Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 55
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:50:37
Lượt xem: 2
Hạ Vân gục đầu vào lồng n.g.ự.c vững chãi của anh, cô nghẹn ngào kể tiếp tục
-Lúc đó em rất rối, với lại vừa biết thế lực nhà anh rất lớn, lại bị mẹ anh đe dọa. Cuối cùng em đành phải chấp nhận thỏa thuận với bà mà thôi.
-Thế em có biết ngày hôm đó vì em rời đi mà anh đã lên cơn đau tim sau đó phải qua nước ngoài điều trị hay không? Nếu như năm đó anh chet em có hối hận không hả?
Hạ Vân biết là vì cô nói dối và từ bỏ anh năm đó nên anh đau lòng, rất lâu sau cô mới biết anh bệnh tim. Thế nhưng cô cũng đâu sung sướng gì mấy, anh khổ 5 thì cô cũng khổ tận 10 khi vừa chạy trốn mẹ anh, vừa mang theo bào thai vừa mới tượng hình trong bụng.
-Lúc ấy em chỉ duy nhất suy nghĩ là muốn cứu lấy sự nghiệp của gia Vânem thôi. Chúng ta còn quá trẻ anh cũng có thể yêu lại người khác. Nhưng điều em không ngờ là lần đó anh lại phát bệnh, và em lại phát hiện ra em đang trong người cốt nhục của anh. Năm đó vì để giữ an toàn cho Bin ra đời em đã phải chạy trốn lên núi sinh con, sau đó khi em trở về mẹ anh và Trần An An lại thuê người gây ra vụ tai nạn xe hồng muốn g.i.ế.c c.h.ế.t mẹ con em. Cũng may là số em còn lớn, nhưng chỉ tội cho Bin, con chưa biết gì cả, cũng không gây ra lỗi lầm gì nhưng lại bị chính bà nội rắp tâm muốn con phải chết!
Nói đến đây Hạ Vân liên tục nấc lên vì những gì cô đã phải chịu đựng. Còn Giang Hà khi nghe xong trong lòng anh là một khoảng lặng, cảm nhận lồng n.g.ự.c anh mỗi lúc một nặng như ai đem một tạ đá đè vào, ban đầu là nặng, dần dần là đau, rất đau rồi không thở được. Anh đột ngột ôm chầm lấy Hạ Vân để che dấu đi cái cảm xúc rất khó chịu mà anh đang nếm trải.
Một lúc sau anh dần gục đầu xuống tóc cô, Hạ Vân cảm nhận được người anh run lên, một bên má cô tự nhiên cũng bị ướt
Hình như là Anh khóc.
.
Hạ Vân bị anh ôm, mãi một lúc lâu sau cũng không nói được câu nào. Chỉ kịp khi cô dần ổn định lại cảm xúc của mình, cô từ từ đưa tay lên lau đi nước mắt của anh
-Anh xin lỗi, là tại anh, tất cả tại anh, em đã trải qua bao nhiêu khổ cực để nuôi con thế mà anh không hiểu, anh không chịu điều tra đã trách lầm em, anh còn hận em rồi còn có ý định trả thù. Hạ Vân là anh sai…anh xin lỗi. Em có thể nào tha thứ và để anh có cố hội chuộc lại lỗi lầm với em và con được không?
Câu xin lỗi từ miệng Giang Hà thốt ra, Hạ Vân biết rất khó khăn để anh nói, và với vị trí hiện tại của anh thì lời xin lỗi càng không bao giờ Giang Hà chịu nói, thế mà giờ đây với cô anh lại không phải xin lỗi chỉ một lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-55.html.]
Chớp chớp khóe mắt cay cay, cô nói
-Nhưng giờ em đã mù, em không còn xứng với anh nữa.
-Em xứng, rất xứng với anh.
Hạ Vân bật khóc.
-Nhưng anh đã có vợ sắp cưới rồi, gia Vânanh cũng đã chấp nhận cô ấy.
-Anh chỉ cần em và con chấp nhận anh, ngoài em ra anh không cần ai đồng ý hay chấp nhận một người nào khác thay em cả.
Nghe đến đây Hạ Vân lau nước mắt, nhận ra sự yêu thương của Giang Hà vẫn còn dành cho mình nên cuối cùng cô lại mềm lòng gật đầu nhưng chợt nhớ ra một chuyện, Hạ Vân lập tức nói với Giang Hà
-Em muốn đi vào viện với con được không?
-Được. Anh đưa em đi.
-Nhưng còn vết thương của anh?
-Không sao?
Lần này thì Giang Hà không còn cấm cản Hạ Vân nữa mà ngược lại anh còn rất mong có thể gặp con trai mình một lần. “Mẹ kiếp Bin là con trai anh thế mà 5 lần 7 lượt anh toàn gọi con là tên nghiệp chủng, thế chẳng phải anh là tên nghiệp chủng cha hay sao?”
Giang Hà lái xe đưa Hạ Vân vào viện, lúc này chỉ còn lại mình Ông Giang ở ngoài trông tin Bin vì dù ca phẫu thuật thành công thì thằng bé vẫn chưa được chuyển trại mà hiện vẫn ở phòng hồi sức. Hạ Vân với Giang Hà đến, cô nói ba về nghỉ ngơi để cô trông Bin. Ngó thấy Hạ Vân và Giang Hà cùng xuất hiện, ông Giang nghĩ mọi chuyện đã ổn rồi nên ông ra về cũng thấy yên tâm phần nào.