Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-08-01 11:03:32
Lượt xem: 276
Chương 331. -
----
Nhưng trong mắt Hoài Dương cảnh tượng này lại giống như Hạ Xuân Xuân bị mị lực của anh ta trêu chọc mà run rẩy, khiến anh ta càng thêm vui vẻ.
Hạ Trừng Trừng cũng vô cùng chuyên nghiệp, sau khoảnh khắc buồn nôn, cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn thuần thiện vô hại lên, vẻ mặt lưu lạc nhìn Hoài Dương.
Hoài Dương nắm tay Hạ Xuân Xuân, cũng chính là Hạ Trừng Trừng, hai người đi vào câu lạc bộ Thuyền Buồm.
Câu lạc bộ xa hoa trụy lạc, tất cả đều là phòng riêng biệt, có thể đảm bảo sự riêng tư của khách hàng.
Tiến vào phòng, Hoài Dương dặn Hạ Trừng Trừng ngồi xuống.
“Anh đi ra ngoài lấy ít rượu, em chờ một chút.”
Hạ Trừng Trừng ngoan ngoãn gật đầu: “Anh Hoài Dương, anh đi đi, anh sẽ ngoan ngoãn chờ anh.”
Hoài Dương rời khỏi phòng, vừa lúc gặp được nhân viên phục vụ của câu lạc bộ ở cửa.
Trên tay người phục vụ vẫn còn mang theo một tá chai rượu.
Sau khi thấy Hoài Dương đi ra, nhìn xung quanh, từ trong túi lấy ra một viên thuốc màu hồng nhạt.
“Anh Dương, đây là loại thuốc mới phổ biến gần đây, rất sạch sẽ, 24 giờ sẽ chuyển hóa.
Hoàn toàn không phát hiện ra được, hiện tại tất cả mọi người đều thích dùng loại này!”
Hoài Dương nhận lấy viên thuốc, vỗ vỗ bả vai nhân viên phục vụ:
“Làm tốt lắm!”
Xoay người, Hoài Dương xách rượu tiến vào phòng.
Trong phòng có thiết bị KTV, Hạ Trừng Trừng thong thả ngồi trên ghế cao, quay đầu lại dịu dàng nhìn Hoài Dương:
“Anh Hoài Dương, anh muốn hát bài gì?”
Dưới ánh đèn vàng son, sao Hoài Dương còn bận tâm đến chuyện ca hát, ước gì bây giờ nhào vào Hạ Xuân Xuân.
Nhưng cảm thấy dáng người Hạ Xuân Xuân thật sự khó có được, ngay cả giới giải trí cũng không có mấy người, vì thế mới kiềm chế rung động ở trong lòng, quơ quơ một chai rượu.
“Đợi lát nữa lại hát đi, uống chút gì trước đi!”
Hạ Trừng Trừng cũng vô cùng nghe lời, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Hoài Dương.
Ánh đèn ngũ sắc chiếu vào trong phòng lóng lánh, ánh đèn nhoáng lên một cái một cái ống kính nho nhỏ trên màn hình KTV nhanh chóng dung hợp tiến vào trong ánh đèn ngũ sắc trong phòng, biến mất không thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-331.html.]
Hoài Dương cố ý dùng thân thể ngăn cản tầm mắt của Hạ Trừng Trừng, dùng dụng cụ mở hai chai rượu, ném viên thuốc màu hồng vào trong đó một chai rượu mà không để ai phát hiện.
Cảnh này Hạ Trừng Trừng hoàn toàn không nhìn thấy, nhưng bởi vì chỗ ngồi của cô vừa vặn ở phía sau Hoài Dương, cảnh Hoài Dương ném thuốc bị ống kính màn hình KTV thu hết.
Sau khi vào trong rượu, viên thuốc màu hồng hòa tan cực nhanh.
Hoài Dương đưa chai rượu cho Hạ Trừng Trừng:
“Uống chút rượu trước đi, nhuận hầu, yên tâm, rượu này không có độ nào cả, uống không say.”
Ánh mắt Hạ Trừng Trừng sáng ngời:
“Cảm ơn anh Hoài Dương ~”
Hoài Dương nhìn chằm chằm Hạ Trừng Trừng, chờ cô uống rượu xong ——
Đột nhiên, động tác uống rượu của Hạ Trừng Trừng dừng lại:
DTV
“Anh Hoài Dương, chúng ta như vậy…. Có phải là đang hẹn hò không?
Nếu để cho bạn gái anh biết, cô ấy không vui thì làm sao bây giờ?”
“Lấy đâu ra bạn gái chứ?”
Hoài Dương ôm eo Hạ Trừng Trừng: “Anh vẫn độc thân nha!”
Vẻ mặt Hạ Trừng Trừng lo lắng, làm bộ né tránh tay của Hoài Dương:
“Nhưng mà, tuần trước không phải paparazzi còn chụp được anh đang hẹn hò với một chị ở Bắc Thành sao?
Động tác của hai người thân mật như vậy, chẳng lẽ không phải là người yêu sao?”
Ánh mắt Hoài Dương cực nhanh hiện lên một tia kinh ngạc, ngược lại vẻ mặt ôn nhu sủng nịch, khóe miệng gợi lên nụ cười thanh phong nho nhã.
“Cái gì bạn gái chứ, cô ấy là người đại diện của tôi mà thôi, ngày đó thân thể cô ấy không thoải mái, chúng tôi là cộng sự, đỡ cô ấy cũng là chuyện bình thường thôi!
Những paparazzi kia chỉ thích bắt gió bắt bóng, cố ý tìm góc chụp!”
“Thật vậy sao?” Hạ Trừng Trừng chớp chớp đôi mắt lấp lánh.
“Đương nhiên rồi!” Hoài Dương nói chắc như đóng đính cột.
Hạ Trừng Trừng:
“Vậy cô gái tuần trước paparazzi chụp được ở Giang Thành thì sao?
Hai người còn đút cho nhau ăn mà!”
“Đó là em họ của anh đó! Cô ấy mới mười lăm tuổi, xưa nay rất dính anh!”