Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 563
Cập nhật lúc: 2024-08-12 11:48:37
Lượt xem: 117
Chương 563. -
----
Trong lòng Diệp Thi Văn căng thẳng, lập tức nghĩ đến những ông trùm liên quan đến La Hằng.
Cô ta quay người muốn chạy trốn, đầu xanh túm mạnh lấy tóc đuôi ngựa của Diệp Thi Văn.
"Cô muốn trốn đi đâu?"
Da đầu như bị xé toạc, Diệp Thi Văn đau đến mức nước mắt giàn giụa, nói năng lộn xộn cầu xin tha thứ:
"Cầu xin anh! Thả tôi ra! Tôi thực sự không biết thỏa thuận giữa La Hằng và Hạ Vĩnh Đức!
Tôi cũng không biết hàng của La Hằng ở đâu! Tôi không phải là con gái ruột của Hạ Vĩnh Đức!"
Đầu xanh nhìn Diệp Thi Văn từ trên xuống dưới, nhổ nước bọt "bạch" xuống đất, sau đó dùng sức kéo và ném Diệp Thi Văn vào một góc tường.
"Lá gan nhỏ thật, ông già xấu xa Hạ Vĩnh Đức vẫn mong vào cô giúp ông ta trả thù, chẳng phải kế hoạch này đổ sông đổ bể sao?"
Diệp Thi Văn lảo đảo ngã xuống đất, tuy rằng đang mặc quần áo bông, nhưng cô ta vẫn cảm thấy tay chân đau nhức, mặt đất lạnh thấu xương.
"Tôi không đến tính toán với cô."
Đầu xanh ngồi xổm xuống, châm một điếu thuốc phì phèo, khuôn mặt của Diệp Thư Văn bị khói thuốc làm mờ đi: "Hôm nay tôi mới ra tù, không có tiền.
Người cha vô dụng của cô bảo tôi đi tìm cô, ông ta nói cô có tiền, cô sẽ cho tôi tiền."
Diệp Thi Văn hoảng sợ, lắc mạnh đầu: "Tôi không có tiền! Tôi thật sự không có tiền!"
"Không có tiền?" Đầu xanh cười ranh mãnh:
"Nhưng lão già xấu xa Hạ Vĩnh Đức nói cho tôi biết, chỉ cần nói cho cô biết thân phận thật sự của máy nghiền dối trá, cô nhất định sẽ cho tôi tiền?"
Diệp Thi Văn lập tức trợn tròn mắt, tròng mắt như sắp rơi ra.
"Anh biết máy nghiền dối trá là ai sao?"
Vẻ mặt đầu xanh vênh váo vì cá đã cắn câu, ngón tay làm động tác đòi tiền:
"Hai trăm nghìn."
"Anh…! Anh đi ăn cướp à!"
Diệp Thi Văn tức giận đến đỏ cả mặt.
"Quên đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-563.html.]
Đầu xanh lại phun một làn khói vào Diệp Thi Văn, ung dung đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Thấy đầu xanh sắp ra khỏi ngõ nhỏ, Diệp Thi Văn nghiến răng, kiên định nói:
"Hai trăm nghìn thì hai trăm nghìn, chốt kèo!"
Vào ngày đầu tiên của năm mới, tuyết rơi dày ở Giang Thành.
Tuyết trắng biến Giang Thành thành một thành phố tuyết, bông tuyết lả tả bay xuống.
Mười hai giờ trưa mùng một Tết là thời điểm chiếu "Tiên Quyết" trên toàn quốc.
Chu Hướng Nam và các thành viên trong đoàn làm phim đã đến buổi công chiếu ở rạp chiếu phim Thiên Thịnh, cùng nhau chào đón thời khắc quan trọng này.
Cho đến nay, mặc dù "Tiên Quyết" vẫn chưa được công chiếu, nhưng doanh thu phòng vé trước đã hơn một tỷ, chiếm một nửa doanh thu phòng vé ngày đầu khai xuân.
DTV
Ứng dụng Gouyan dự đoán doanh thu phòng vé của "Tiên Quyết" đã điều chỉnh mức dự đoán trước đây, bắt đầu đoán doanh thu khoảng bốn tỷ.
Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành sẽ tham dự buổi công chiếu.
Hai người ngồi Rolls-Royce đến, thay vì đi cửa trước của rạp chiếu phim Thiên Thịnh, họ đi đường vòng vào cửa từ nhà để xe dưới hầm. Lúc đến cửa thang máy, Hạ Trừng Trừng đột nhiên nhận được Wechat của Hứa Tri Tình.
Hứa Tri Tình: [Giám đốc Hạ! Giám đốc Hạ! Cô đừng lên vội! Tôi đang ở trong xe! Cô có thể đến giúp tôi không?]
Hạ Trừng Trừng khẽ nhíu mày, ánh mắt lóe lên.
Hạ Trừng Trừng: [Cô làm sao vậy?]
Hứa Tri Tình: [Tôi...Bà dì đến, làm bẩn chiếc váy mất rồi ...]
Hứa Tri Tình: [Tôi không mang băng vệ sinh. Trợ lý của tôi vẫn ở trên rạp chiếu phim... Giám đốc Hạ! Cô giúp tôi đi!]
Hạ Trừng Trừng thò đầu ra nhìn. Quả nhiên cô nhìn thấy xe bảo mẫu đậu ở cách đó không xa. Kính xe được dán lớp chống nhìn trộm một mặt nên cô không biết trong xe đang như thế nào.
Sắc mặt Hạ Trừng Trừng trầm xuống, suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói với Tạ Tri Hành:
"Ông xã, anh lên trước đi, em có chút việc."
Tạ Tri Hành khó hiểu: "Cần anh giúp gì không?"
Hạ Trừng Trừng chớp mắt:
"Không cần đâu.
Bí mật của con gái! Anh lên trước đi, em xử lý được!"
Tạ Tri Hành gật đầu, đi thang máy lên. Hạ Trừng Trừng xách váy dài, lấy hai gói băng vệ sinh dự phòng của cô từ ghế sau của Rolls-Royce ra, nhét vào trong túi xách, đi về phía xe bảo mẫu.
Cô vừa gõ cửa xe bảo mẫu, cửa xe lập tức bị kéo ra.