Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 368

Cập nhật lúc: 2024-08-02 09:23:12
Lượt xem: 222

Chương 368. -

 

----

Hạ Trừng Trừng buông chén trà xuống, nghiêm túc nói:

"Thị trường giải trí trong nước không thuận lợi cho sự phát triển của Idol.

Bất luận là thực tập sinh hay diễn viên, dự thi đều là vì mạ vàng, cuối cùng lại trở về với diễn xuất.

Tôi đã rất nổi tiếng rồi, cũng không phải không nhận được vai, cần phải tham gia vào một cuộc thi thế này nữa sao."

"Lùi một bước mà nói, chu kỳ phim ảnh quá dài, hợp đồng của chúng ta chỉ có mấy tháng, tiền đến nhanh nhất không phải là nhận quay quảng cáo sao?"

Nghĩ thế nào cũng không phải là một lựa chọn tốt.

"Bởi vì chúng tôi có mục tiêu lớn hơn."

Ngô Hưng Bang chắp hai tay lại, chống cằm, sắc mặt nghiêm trọng hơn rất nhiều:

"Đúng như lời cô nói, giới giải trí trong nước không thích hợp cho Idol phát triển, Idol cuối cùng cũng phải đi diễn kịch.

Cho nên công ty giải trí Tinh Không càng cần phải xây dựng thị trường Idol, cho Idol một sân khấu độc quyền."

"Chúng ta phải dựng lên một chương trình tạp kỹ ca hát."

Giọng điệu của Ngô Hưng Bang dần dần cao hơn:

"Để có không gian cho Idol bọn họ phát huy, nhưng mà, trước đó, chúng ta cần có lưu lượng hỗ trợ xào nhiệt cho Thiếu Niên Ngân Hà nhân dịp Thiếu Niên Ngân Hà ra mắt sân khấu được thiết kế riêng cho Idol, như vậy không tốt sao?"

Giọng điệu của Ngô Hưng Bang càng thêm hưng phấn, quả thực có thể trực tiếp gọi là kích động, hồi hộp trong phòng họp.

Nơi này hẳn là có tiếng vỗ tay, nhưng anh Trương lại thành thật đứng ở một bên, Thường Thanh nghe không hiểu cái này, chỉ có Hạ Trừng Trừng mỉm cười, trên mặt còn viết "Quỷ mới tin ông."

"Hạ Trừng Trừng, đây là thành ý lớn nhất của chúng tôi dành cho cô."

Ngô Hưng Bang đẩy hợp đồng tham gia Thiếu Niên Ngân Hà đến trước mặt Hạ Trừng Trừng:

"Sáng tạo vương quốc của công ty giải trí Tinh Không cùng chúng tôi."

Hạ Trừng Trừng tùy ý lật lại hợp đồng, im lặng thật lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-368.html.]

Bởi vì không ai nói chuyện, nên có thể nghe thấy kim đồng hồ trong phòng hội nghị di chuyển.

Ngô Hưng Bang và anh Trương đều nhìn Hạ Trừng Trừng chằm chằm, chỉ thấy cô giống như chỉ tùy ý lật xem hợp đồng, nhưng khóe miệng lại mím chặt, không ngừng rủ xuống dưới.

Cũng giống như trái tim của họ, dần dần chìm xuống đáy thung lũng.

Đột nhiên, Hạ Trừng Trừng nhếch miệng cười.

"Hình như, cũng rất thú vị."

Ánh mắt Ngô Hưng Bang sáng rực lên, vui vẻ nhìn chằm chằm Hạ Trừng Trừng, nuốt một ngụm nước bọt:

"Hạ Trừng Trừng, nói như vậy, cô dự định tham gia Thiếu Niên Ngân Hà sao."

"Hợp đồng tôi sẽ để luật sư xem qua một lần."

DTV

Hạ Trừng Trừng đứng dậy, giao hợp đồng ký kết của Thiếu Niên Ngân Hà cho Thường Thanh:

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, giám đốc Ngô, hợp tác vui vẻ."

Ngô Hưng Bang mừng rỡ vô cùng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Trừng Trừng: "Hợp tác vui vẻ hợp tác vui vẻ."

Ngô Hưng Bang một đường đưa Hạ Trừng Trừng đến trước cửa công ty giải trí Tinh Không, cho đến khi Hạ Trừng Trừng lên xe, Ngô Hưng Bang vẫn tươi cười như cũ.

Bentley vừa rời đi, trong nháy mắt nụ cười trên mặt Ngô Hưng Bang biến mất.

"Hừ, còn tưởng rằng rất khó giải quyết, nói cho cùng không phải là một con nhóc có mặt mũi xinh đẹp thôi sao."

Ngô Hưng Bang khinh thường trừng mắt nhìn anh Trương bên cạnh một cái:

"Chỉ cần một bình hoa như vậy, cậu phải tìm mấy tháng, chỉ có tiền đồ này của cậu."

Anh Trương cúi đầu khom lưng.

Anh ta rất nghi ngờ, hôm qua thái độ của Hạ Trừng Trừng kiên quyết như vậy, kiêu ngạo bá đạo đến cực điểm, tại sao hôm nay lại thay đổi rồi.

Quả nhiên, có chút nhân khí làm chỗ dựa, nên chướng mắt người đại diện như anh ta, nhưng đối mặt với một phú hào có tiền quyền thế như giám đốc Ngô lại quỳ xuống mà liếm.

Nói cho cùng cũng chỉ là một con điếm thúi bán sắc thôi.

Ngô Hưng Bang và anh Trương trở lại phòng họp.

Hứa Triệt đã ở trong phòng họp, dựa vào bàn làm việc, thưởng thức tấm áp phích chụp ảnh cứng mới mà mình vừa treo lên.

Ngô Hưng Bang hơi nghiêng đầu, phân phó anh Trương: "Cậu đi ra ngoài trước đi."

Loading...