VÌ TIẾC HỘP CÁ HỒI, MẸ BỎ RƠI TÔI GIỮA SIÊU THỊ - 5

Cập nhật lúc: 2025-10-03 17:03:22
Lượt xem: 638

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đầu dây bên , cô ấp úng như chuyện .

 

bảo cô gì cứ thẳng, chúng cần giấu diếm.

 

“Mấy hôm của liên lạc với , bảo bệnh nhập viện, nhờ báo cho .

Mình còn sợ bà giả vờ lừa về, nên đến bệnh viện xem thử. Có vẻ bà thật sự bệnh, còn nặng nữa.”

 

Lời cô tin ngay. Bao năm qua cắt đứt với đám họ hàng, chẳng tình hình thế nào.

 

Xem đến lúc về một .

 

Mấy năm về, nhà đổi nhiều. Đâu cũng thấy thực phẩm chức năng, bàn còn mấy hộp ăn dở.

 

kỹ – hàng “ba ”. Ăn mấy thứ đó suốt, bệnh?

 

Để đồ xong, đến bệnh viện. Nghe bạn , viện một thời gian. Lúc đầu còn họ hàng đến một cái, thì chẳng ai nữa.

 

May mà bà còn tiền trong thẻ, thì bệnh viện đuổi .

 

Thấy , bà còn ngẩn .

 

“Không mày ? Về gì? Đến mặt tao !”

 

Mẹ cầm cốc nước đầu giường ném thẳng.

 

tránh qua, thẳng .

 

“Nghe nhập viện, con tới xem.”

 

Mẹ phòng ba giường bình thường, hai bên đều là bà cụ khác.

 

Họ đều nhà bên cạnh. Thấy , họ tò mò:

 

“Cháu là con gái bà ? Sao giờ mới đến?”

 

lắc đầu:

 

“Không, cháu chỉ là ngoài.”

 

Mẹ trừng hằn học:

 

“Nuôi mày uổng công! Chờ tao c.h.ế.t mày về thu xác cho xong!”

 

“Được thôi. Nếu gặp con, con . Mẹ tự lo.”

 

Trước khi đến hỏi y tá, nên sợ.

 

Quả nhiên mấy bước, gọi giật :

 

“Mày !”

 

khẽ , đầu:

 

“Y tá thẻ của hết tiền . Mẹ tự nạp nhé.

Với đến giờ ăn , ăn gì? Mẹ bảo cháo sườn?”

 

lắc đầu:

 

“Ngoài cháo sườn nấu bằng thịt heo chết, an . Uống cháo trắng , thanh đạm hơn.”

 

Mẹ chép miệng:

 

“Cháo trắng nhạt nhẽo. Mẹ ăn cháo hải sản cũng .”

 

“Không . Hải sản phóng xạ, uống . Cháo trắng an .”

 

Cái , cái cũng , bà bắt đầu cáu:

 

“Thế cháo rau cũng chứ, mau mua!”

 

“Quán ngoài sạch, lỡ đau bụng thì ?”

 

Lúc bà mới nhận cố tình. bà đang cần , dám phát tác.

 

“Thế mày về nấu mì cho tao cũng . Tự tay mày nấu sạch sẽ.”

 

“Con nấu dở còn lạ gì. Nấu ăn, phí lắm.”

 

“Tạ Hiền, mày cố tình hả!” – cuối cùng bà hét lên.

 

. Chuyện như thế trải qua vô , giờ mới đến lượt bà nếm một chịu nổi. là yếu.

 

“Mẹ xem kìa, mới tí sốt ruột. Mẹ ăn gì .”

 

“Không ăn nữa! Mày cút !”

 

nhún vai:

 

là khó chiều, ai mà hầu nổi.”

 

Nói xong quầy đóng viện phí cho bà.

 

Bác sĩ điều trị chính tìm hỏi phẫu thuật . Muốn thì chuẩn ít nhất 100.000. bệnh cũng thể điều trị bảo tồn, tùy gia đình chọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vi-tiec-hop-ca-hoi-me-bo-roi-toi-giua-sieu-thi/5.html.]

 

Chuyện lớn thế quyết . bảo bác sĩ tự với .

 

“Còn hỏi gì nữa, tất nhiên mổ!” – nghĩ ngợi.

 

“Phẫu thuật rủi ro. Con thấy nên điều trị bảo tồn. Bệnh là do ăn thực phẩm chức năng mà . Không ăn nữa thì chả .”

 

“Con bác sĩ ? Phẫu thuật là khỏi hẳn, sẽ tái phát!”

 

Đụng tới tính mạng, bà nhất quyết nhường.

 

mổ rủi ro. Lỡ mất m.á.u c.h.ế.t bàn mổ thì ? Con thấy bảo tồn an hơn.”

 

“Ai phẫu thuật tái phát? Bảo tồn còn an hơn.”

 

“Mày nguyền rủa tao c.h.ế.t hả? Đồ bất hiếu! Sao tao nuôi đứa con như mày!”

 

Bác sĩ chúng cho chóng mặt. Ông ngoài, đành gia đình quyết.

 

“Điều trị bảo tồn chẳng tác dụng gì. đau hàng ngày, mổ triệt để.”

 

đảo mắt:

 

“Con thấy ngày nào cũng khỏe như trâu, giống bệnh nhân. Mổ còn di chứng.”

 

“Cút! Tao cần mày xen . Tao mổ!”

 

gật đầu:

 

“Được, con xen. Mẹ tự đóng viện phí nhé.”

 

Buồn thật. 100.000 dại gì móc .

Muốn mổ nhưng tiền, bà đành bán nhà, thuê phòng trọ, gom đủ tiền.

 

Ngày phòng mổ cần nhà ký tên, mặt ký cho bà, cam kết gì cũng trách bệnh viện.

 

May mà ca mổ bác sĩ vững tay, rủi ro, nhanh chóng xong.

 

, dù giờ khỏi bệnh, nếu bà còn tiếp tục uống mấy thực phẩm chức năng đó, con đường chờ đợi bà vẫn là con đường chết.

 

Nghĩ , nhắc:

 

“Khó khăn lắm mới giữ mạng. Mẹ vứt hết mấy thứ thực phẩm chức năng . Toàn hàng ba , hại sức khỏe.”

 

Bác sĩ cũng khuyên bà uống nữa, chẳng đăng ký gì, uống chỉ hại .

 

bà vẫn hận chịu bỏ tiền, chẳng thèm , còn căm ghét hơn:

 

“Không cần mày lo. Đấy là hàng nhập ngoại, uống trường thọ!”

 

hừ lạnh:

 

“Tùy . Con chúc sống tới 500 tuổi.”

 

Vài ngày bà xuất viện.

 

viện bà vẫn mê mấy thứ đó, thậm chí còn nặng hơn.

 

Quả nhiên chẳng bao lâu bà nhập viện.

 

Lần thì dù Hoa Đà sống cũng cứu nổi.

 

Lúc lâm chung, tới kịp.

 

Bà yếu ớt chôn cạnh ba .

 

“Bên cạnh ba con hết chỗ . Nghĩa trang công cộng cũng mà.”

 

“Tao… tao ở với ba mày. Đưa tro tao mộ ba mày.”

 

“Hả? Mở mộ sẽ phiền ba đấy. Ông yên nghỉ bao năm . Nghĩa trang công cộng núi non, nước chảy, trông nom.”

 

Mẹ tức tới nghẹn lời, chỉ còn tiếng thở khò khè như bễ gió rách.

 

Thấy bà yếu như , cãi nữa:

 

“Được , con . Mẹ yên tâm . Con sẽ đặt cạnh ba.”

 

Vài giây , ánh sáng trong mắt bà tắt.

 

Bác sĩ tuyên bố giờ tử vong. Tối hôm đó tro cốt về tay .

 

thuê đội chuyên nghiệp mở mộ, đặt bà bên ba.

 

Cũng tiện cho , đỡ tốn tiền.

 

Làm xong tất cả, tảng đá đè trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.

 

Gánh nặng đè suốt bao năm biến mất.

 

Những ngày , cuối cùng cũng thể thảnh thơi, tiến xa hơn, sống hơn.

 

HẾT.

 

 

 

Loading...