là em nhầm, hì hì!"
Đoàn Đoàn : " thế."
Viên Viên: "Thế gắp thịt cho em nhỉ?"
Đoàn Đoàn: "À... Chuyện đó bình thường mà, vẫn luôn chăm sóc chúng ."
Viên Viên lắc đầu: "Bình thường thì , tình huống tối qua thích hợp."
Bỗng nhiên, Viên Viên Đoàn Đoàn, đầu óc nảy : "Không lẽ... Em là đạn khói đấy chứ?"
Đoàn Đoàn: "..."
Vẫn là Bánh Trôi Nhỏ ngốc nghếch đáng yêu hơn!
Viên Viên phát hiện bí mật lớn, trong lòng ngứa ngáy như mèo cào.
Đoàn Đoàn dặn cô ngoài.
Viên Viên chốc chốc chạy đến bên bà ngoại thôi, chốc chốc chạy đến mặt đông tây... Tóm là giữ bí mật trong lòng khó chịu cực kỳ!
Cũng may là cô sắp trường .
Cô như chạy trốn, thẳng một mạch ngoảnh đầu , còn cho ai tiễn, chẳng giống , nào học cũng lề mề rời xa .