Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:49:08
Lượt xem: 0
Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu rọi lên cơ thể trần trụi của hai người, dục vọng nguyên thủy lại cấm kị làm người ta mê muội, khiến ánh trăng cũng khó có thể trốn tránh.
Cứ thế trải qua một đêm dài không hận thù không buồn tra tấn nhau bằng những lời nói dối lòng mạt sát đối phương hai người trải qua một đêm hoàn toàn cùng nhau mất sức và cùng ôm nhau đánh một giấc ngủ ngon lành đến sáng.
Cả hai ôm nhau ngủ cho đến khi ánh Mặt Trời chiếu từng ánh nắng gay gắt vào phòng, tiếng chuông điện thoại của Hạ Vân vang lên.
Hạ Vân nheo mắt mấy lần rồi uể oải mở ra, nhìn qua màn hình điện thoại là số của bệnh viện. Linh cảm có chuyện không lành, Hạ Vân theo quán tính cô lập tức ngồi bật dậy rồi bắt máy.
-Alo?
Bên kia là giọng nói hốt hoảng cất lên
-Xin lỗi nhưng cô Vânđúng không? Chúng tôi vừa kiểm tra phòng bệnh thì phát hiện bé Bin cùng nữ y tá chuyên chăm sóc cho bé đã biến mất. Không biết họ có ở chỗ cô không vậy?
-Không có? Nhưng mà khoan đã. Đợi tôi một chút
Hạ Vân giữ máy với bệnh viện, tiếp đến nhìn sang Giang Hà. Lúc Giang Hà đưa ra cuộc họp gỡ bỏ phong sát cho Giang Gia, Cô nhớ không nhầm hình như bên bệnh viện có thông tin sẽ có y tá riêng sắp xếp để chăm sóc cho Bin. Lần đó cô định cảm ơn Giang Hà vì anh đã âm thầm sắp xếp giúp cô. Cho nên bây giờ người của anh biến mất cùng con cô cô nghĩ anh sẽ có liên quan trong việc này.
Nghĩ đến đây Hạ Vân lập tức đưa tay lay mạnh Giang Hà dậy với biểu cảm vô cùng run sợ. Vừa thấy Giang Hà mở mắt Hạ Vân đã vội vàng hỏi
-Anh, cái người y tá mà lần trước anh cho vào bệnh viện trông con em giúp em. Bây giờ họ đâu rồi ạ. Anh có ra lệnh cho họ đưa con em đi đâu không hả?
Nghe Hạ Vân hỏi, gương mặt cô trắng bệch đầy run rẩy, Giang Hà cảm nhận dường như có điều chẳng lành xảy đến với cô nên Anh cũng lập tức ngồi bật dậy, đôi mày nhíu chặt đầy ngạc nhiên nhìn Hạ Vân sau đó trả lời
-Y tá nào? Con của em thì liên quan gì đến anh mà hỏi ? Giang Hà dứt lời cũng là lúc tinh thần Hạ Vân suy sụp. Chiếc điện thoại trên tay cô vô thức tự do rơi xuống nền gạch vỡ tan nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-46.html.]
X/á/c điện thoại ngổn ngang, cả người Hạ Vân không còn đứng vững Giang Hà lập tức vươn tay kéo cô vào lòng mình. Vừa đỡ cô anh vừa lo lắng hỏi
-Sao vậy? Có chuyện gì?
Hạ Vân vừa khóc, vừa run rẩy đến mức cổ họng rất khó khăn mới nói được thành lời
-Anh …anh làm ơn đưa giúp em đến bệnh viện.
-Ừ mặc quần áo vào đi.
[…]
Giang Hà lái xe xuyên qua màn đêm tĩnh mịch đưa Hạ Vân đến bệnh viện. Vừa lái xe Anh vừa nghĩ thật không hiểu được anh đang làm chuyện điên rồ gì nữa, vừa thấy cô khóc lòng anh đã rối lên. Dẫu biết không ưa gì thằng nghiệp chủng ấy nhưng vẫn cố chấp vì nước mắt của Hạ Vân mà đưa cô nhanh chóng rời khỏi nhà trong đêm muộn.
[…]
Lúc đến viện, ông Giang đã quậy cho bệnh viện bát nháo lên.
-Các người làm ăn kiểu gì thế! Rồi cháu tôi đâu hả? Chẳng phải là bên bệnh viện đã gọi nói có đãi ngộ đặc biệt và sắp xếp y tá chăm sóc cho cháu tôi hay sao? Bây giờ cháu tôi đâu hả?
Tiếng ông khóc hu hu, bác sĩ y tá quay quanh cả chục người. Họ cũng đang rất lo lắng cho Bin, vì bệnh tình của thằng bé vốn dĩ không tốt, nếu như bọn bắt cóc đưa đến một nơi không đủ điều kiện chăm sóc cho thằng nhóc thì e rằng tính mạng sẽ không được đảm bảo.
Một lão bác sĩ đứng ra đối diện với ông Giang liên tục nhận lỗi về phía bệnh viện và đã gọi báo cảnh sát. Nhưng ông Giang như hoàn toàn suy sụp, ông thương Bin lắm, tất cả cố gắng bây giờ ông đều muốn dành cho con gái và cháu ngoại nên khi nghe tin Bin mất tích hồn ông cũng như không còn ở thể xác ông nữa.
Ông thương Bin 5 phần thì 10 phần ông thương con gái vì ông biết nhận được đả kích này con gái ông làm sao chịu đựng nổi.