Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 166
Cập nhật lúc: 2024-07-25 21:06:11
Lượt xem: 386
Chương 166. -
----
Anh ta liếc mắt một cái lập tức thấy được tin tức Diệp Thi Văn bị cảnh sát bắt giữ.
Trợ lý Chu rất kinh ngạc, vội vàng gọi điện thoại cho Tạ Tri Hành.
"Tạ tổng, anh ở cùng một chỗ với phu nhân sao?"
Tạ Tri Hành liếc mắt nhìn Hạ Trừng Trừng, bình tĩnh trả lời: "Ừ, làm sao vậy?"
Trợ lý Chu vội vàng nói:
"Ba phút trước Máy nghiền dối trá đã đăng lên một đoạn video, nội dung là Diệp Thi Văn bị cảnh sát bắt giữ.”
Tạ Tri Hành kinh ngạc, rồi lại im lặng.
Ánh mắt của hắn vẫn còn ở lại trên người Hạ Trừng Trừng.
Một lúc lâu sau, hắn mới trả lời: "Ừm, hiểu rồi.
Tạ Tri Hành cúp điện thoại.
Nhớ lại ba phút trước, hắn vừa đi ra khỏi biệt thự Lâm Ngữ cùng với Hạ Trừng Trừng.
Hạ Trừng Trừng làm sao có thể có thời gian đăng Weibo?
Nói rõ hơn là, Máy Nghiền Dối Trá không thể nào là Hạ Trừng Trừng.
Tạ Tri Hành cười tự giễu.
Anh thật sự là suy nghĩ nhiều rồi, nữ minh tinh xinh đẹp phô trương tài hoa, làm sao có thể đột nhiên đi làm paparazzi?
Thật là lố bịch!
Ở bên kia, Hạ Trừng Trừng chăm chú nhìn vào mưa bụi ở trên không trung.
Nhìn cô giống như yên lặng, quả thực vẫn luôn nghe điện thoại của Tạ Tri Hành và trợ lý Chu.
Hai người vừa nói chuyện, hệ thống đã truyền nội dung vào trong đầu cô.
Mỗi một chữ Tạ Tri Hành nói đều truyền vào trong đầu Hạ Trừng Trừng.
Mãi đến cuối cùng Tạ Tri Hành cúp điện thoại, Hạ Trừng Trừng mới thở phào nhẹ nhõm.
Hệ thống không nhịn được nói:
"Ký chủ, không trách được cô muốn dùng máy bay không người lái chụp ảnh Diệp Thi Văn bị bắt, thì ra cô đã sớm biết Tạ Tri Hành đang nghi ngờ thân phận của cô!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-166.html.]
DTV
Hạ Trừng Trừng nhướng mày: "Đó là đương nhiên!"
Tạ Tri Hành chính là nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, chỉ số thông minh tất nhiên không tầm thường.
Hạ Trừng Trừng hiểu được, những mưu kế nhỏ này của cô, lừa gạt hai người yêu đương như Diệp Thi Văn hoặc Hàn Gia Lâm kia không thành vấn đề, nhưng lừa gạt Tạ Tri Hành, chắc chắn không dễ dàng.
Không cho hắn tận mắt nhìn thấy bản thân đứng bên cạnh hắn, mà Máy Nghiền Dối Trá lại có thể tung ra dưa mới nhất, hắn không thể nào tin tưởng Hạ Trừng Trừng.
Tất cả, đều là vì có thể bảo vệ dưa siêu lớn là ảnh đế ẩn hôn này!
Giải quyết xong toàn bộ, Hạ Trừng Trừng chuẩn bị lên đường về nhà.
Nhưng mặt sân biệt thự Lâm Ngữ ướt sũng, dường như không có chỗ khô ráo.
Hạ Trừng Trừng chỉ có thể xoay người, huy động các tế bào hài hước toàn thân, tủi thân nhìn Tạ Tri Hành:
"Ông xã ~ Làm ơn! Có thể giúp em lấy một đôi dép lê trên hay không..."
Đôi mắt cô ướt át như ngậm một tầng hơi nước, khiến người nhìn càng thêm thương xót.
Nhưng Tạ Tri Hành chỉ nhìn đôi chân trắng nõn mềm mại của cô, không trả lời.
Hạ Trừng Trừng bất mãn bĩu môi.
Hai người tốt xấu gì cũng là danh nghĩa vợ chồng, gần đây quan hệ cũng kéo gần không ít, chút chuyện nhỏ này cũng không giúp đỡ, sao lại không gần người yêu như vậy chứ!
Đại phản diện khinh thường thẳng thừng!
Đúng lúc nuối tiếc cũng không hoảng, như vậy sẽ chịu trận một mình!
Hạ Trừng Trừng không nhịn được than thở cùng hệ thống, hệ thống nói:
"... Lúc viết nhân vật Tạ Tri Hành này, chỉ là không có thiết lập ‘Thương hoa tiếc ngọc’!”
Hạ Trừng Trừng thở dài, đang chuẩn bị bước chân trần đi vào trong vũng nước mưa ướt sũng.
Nhưng cô vừa mới nhấc chân, còn chưa giẫm lên mặt đất, trong nháy mắt, trời đất quay cuồng, cô lại bị Tạ Tri Hành ôm lên kiểu công chúa, trực tiếp lơ lửng lên không trung cao hơn một thước!
Hạ Trừng Trừng không nhịn được phát ra một tiếng thở dốc, ôm cổ người đàn ông theo bản năng.
Cô trợn tròn mắt, đầy khó tin nhìn Tạ Tri Hành.
Khóe miệng Tạ Tri Hành nhếch lên.
Lần đầu tiên Tạ Tri Hành chủ động ôm phụ nữ.
Hạ Trừng Trừng áp vào lòng anh, rõ ràng là người phụ nữ quyền quý cao một mét bảy mươi lăm, giờ phút này lại co lại thành một khúc, mềm nhũn, giống như là một con thỏ trắng có hơi sợ hãi.
Gương mặt cô trắng nõn như ngọc, hơi ửng hồng, lông tơ mịn màng không thể nhìn ra được trên da dính chút mưa bụi, lóe lên ánh nước trong suốt.
Đặc biệt kiều diễm.