Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:50:31
Lượt xem: 2
-Để em rửa vết thương cho anh.
-Không cần. Mà cho dù cần thì cô bị đui rồi thấy gì mà rửa.
-Em vẫn thấy mờ mờ. Yên tâm trên người anh thì chỗ nào em cũng rõ.
-Đỡ tôi đi tắm trước đi.
Giang Hà gượng đứng dậy cùng với sự giúp đỡ của Hạ Vân. Dù mắt cô hiện tại gặp vấn đề nhưng phòng này chỗ nào cô cũng quen thuộc nên không làm khó được cô.
Cả hai đứng lên, sau đó Giang Hà vòng tay qua ôm lấy Hạ Vân được cô dìu anh đi thẳng một mạch vào phòng tắm.
Giang Hà nằm trong bồn tắm, m.á.u chảy đỏ cả nước, Hạ Vân bên ngoài lấy hộp y tế đi vào, gửi mùi tanh của m.á.u nồng nặc cô lại càng lo lắng cho Giang Hà nhiều hơn
-Để em thoa thuốc giúp anh.
Vừa nói Hạ Vân vừa đưa tay mình lần mò vào cơ thể Giang Hà để cảm nhận xem vết thương của anh thế nào, nhưng không may chỗ vết thương cô không dò trúng mà lại chạm ngay vào những vết sẹo có từ rất lâu rồi trên tay Giang Hà.
Đôi mày cô nhíu chặt, cô nhớ lại có lần mình đã định hỏi anh về chuyện những vết sẹo này nhưng lúc đó có chuyện khác quan trọng hơn nên cô cũng quên mất.
Giang Hà thấy Hạ Vân đứng hình suy nghĩ, có chút tò mò nên anh hỏi ngay
-Sao vậy?
-Em rửa vết thương cho anh ngay đây !
-Ừ. Bên này.
Vừa nói Giang Hà vừa cầm tay cô đặt lên bả vai anh nơi vết c.h.é.m hở khá dài. Hạ Vân vừa chạm vào lập tức giật b.ắ.n người, cô run run cánh tay mình hỏi anh
-Sao mà anh bị thương dữ vậy hả? Vết thương này phải vào viện khâu chứ làm sao mà lành được ạ?
Cảm nhận Hạ Vân bị hù cho sợ nên Giang Hà nói ngay
-Không sao đâu, trước đây tôi bị còn nặng hơn nhưng vẫn sống tốt đến bây giờ!
-Nhưng lỡ đâu lần này anh chet thật thì sao?
-Thì coi như cô được giải thoát khỏi tôi chứ sao?
-Anh. Im lặng tôi bôi thuốc cho. Chỉ tôi là lọ nào ?
-Lọ nhỏ nhất bên phải cô đấy.
-Là đây đúng không? Thuốc này trị gì thế?
-Cầm má/u.
Đúng như lời Giang Hà nói, Hạ Vân vừa thoa thuốc vào vết thương anh là m.á.u ngừng lại liền, nhưng thuốc nhanh phát huy công dụng thì Giang Hà càng đau đớn, thuốc thấm đến đâu anh cau mày gồng người nén chịu cơn đau đến đấy, đau đến mức có thể nói Giang Hà như mất đi nửa cái mạng của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-52.html.]
-Anh đau lắm đúng không?
-Không sao tôi chịu được?
-Để tôi thổi cho anh dễ chịu hơn.
Vừa nói xong không để Giang Hà từ chối Hạ Vân đã khum người mình sát vào chỗ vết thương của anh rồi thổi mấy hơi. Vì hành động này của cô vô thức Giang Hà không kiểm soát được tình cảm của mình, anh đưa tay kéo cô áp sát mặt anh rồi đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu.
Hạ Vân bất ngờ vì hành động của Giang Hà nên sững lại mất mấy giây, nhưng rồi sau đó cô không phản kháng gì cả, mặc tình im lặng để anh càn quét.
Nụ hôn ngọt ngào chấm dứt, Giang Hà lập tức buông cô ra, Hạ Vân ngại ngùng đến đỏ cả mặt, cùng lúc Giang Hà cũng im lặng với cô khiến cho cả gian phòng tự dưng ngột ngạt hẳn.
Mãi một lúc để phá tan bầu không khí im lặng này, Giang Hà hắng giọng mấy tiếng rồi bảo cô
-Lấy cho tôi khăn tắm và quần áo để sẵn. Sau đó ra ngoài..
Hạ Vân nghe xong lật đật chuẩn bị tất cả cho Giang Hà theo lời anh nói rồi cô cũng vội bước ra, cho đến khi tiếng nước chảy trong phòng tắm được ngắt đi, Giang Hà bước ra ngoài Hạ Vân mới đi tới rồi đỡ lấy anh đến giường.
-Ngủ đi.
Giang Hà nằm xuống, đưa tay ý bảo Hạ Vân nằm bên cạnh. Không hiểu sao giờ phút này Hạ Vân không muốn cãi nên cô liền ngả người nằm bên cạnh Giang Hà, chỉ là cô chọn cách nằm tránh đụng vào vết thương của anh nên tư thế nằm vì vậy mà chẳng hề thoải mái.
-Sợ tôi đau hay sao mà nằm co rúm kỳ vậy?
Đúng là Hạ Vân sợ anh đau nên cô không nằm trên tay Giang Hà mà chọn cách nép đầu bên dưới, bị anh nói trúng ý cô chỉ gật đầu, sau đó nhớ lại vết sẹo của anh, cô bạo gan lên tiếng
-CHỖ NÀY CỦA ANH SAO VẬY?
vừa hỏi Hạ Vân vừa chạm vào, là một vết sẹo trên cổ tay Giang Hà. Nhưng chẳng phải chỗ đó thôi đâu từ trên cánh tay phải và tay trái của anh đều có rất nhiều sẹo
-Ý em hỏi vết sẹo?
-Ừm!
Nhắc đến đây lồng n.g.ự.c Giang Hà lại co rút, nhớ đến quá khứ là một điều gì đó rất ám ảnh đối với anh
-Không sao. Qua rồi
4 chữ này được thốt ra, Hạ Vân không nhận ra được sự thản nhiên trong lời nói của anh. Mà theo cô nghĩ đó chỉ là một câu nói dối
-Anh bị ai đó bạo hành hả?
Nghe đến đây khuôn miệng Giang Hà không còn đẹp nữa, anh không cười, chỉ ôm cô rồi thở hắt ra một hơi
-Không có gì đâu em đừng bận tâm, mọi chuyện đều qua rồi.
-Qua rồi hay là anh không muốn nói với em,?
-Em lỳ thật đấy? Đã nói là qua rồi không muốn nhắc lại.