Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 114
Cập nhật lúc: 2024-07-23 17:42:47
Lượt xem: 485
Chương 114. -
Giới nhà giàu vì mở đường cho thiếu gia nhà mình trong giới giải trí, đúng là dùng mọi thủ đoạn mà!
Nhưng anh Tề Bách của các cô thì khác, Tề Bách chỉ là người bình thường, có vốn liếng hay không, hiện giờ bốn phía đều là thù.
Anh ấy chỉ có bọn họ! Bọn họ phải bảo vệ anh trai mình!
Chủ đề Tề Bách sao chép lại Kim Nhất Phàm càng ngày càng gay gắt, cư dân mạng gần như có thể xác định 100%, Tề Bách là sao chép.
Nhưng fans của Tề Bách lại c.h.ế.t không thừa nhận, vẫn lưỡi chiến quần nho, bảo vệ Tề Bách như cũ.
Đúng lúc này, lại có mấy thí sinh năm đó tham gia “Cuộc thi ca sĩ gốc ” lần thứ nhất chủ động đứng ra, chứng minh phát biểu của Lý Tứ.
[Tôi cũng là thí sinh tham gia “Cuộc thi ca sĩ gốc” lần đầu tiên!
Ai da, qua nhiều năm như vậy không đề cập đến tôi cũng quên mất rồi!
Tôi không xem trận solo, nhưng nghe những người bên cạnh tôi nói, có một tên nhóc trẻ con khiêu chiến tất cả mọi người!]
[Đúng đúng đúng! Tôi xếp hàng ở phía sau, tận mắt nhìn thấy Kim Nhất Phàm bị kéo đi!
Lúc cậu ấy đang giãy dụa, CD rớt ra, có một tuyển thủ nhặt được vốn định trả lại.
Nhưng lúc đó Kim Nhất Phàm đã bị kéo ra ngoài, chúng tôi không thể ra ngoài.
Vì thế mọi người đã nói đem CD cho tổ tiết mục là được rồi, chẳng lẽ chính là khi đó bài hát đã bị sao chép sao?]
DTV
[Ah! Tôi cũng từng xem qua, tôi nghĩ rằng bài hát của cậu ấy được những người khác viết lại!
Tôi không thể chứng minh CD đó, nhưng bài hát “Nhất Mộng Giang Hồ” này đúng là bài hát lúc đó cậu ấy hát!]
[Tôi là thí sinh số 145 của mùa đầu tiên!
Tôi xếp hạng sau Lý Tứ!
Sau khi anh ấy hát xong, tôi đã lên sân khấu, kết quả thấy anh ấy trở lại và đưa cho trưởng ban giám khảo một CD!
Lúc ấy tôi còn tưởng rằng CD kia là của anh ấy, thì ra là Kim Nhất Phàm sao?]
…
Ngày càng có nhiều thí sinh bổ sung vào lời khai của Lý Tứ, ngay từ đầu bọn họ cũng bị fan của Tề Bách nghi ngờ, nhưng khi số lượng của bọn họ càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng nhiều người đưa ra biển số hoặc bảng báo danh ban đầu của mình, sự thật đã càng ngày càng rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-114.html.]
[Trích Tinh] là fans lớn của Tề Bách.
Từ khoảnh khắc cô nghe “Truy Mộng” năm năm trước bắt đầu vào hố, đã thích Tề Bách năm năm.
“Truy Mộng” mang đến cho cô quá nhiều cảm động, cho đến giờ khắc này, cô ta vẫn tin chắc, Tề Bách không thể sao chép được!
Tất cả nhất định là Thiên Thịnh và Kim Nhất Phàm bày trò!
Cho dù tất cả mọi người đều không tin Tề Bách, cô ta cũng sẽ tin!
Trong cộng đồng người hâm mộ, cô ta theo dõi số lượng người hâm mộ giảm dần. Rất nhiều fan nhỏ đều d.a.o động, bởi vì Thiên Thịnh và Máy nghiền dối trá có những chứng cứ buồn cười kia!
Thế nhưng cô vẫn muốn đến quảng trường Weibo, từng lời phản bác những lời lẽ lừa dối vu khống Tề Bách!
Làm sao Tề Bách có thể sao chép được?
Người sao chép rõ ràng là Kim Nhất Phàm!
Cô ta trả lời từng câu một, mắng lại từng người một!
Thẳng đến khi nhìn thấy weibo của id [Lão Mã Bôn Đằng], Trích Tinh Thần mới ngây ngẩn cả người.
Lão Mã Bôn Đằng, thí sinh số 145 của “Cuộc thi ca sĩ gốc” mùa đầu tiên.
Tấm biển số 145 kia giờ phút này vẫn còn đang trong phòng sách của Trích Tinh.
Đó là đồ cũ của ba cô ta, cô đã nhiều lần thấy ba cô ta rất trân quý vật đó, nhưng cô ta vẫn không biết nó có ý nghĩa gì.
Cho đến hôm nay, cuối cùng cô ta cũng đã biết.
Ba của Trích Tinh từng là một ca sĩ nhạc rock and roll, trình độ bình thường, nghe mẹ nói, ông ấy đã không hát rock and roll rất nhiều năm.
Trích Tinh lập tức chạy đến phòng sách, vừa lúc nhìn thấy ông Mã có chút thương tiếc cầm tấm biển số kia.
“Cha...” giọng nói của Trích Tinh nghẹn ngào: “Tấm biển số này, rốt cuộc là cái gì?”
Lão Mã có chút chột dạ, vội vàng đến cửa nhìn xung quanh, thấy vợ mình không có ở đây, mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tràn đầy vui mừng:
“Đây là biển số tham gia “Cuộc thi ca sĩ gốc” lần thứ nhất của ba sáu năm trước!
Lúc ấy, ba còn được vào bán kết đó!”
Hốc mắt Trích Tinh đỏ lên:
“Ba, không phải đã lâu rồi ba không hát nữa sao?”
“Ừm!”