Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:49:15
Lượt xem: 4

Cô cười đau khổ, nước mắt rơi lã chã nhìn sang ba mình. Dù gì bây giờ mắt cô cũng không còn thấy gì, đau khổ cũng đã nếm đủ, thì cái chet của cô cũng chẳng là gì đáng sợ.

Hình ảnh người cha già mờ nhạt trước mắt khiến Giang Hạ Vân thêm đau tận tâm can. Vì cứu con mình, cô lại phải để cha già tiễn cô 1 đoạn vậy. Cô đưa tay đẩy mạnh Giang Hà ra khỏi người mình. Cô bước đi loạng choạng tới chỗ ông Giang ba mình đang đứng, Hai chân Hạ Vân từ từ khụy xuống, cô dập đầu trước ba. Giọng cô khàn đặc cất lên cùng tiếng nấc

-Ba, con xin lỗi, từ nay xin ba chăm sóc tốt cho Bin thay con. Kiếp sau con vẫn mong được làm con gái của ba.

Ông Giang Khanh cũng khụy xuống, ông ôm con gái nhỏ của mình, lồng n.g.ự.c ông siết chặt. Vân Giang Hà đúng thật tàn ác.

-Hạ Vân con nỡ nào bỏ ba lại hay sao hả, Hạ Vân con mau nói rõ mọi chuyện cho Vân Tổng nghe đi con.

-Đừng ba ơi, để ba và Bin sống tốt chỉ còn cách này thôi ạ. Sau này nếu nhớ con, ba hãy thay con yêu thương Bin nhiều hơn nữa nha ba.

-Hạ Vân.

Ông Giang khóc ngất, đuôi mắt đầy vết nhăn nhìn sang Giang Hà đang đứng hiên ngang trước mắt ông, ông cúi đầu cầu xin

-Vân Tổng, dù sao anh và con gái tôi…

Ông Giang chưa kịp nói hết câu đã bị Giang Hà ném cho ông một câu

-Nếu muốn Giang Gia c.h.ế.t 1 lần nữa thì cứ nói tiếp.

Hạ Vân biết rằng không thể thay đổi được tâm tình Giang Hà, lại vì không còn nhiều thời gian để cứu Bin nửa nên cô lập tức nhìn anh nói

-Được tôi sẽ c.h.ế.t chỉ cần anh cứu lấy con tôi. Cho Giang gia chúng tôi một con đường sống.Tôi nguyện ý c.h.ế.t để anh vui lòng.

-Được.

Nhìn Giang Hà chỉ thấy trong anh đầy thù hận dành cho mình. Tim lòng cô thắt lại, cô khẽ cười chỉ chet thôi mà, chẳng phải xong rồi là được giải thoát hay sao? Nghĩ vậy Hạ Vân từ từ ngước cổ lên. Hai mắt cô nhắm nghiền, định một phát cắn lưỡi mình, dù sao thì lỗi lầm cũng do cô, nếu cô chết, mọi chuyện sẽ không còn rắc rối nữa. Con trai cô cũng sẽ được bình an.

Giang Hà vốn dĩ chỉ muốn nói cho thỏa lòng anh thôi, nhưng khi chứng kiến Hạ Vân bằng lòng chet thật anh hoảng hốt đưa tay vươn ra kéo mạnh cô vào lòng mình sau đó đưa tay anh vào miệng cô ngăn cho cô cắn vào lưỡi

-Cô điên à?

-Tôi điên đúng theo ý anh rồi còn gì?

-Cô!

Giang Hà thở hắt ra một hơi, cô gái này đúng là cứng đầu mà, dù rất hận cô nhưng anh không thể không phủ nhận được là đối với cô anh vẫn chưa bao giờ ngừng quan tâm được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-50.html.]

Đẩy Hạ Vân ra, Giang Hà quét mắt nhìn nữ bác Sĩ đứng cạnh nãy giờ đang tái xanh mặt mày. Anh lạnh giọng

-Cứu người.

Nữ bác sĩ gật đầu vâng lệnh sau đó nói với Đăng Khôi đi nhanh vào phòng xét nghiệm.

[…]

Đúng lúc Đăng Khôi vừa vào trong, cũng là lúc Giang Hà có điện thoại. Tầm mắt anh nhìn vào số gọi đến lập tức tối màu. Người gọi tới là bố ruột của Giang Hà

-Có chuyện gì?

Bên kia giọng nói của ông Trịnh đầy phẫn nộ.

-Mày về nhà ngay cho tao. Mau xin lỗi mẹ mày?

Giang Hà nghe xong nhếch môi cười hừ một tiếng, vừa nhìn Hạ Vân anh vừa nói trong điện thoại

-Đang chơi gái không rảnh?

Nghe câu này Hạ Vân lập tức nhìn Giang Hà đầy thảng thốt, cái gì mà chơi gái chứ, ở đây là bệnh viện mà, anh ta điên rồi.

-Mày…thôi được mày không về cũng được. Chuyện của Kim Ưng mày mau giải quyết đi. Nếu bên đó vẫn muốn tranh giành địa bàn với chúng ta thì lần này Vân Gia chắc chắn không thể giữ được vị trí cao nhất nữa?

-Không liên quan tôi. Vân Gia sụp đổ thì coi như mất hết, tôi cũng khỏe đỡ phải đau đầu.

-Mày…Nếu mày không đi, thì đừng mong giữ lại những di vật của mẹ mày?

-Ông dám?

-Mày thử xem là biết tao dám hay không?

Nói đến đây Giang Hà lập tức ngắt máy, conmeno, Giang Hà chửi thề một tiếng, đúng là nếu như lần này Giang Hà anh không ra tay thì bố anh nhất định sẽ hủy bỏ mọi di vật để lại của mẹ anh. Cái tính nói được làm được của anh chẳng phải là thừa hưởng từ cái tính của ba anh hay sao?

Dù bực mình nhưng cuối cùng Giang Hà vẫn phải rời đi. Trước khi đi anh không quên đưa tay bóp lấy má của Hạ Vân ra lệnh

-Trước 9h đêm mai phải có mặt ở nhà. Nếu không đừng trách tôi sang bằng cái bệnh viện này?

-Nhưng mà còn con tôi?

-Cô thích cãi tôi đúng không?

Loading...